Bá Võ

Chương 479: Thua chạy như cỏ lướt theo gió (4)

Chương 479: Thua chạy như cỏ lướt theo gió (4)

Sở Hi Thanh nghe vậy thì sững sờ.
Trong lòng hắn khá kinh ngạc, thực lực của Đơn gia mạnh như vậy, vì sao còn muốn cúi đầu thỉnh tội với hắn?
Sau đó hắn liền ý thức được, có thể là do người của Đơn gia này không thể bại lộ trước mặt mọi người.
Bọn họ nhất định là có nguyên do nào đó, nên không muốn bại lộ thực lực của mình.
Chỉ sợ lai lịch và thân phận của Đơn gia này rất có vấn đề, cùng không thể xuất hiện ngoài ánh sáng như huynh muội bọn họ.
Hơn nữa, việc này quá nửa là có liên quan đến huyết mạch bán yêu trên người bọn họ.
Sở Hi Thanh suy nghĩ rất nhanh, trong mắt liền hiện lên một tia trêu tức. Sau đó hắn thản nhiên như không, từ trên ngựa nhìn xuống Đơn Xích Linh, lời nói hàm chứa ý lạnh: “Mười vạn lượng bạc quá ít, diệt Đơn gia các ngươi, Tây Sơn Đường của ta sẽ thu hoạch nhiều hơn nhiều. Ta cho các ngươi một ngày thời gian, phải đem mười ba vạn lượng bạc đến Tây Sơn Đường.”
Sở Vân Vân có thể một quyền đấm chết Đơn Xích Linh và vị võ tu ngũ phẩm thượng kia, nhưng sẽ có hậu hoạn không nhỏ.
Mà mạnh mẽ tấn công Đơn gia, cũng sẽ phải trả cái giá không nhỏ, không cần thiết làm như vậy.
Tu vị của hắn bây giờ càng ngày càng mạnh, tiến vào Danh Hiệp Bảng cũng chỉ là chuyện trong hai năm mà thôi.
Chỉ cần qua một năm nửa năm nữa, Tây Sơn Đường sẽ có thực lực trấn áp Đơn gia này.
Nếu như Đơn Xích Linh có can đảm làm phản, vậy thì hắn giơ tay là có thể diệt Đơn gia.
Bởi vậy, hắn không ngại đồng ý trước, rồi quan sát Đơn gia này sau.
Nếu như bọn họ do dự lưỡng lự, hoặc là có âm mưu khó lường nào khác, vậy thì diệt trừ cũng không muộn.
Đơn Xích Linh thì lại cau mày lại.
Mười ba vạn lượng bạc?
Hắn thấy rất đau lòng, nhưng vẫn cắn răng đáp ứng: “Đơn mỗ nguyện nhận phạt.”
Sở Hi Thanh hơi gật đầu, giống như thỏa mãn: “Còn nữa, Đơn huynh có nguyện ý chịu thiệt mà làm một đàn chủ không? Nếu như các hạ đồng ý, như vậy thì sau này Đơn gia sẽ là một thành viên của Tây Sơn Đường ta, chuyện ngày hôm nay cũng được xóa bỏ.”
Sắc mặt Đơn Xích Linh tối sầm lại, trong lòng biết Sở Hi Thanh đang muốn thành lập danh phận chủ tớ chân chính.
Trong lòng hắn tràn đầy không muốn, nhưng lại chú ý thấy Sở Hi Thanh đang đè đao bên hông.
Đơn Xích Linh âm thầm mắng một tiếng xúi quẩy.
Thật ra thì với thực lực của Đơn gia, họ không hề sợ Tây Sơn Đường.
Nhưng một khi đánh nhau, thực lực của nhà bọn họ nhất định sẽ bại lộ trước mắt Cẩm y vệ và quan phủ.
Đây là cái giá mà nhà bọn họ không trả nổi.
Mấu chốt là Đơn Xích Linh không dám đánh cược.
Thiếu niên trước mắt này vẫn đang trong giai đoạn máu nóng, hơn nữa còn vừa diệt Tây Sơn Đường, lại diệt Văn gia bảo, chính là coi trời bằng vung.
Một khi hắn từ chối, Sở Hi Thanh nhất định sẽ trở mặt. Đánh thì sẽ xong đời, cơ nghiệp mấy trăm năm ở Tây Sơn sẽ bị hủy hoại trong một ngày.
Đơn Xích Linh không khỏi âm thầm thở dài, lòng thầm nói chuyện này là sao?
Vốn cho rằng mấy người Thượng Quan Thần Hạo mưu tính sâu xa ổn thỏa chu đóa. Bọn họ động viên lực lượng ở khắp nơi, cố hết sức để nghiền ép, quả thực là không có sơ hở nào.
Cái Tây Sơn Đường này cũng chỉ có hai thất phẩm, cộng thêm một Sở Hi Thanh xếp hạng 60 trên Thanh Vân Bảng, làm sao có thể đối kháng với mấy nhà kia chứ?
Cổ phần kênh đào mà Thượng Quan gia và Thẩm gia hứa hẹn cũng khiến cho người ta động lòng.
Bởi vậy, hắn giở vờ không biết, mặc kệ cho nghiệt tử của mình đi làm chuyện này.
Nhưng ai ngờ Tây Sơn Đường lại có thể san bằng Văn gia bảo trong thời gian ngắn ngủi như vậy?
Bây giờ thì hay rồi, một hớp canh cũng không uống được, trái lại còn làm cho Đơn gia rơi vào hoàn cảnh lúng túng như vậy.
Nếu biết thế, hắn nhất định sẽ không để Đơn gia tham dự vào chuyện này.
Đơn Xích Linh hơi trầm ngâm, trên mặt hiện lên vẻ bất đắc dĩ: “Đơn mỗ đồng ý.”
Hôm nay cứ tạm thời lá mặt lá trái đã, sau này lại nghĩ cách thoát thân sau.
“Tốt!” Sở Hi Thanh cười to một tiếng, lòng thầm nói đường khẩu của mình là có thêm một tên ‘nội quỷ’ (nội gian) thâm tàng bất lộ rồi.
Hôm nào phải tìm hiểu lai lịch của Đơn gia này, còn có lai lịch phía sau của bọn họ nữa, để có thể biết người biết ta.
“Đơn đàn chủ, sau đó nhà các ngươi xuất sáu trăm binh trợ trận, đi theo ta càn quét đám sơn tặc trên Tây Sơn, ta muốn quân tinh nhuệ.”
Sở Hi Thanh đã coi Đơn Xích Linh thành thủ hạ của mình luôn, hắn quay đầu nhìn về phía Lỗ Bình Nguyên: “Đám tặc nhân Cửu Đao Ổ và Bạch Vân Trại đang ở nơi nào?”
“Ngay hai mươi bảy dặm phía tây trấn.” Lỗ Bình Nguyên cúi đầu hành lễ, càng thêm kính phục: “Chắc hẳn bọn họ đã biết tin tức đường chủ san bằng Văn gia bảo, đánh tan quận quân Tây Sơn. Cho nên chỉ dừng ở đó mà không tiến lên nữa, bắt đầu cướp bóc các thôn trang và các gia đình giàu có ở quanh đó. Đến nửa khắc thời gian trước mới kết thúc, đã có một nhà địa chủ bị bọn họ công phá, cả nhà gặp nạn.”
Hết chương 479.


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất