Bắc Hoan

Chương 5

Chương 5
Yến tiệc trong cung bất ngờ tràn vào hàng chục kẻ áo đen.
Là một người hiện đại, tôi chưa từng thấy cảnh tượng như thế bao giờ. Mãi đến khi một thanh đao sáng loáng chém thẳng vào tôi, tôi mới phản ứng kịp.
Tạ Quân vội kéo tôi về sau, chắn trước người tôi.
“Bắc Hoan, cẩn thận.”
Cha tôi cũng chạy tới bên cạnh.
“Con gái ngoan, con có sao không?”
Tôi lắc đầu.
Cảm giác được cả hai người chắn trước mặt bảo vệ mình... Khiến lòng tôi dâng lên một cảm xúc khó tả.
Tôi có hệ thống, tôi không chết được.
Nhưng họ đâu biết điều đó. Trong tình huống nguy hiểm như thế, phản ứng đầu tiên của họ vẫn là kéo tôi về sau lưng.
“Ê, không ai đi cứu hoàng đế hả?”
Giọng nói đột ngột vang lên từ dưới chân, làm tôi suýt nhảy dựng.
Tôi cúi đầu nhìn — là Giang An.
Không biết từ lúc nào cô đã ngồi xổm cạnh chân tôi, nheo mắt cười hì hì:
“Hoàng đế sắp toi rồi đó nha.”
Tôi giật mình, lập tức đẩy Tạ Quân ra:
“Đi cứu cha ngươi đi! Ta có cha ta ở đây, không sao cả!”
Tạ Quân nhíu mày, nắm cổ tay tôi do dự vài giây.
“Được. Ta sẽ quay lại ngay. Người phải tự bảo vệ mình đấy.”
Tôi thở phào nhẹ nhõm. Tuyến cốt truyện là quan trọng nhất!
Cha tôi kéo tôi và Giang An núp sau một cột trụ.
Tôi sốt ruột nhìn về phía Tạ Quân, chỉ thấy trong lúc đánh nhau với thích khách, anh ta di chuyển cực kỳ chuẩn xác, như không hề bị mù.
【Hệ thống, mày có phải thiếu cập nhật thông tin gì về Tạ Quân không?】
【Nhìn vậy mà gọi là người mù hả?】
Trong đầu vang lên tiếng “xè xè” như radio nhiễu sóng, hệ thống như bị lag một trận.
Một lúc sau, nó gửi tôi một tấm ảnh, trên đó ghi rõ ràng:
【Thị lực – đã khôi phục 70%.】
Tôi cạn lời. Cái hệ thống này cập nhật kiểu gì như rùa bò vậy?! Tôi nói rồi mà, linh cảm của tôi không bao giờ sai!
Càng ngày càng ngu, giờ đến giọng nói trong đầu cũng biến mất, chuyển sang... gõ chữ.
Quá tệ, muốn cho 1 sao đánh giá!
Hệ thống lại ném thêm một dòng nữa:
【Giang An vẫn luôn ở cạnh điều trị mắt cho Tạ Quân đấy.】
Tôi bừng tỉnh ngộ.
Trong đầu tôi thoáng hiện lên câu Tạ Quân từng nói trong điện:
【Ồ, xin lỗi. Ta không nhìn thấy.】
Hừm——
Diễn sâu đấy. Diễn trông cũng thật đấy.
Tôi và cha vẫn luôn dõi theo Tạ Quân.
Chỉ đến khi anh ta dọn sạch toàn bộ thích khách quanh hoàng đế, tôi mới nhẹ lòng.
Một thân áo trắng đẫm máu, những ngón tay thon dài tái nhợt siết chặt thanh kiếm.
Mũi kiếm nhỏ từng giọt máu, nhỏ thành một vũng máu nhỏ trên đất.
Tạ Quân cầm kiếm, từng bước tiến lại gần phía chúng tôi.
Một tên thích khách vung dao tính đánh lén từ bên, bị anh múa kiếm một vòng là đứt cổ.
Đôi mắt... rõ ràng đang nhìn chằm chằm vào tôi, khóe môi chậm rãi cong lên.
Giống như một con diều hâu khóa mục tiêu là con thỏ, ra hiệu rõ ràng:
“Ngươi chạy không thoát đâu.”
Tôi lạnh sống lưng, rùng mình một cái.
Cái quỷ gì vậy trời?
Đột nhiên, một luồng khí lạnh ập đến.
Chưa kịp phản ứng, một bóng trắng vụt qua trước mặt tôi, theo sau là một tiếng rên đau đớn trầm thấp.
Mũi tôi thoáng ngửi thấy hương thanh lạnh lẫn với mùi máu tanh.
Âm thanh thanh kiếm đâm vào thịt rõ ràng ngay bên tai. Tôi run rẩy, theo phản xạ định kiểm tra vết thương.
Tạ Quân lập tức nắm lấy tay tôi, tay còn lại che mắt tôi lại.
“Đừng sợ.”
Cha tôi nhanh như chớp, đã xử lý xong tên thích khách đánh lén.
Lòng tôi rung lên dữ dội, giọng nói cũng trở nên khàn khàn:
“Tạ… Tạ Quân, ngươi không sao chứ?”
Thân thể anh rộng lớn ôm trọn tôi vào lòng, cằm tựa lên hõm vai tôi.
“Không sao.”
Tôi ngập ngừng một lát.
“Có hơi đau một chút.”
Thanh đao xuyên qua cánh tay Tạ Quân, nhưng anh vẫn giữ tay che mắt tôi, không cho tôi thấy vết thương.
“Ngươi đừng nhìn. Sẽ khiến người sợ đấy.”
Sống mũi tôi cay cay.
Anh không biết, hành động đó đối với một đứa trẻ mồ côi như tôi...
Thật sự quá phạm quy rồi.
Tôi sụt sịt, giọt nước mắt thấm ướt lòng bàn tay Tạ Quân.
Ngay lúc tôi đang đắm chìm trong xúc động, dưới chân có ai đó kéo vạt áo tôi.
“Này, hai người tính quên luôn là ở đây còn có một thần y sao?
“Làm ơn đừng coi thường tôi được không?”
Giang An ngồi xổm dưới chân tôi, mặt lạnh như tiền.
Cô nghiến răng, có vẻ định nói gì đó, nhưng lại nuốt vào, cuối cùng vẻ mặt vặn vẹo, mắng một câu:
“Mẹ nó, diễn sâu thật đấy!”

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất