Bá Võ

Chương 489: Chấn động Đông Châu (4)

Chương 489: Chấn động Đông Châu (4)

Sở Hi Thanh cũng rất bội phục.
Bên phía hắn chỉ là trò chơi trẻ con, dùng binh khí đánh nhau ở nông thôn.
Bên phía Thiết Cuồng Nhân mới gọi là cảnh tượng hoành tráng.
Năm sáu vạn người tham dự thủy chiến, trận chiến này đã có thể ghi vào lịch sử ở thời cổ đại của thế giới kia.
Tuy nhiên, bang phái giang hồ của thế giới này cũng quá mạnh mẽ, một bang phái ở địa phương đã có thể động viên mấy vạn nhân mã, thực sự là võ đọa hưng thịnh.
Lúc này, do say rượu nên đầu hắn vẫn đau đớn không thôi.
Sở Hi Thanh chỉ có thể cố gắng lên tinh thần, dò hỏi: “Đêm qua thành Tú Thủy có động tĩnh gì không?”
Đêm qua, hắn mở tiệc khánh công, nhưng không phải là không có phòng bị gì.
Thám tử dưới trướng Lỗ Bình Nguyên vẫn nhìn chằm chằm vào thành Tú Thủy và quận quân Tây Sơn. Sở Hi Thanh còn cố tình rút bốn mươi người từ đàn chữ Hi và đàn chữ Loạn ra để trực đêm, cảnh giới bốn phía.
“Bên phía thành Tú Thủy có chút động tĩnh.” Vẻ mặt Lỗ Bình Nguyên nghiêm túc: “Long gia, Thẩm gia và Thượng Quan gia đều điểm binh chờ đợi, chuẩn bị chiến đấu, nhưng có lẽ là do gia chủ của bọn họ đi ra ngoài chưa về, mà phe ta vẫn duy trì cảnh giới, cho nên ba nhà bọn họ không tiền thêm một bước.”
“Có người nói đội tàu của ba nhà cũng tổn thương nặng nề ở thượng du, mất hơn hai mươi chiếc thuyền. Sau khi Thượng Quan Thần Hạo và Thẩm Chu trở về, liền trực tiếp bế quan tu dưỡng. Thuộc hạ cho rằng, trong thời gian ngắn là ba nhà sẽ không có động tĩnh gì.”
Nói cách khác, địa bàn trấn Tây Sơn của Sở Hi Thanh đã ổn rồi.
Sở Hi Thanh hơi gật đầu: “Vất cả cho các huynh đệ trực đêm ngày hôm qua rồi, thưởng cho mỗi người mười lượng bạc đi, hai vị đàn chủ thì thưởng một trăm lượng, phó đàn chủ ba mươi lượng, tối nay làm một bữa tiệc rượu bù cho bọn họ đi.”
Lục Loạn Ly nghe thấy mấy lời này, khóe môi liền giật giật.
Nàng đường đường là một cao thủ ngũ phẩm đi trực đêm, thế mà lại chỉ có một trăm lượng bạc?
Tuy nhiên, đêm qua Sở Hi Thanh cũng đã hứa hẹn, hắn sẽ móc tiền túi ra để trợ giúp nàng 5000 lượng bạc.
Lục Loạn Ly nghĩ đến khoản tiền này, oán khí trong lòng cũng hơi giảm xuống.
Hai vị đàn chủ Hướng Quỳ và Vương Chính ở dưới trướng nàng, cũng là vẻ mặt uể oải ngáp dài, bao hàm cả bất đắc dĩ.
Ba mươi lượng bạc, không đủ để bọn họ ăn một viên đan dược.
Chỉ vì chút tiền như vậy mà bọn họ phải cảnh giác, làm việc vất vả cả một đêm.
Tuy nhiên, đây là cái giá của nằm vùng, hai người đường đường là võ tu thất phẩm hạ, có tư cách tiến vào Đông Châu – Thanh Vân Bảng, nhưng lại bị người ta dùng tiền như võ tu bát phẩm, còn bị điều động như trâu như ngựa.
Lúc này, Sở Vân Vân cầm một bát nước ô mai ướp lạnh giải rượu đi vào trong đường.
Sở Hi Thanh được yêu mà sợ, trong lòng càng ngạc nhiên không thôi, lẽ nào Sở Vân Vân tự mình làm?
Chuyện này quả thực là kỳ tích ở thế gian mà.
Có điều, ngay khi Sở Hi Thanh đưa tay ra đón, cái khay gỗ kia đột nhiên ‘răng rắc’ một tiếng rồi vỡ vụn ra, cái bát ở trên đó cũng rơi xuống.
Sở Vân Vân vốn muốn cứu cái bát này, nhưng lập tức nghĩ đến không thể bại lộ chân nguyên ở trước mắt mọi người, nên nàng chỉ có thể trơ mắt nhìn cái bát rơi xuống.
May mà Sở Hi Thanh không chỉ phản ứng nhanh nhẹn, tay cũng rất nhanh, trước khi nước ô mai tung ra, thì hắn đã đỡ được.
Hắn vừa cười vừa liếc mắt nhìn gương mặt đỏ ửng lên vì lúng túng của Sở Vân Vân: “Cảm tạ, nhưng cái bát này rất đắt, là bộ sứ Vĩnh Định mà Lưu Định Đường đã bỏ giá cao để mua, sau này ngươi có thể đổi sang bát gỗ.”
Sở Hi Thanh vừa nói vừa nhấp một hớp nước ô mai.
Trong lòng hắn thoải mái, lòng thầm nói quá sảng khoái.
Hương vị nước ô mai ướp lạnh không tệ, là trình độ của bếp trưởng nhà mình.
Sắc mặt Sở Vân Vân lại đen xì, không nhịn nổi mà bắt đầu xoa xoa nắm đấm nhỏ.
Sở Hi Thanh nghe thấy mấy tiếng nổ vang như đậu tương từ quả đấm nhỏ của Sở Vân Vân, hắn liền ý thức được mình hơi ‘phiêu’ rồi.
Sắc mặt hắn cứng đờ, sau đó giả vờ như không biết gì mà quay sang hỏi Lỗ Bình Nguyên: “Bên phía thợ săn Tây Sơn thì sao? Có động tĩnh gì không?”
“Không có nhiều động tĩnh.” Thần sắc Lỗ Bình Nguyên bình tĩnh: “Hôm qua, khi tin tức Văn gia bảo bị san bằng truyền đi, đám thợ săn Tây Sơn kia đã rung động một trận, nhưng dựa theo lời nói của đám thủ lĩnh thợ săn, thì tuy rằng bọn họ có hơi khủng hoảng, nhưng lại không có ý muốn chủ động hàng phục. Thậm chí có một bộ phận người trong đó, còn muốn trục xuất gia quyến của bang chúng Tây Sơn Đường chúng ta ra khỏi núi.”
Sở Hi Thanh nhất thời sửng sốt, hắn cảm thấy khá bất ngờ.
Hắn tưởng rằng sáu ngàn thợ săn này cũng sẽ đầu phục hắn cơ.
Sau đso, Sở Hi Thanh liền bật cười một tiếng: “Thật can đảm!”
Hắn vừa nói xong, bầu không khí trong đường lập tức đọng lại.
Tất cả đàn chủ và phó đàn chủ ở đây, đều hiện lên vẻ mặt nghiêm túc.
Hết chương 489.


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất