Bác Sĩ Tâm Lý Nhìn Thấu Vận Mệnh, Cũng Hợp Lý Nhỉ

Chương 84 - Cơ duyên tới tay! (1)

Chương 84 - Cơ duyên tới tay! (1)


Lúc bấy giờ, Từ Huyền mới vừa lòng gật đầu.
Đinh Hiển Sơn cố nén phấn khích đang trào dâng trong lòng, nói năng lịch sự: “Bác sĩ Từ, vậy tôi đi trước nhé.”
“Lần sau có rảnh lại trò chuyện tiếp.”
Sau khi chào tạm biệt với Từ Huyền, anh ta ôm theo mô hình, dứt khoát rời đi.
Sau khi bước ra khỏi cửa phòng tư vấn.
Đinh Hiển Sơn ngẫm nghĩ, kế đó ôm ông chú vịt Donald này vào lòng một cách kỹ lưỡng.
Sợ không cẩn thận sẽ quẳng đi mất.
Ngay lúc ấy, ngoài cửa phòng tư vấn.
Một người qua đường vừa hay bắt gặp màn này.
Ánh mắt của người qua đường đó có đôi chút kỳ quái.
Người ấy nhìn thoáng qua mặt mũi Đinh Hiển Sơn, đánh giá tuổi tác của anh ta một lát.
Ánh mắt lại quanh quẩn lên bức tượng vịt Donald trên tay anh ta một hồi.
Trong lòng không khỏi cảm khái.
Xem ra mặc kệ đàn ông thanh niên có bao nhiêu tuổi đi chăng nữa thì trong lòng vẫn luôn ôm ấp giấc mộng tuổi thơ kia nha.
Có câu đàn ông đến tận lúc nhắm mắt xuôi tay vẫn mãi là thiếu niên, quả nhiên không sai...
Lúc này, Đinh Hiển Sơn đã chú ý tới ánh mắt dò xét của người qua đường.
Lòng anh ta trở nên căng thẳng, lại ôm bức tượng ông chú vịt Donald chặt thêm chút nữa.
Người qua đường không khỏi cười ha hả rồi lắc đầu bỏ đi.
......
Sau khi Đinh Hiển Sơn rời khỏi đó.
Không bao lâu sau.
Một vài người đàn ông mặc âu phục vội vàng mang theo mấy cái rương có khóa mật mã chạy đến.
“Bác sĩ Từ, đây là đồ mà ông chủ bảo bọn tôi giao cho anh.”
“Ông ấy bảo bọn tôi nói với anh rằng nếu có thiếu sót thứ gì, xin hãy báo lại với ông ấy.”
Giờ đây Hoàng Hâm đã biết rõ rồi.
“Bảo vật” mà ông ấy bỏ số tiền lớn ra để thỉnh về từ chỗ mấy vị đại sư đều là tiêu hao phúc vận trong tương lai mà bản thân ông ấy chưa tới lúc được hưởng.
Có để lại thì ông ấy cũng không biết nên xử lý như thế nào.
Bây giờ Từ Huyền đồng ý nhận lấy giúp ông ấy, thế thì còn gì bằng nữa.
Hoàng Hâm bị dọa sợ đến mức đóng gói cả đống món đồ chơi này lại, không dám giữ lại bất kỳ thứ gì mà đưa hết toàn bộ qua cho Từ Huyền.
Chất đầy mấy cái rương lớn.
Sau khi những người đàn ông này giao mấy cái rương cho Từ Huyền, lại cúi đầu một tí rồi gấp gáp rời đi.
Từ Huyền chẳng hề gọi điện thoại cho Hoàng Hâm để hỏi mật mã, hắn cứ vậy dứt khoát vặn tổ hợp mật mã mở khóa.
Lách cách~
Rương có khóa mật mã bật mở.
Từ Huyền nhìn thoáng vào bên trong, không khỏi sa mạc lời.
Không biết có phải mới nãy ông chủ Hoàng bị hắn dọa cho bể mật hay không.
Mặc kệ có hay không, chỉ cần là thứ đồ chơi dính dáng một chút xíu với yếu tố văn hóa truyền thống.
Ông ấy đều đưa hết qua đây cho Từ Huyền.
Thậm chí còn có không ít thứ chỉ đơn thuần là hàng thủ công mỹ nghệ hiện đại.
Kỳ quặc nhất chính là.
Còn có một vật dụng bằng đồng có kích cỡ bằng hộp diêm, hình dáng trông như Tư Mẫu Mậu Đỉnh.
Cái thứ vỡi chè này là một chiếc bật lửa!
Vậy mà cũng bị nhét vô luôn......
Chính vào lúc này.
Từ Huyền vươn tay, lấy ra một miếng ngọc bài nhỏ từ trong đống lộn xộn loạn thất bát tao ấy.
Gương mặt hắn lộ ra nụ cười rạng rỡ.
Cơ duyên, cuối cùng cũng nắm bắt tới tay rồi.
Từ Huyền khép mắt lại rồi đặt miếng ngọc bài nhỏ này lên giữa trán.
Tu sĩ Luyện Tinh Hóa Khí Viên Mãn đã có thể tu luyện ra thần thức.
Hiện giờ, Từ Huyền chính là dùng thần thức của mình tiến vào thăm dò.
Một tia thần thức của hắn thăm dò vào bên trong.
Chẳng mấy chốc, vô số tin tức ập thẳng vào biển ý thức của Từ Huyền.
Một lúc lâu sau đó, Từ Huyền mở hai mắt ra.
Ánh mắt chất chứa bất ngờ và vui mừng.
“Thì ra là Trận Đạo.”
Bên trong ngọc bài này là kinh nghiệm Trận Đạo cả đời của một vị người tu tiên thượng cổ tu luyện Trận Đạo.
Dưới cơ duyên xảo hợp, nó đã bị một vị “đại sư” giả danh lừa bịp lấy tới tay, sau đó lại bán ra với giá cao cho Hoàng Hâm.
Đương nhiên ông chủ Hoàng không tài nào phát hiện được bí mật ẩn giấu bên trong.
Đối với ông ấy, thứ đồ chơi này cũng chẳng khác biệt gì mấy so với hàng thủ công mỹ nghệ.
Nhưng đối với Từ Huyền thì lại khác biệt hẳn hoi.
Có món đồ chơi này rồi, Từ Huyền lập tức có thể thiết lập đại trận trợ giúp bản thân đột phá!
Thiết lập đại trận cần không ít vật liệu.
Trong đó, đối với tu sĩ cổ đại, có một số vật liệu, dẫu có tìm được cũng sợ là sẽ gặp phải phiền phức không nhỏ.
Giống như mấy thứ gì mà máu dơi hay mai của đồi mồi trăm năm tuổi, đại loại vậy.
Quý giá thì chưa chắc, nhưng linh tinh lang tang thì chuẩn không cần chỉnh.
Phân bố rải rác khắp trời nam đất bắc.
Tu sĩ không có vận may tốt, có khi phải tiêu tốn mất nhiều năm.
Còn Từ Huyền thì lại mở điện thoại lên, bật phần mềm màu cam* rồi tìm thẳng trong đó.
* Ứng dụng taobao


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất