Chương 85 - Cơ duyên tới tay! (2)
Thoắt cái, hắn đã mua được cỡ bảy tám phần số vật liệu cơ sở cần dùng để thiết lập đại trận.
Suy cho cùng, trong xã hội hiện đại, mức độ phong phú của vật chất là điều mà người xưa khó có thể tưởng tượng.
Còn mấy thứ đồ mà Từ Huyền không mua qua mạng được.
Hắn cũng không gấp gáp, hắn chỉ cần tính toán một tí là biết có thể tìm được những thứ này ở chỗ nào cái ngay.
Từ Huyền lười phải phí thời gian của mình, nên hắn dứt khoát gửi hết nội dung cho Hoàng Hâm, nhờ ông ấy thu thập giúp.
Đến cả chuyện tìm ở đâu, tìm như thế nào, hắn đều nói rất rõ ràng.
Vị phú hào này lập tức cam đoan với Từ Huyền rằng ông ấy chắc chắn sẽ xử lý tốt những chuyện Từ Huyền đã yêu cầu.
“Ba ngày sau, khi đại trận hoàn thành, chính là lúc đột phá.”
Khóe miệng Từ Huyền nhếch lên nụ cười.
Đến lúc đó, hắn sẽ là một tu sĩ ở cảnh giới Luyện Khí Hóa Thần.
Người ở cảnh giới này có thể được coi như một nhân vật lớn trong giới tu luyện phồn vinh hàng trăm ngàn năm trước đó.
Không nghi ngờ gì nữa, ở vào thời đại linh khí suy thoái này, hắn tuyệt đối sẽ là cao thủ đỉnh cấp!
Cũng không biết ở thời đại này còn được bao nhiêu vị cao nhân có cảnh giới Luyện Khí Hóa Thần nữa.
Thậm chí.
Liệu có còn những cao thủ Luyện Khí Hóa Thần còn sống hay không, vẫn là một ẩn số.
.............................................................
Ba ngày sau.
Hoàng Hâm lần nữa đến phòng cố vấn tâm lý.
“Bác sĩ Từ, đây là những đồ vật mà cậu muốn này.”
“Cậu xem thử một chút đi.”
Hoàng Hâm đích thân đem đồ vật tới trước mặt Từ Huyền.
“Đặt ở bên kia đi nhé.”
Từ Huyền không thèm để ý chút nào mà thản nhiên nói.
Sau đó, hắn dời mắt về phía Hoàng Hâm.
Hắn cười như không cười, nói: “Thế nào rồi, ông chủ Hoàng đã suy nghĩ kỹ đáp án cho vấn đề kia chưa?”
Hoàng Hâm gật đầu: “Đã suy nghĩ kỹ rồi.”
Lần này, ông ấy đã không còn trưng ra nét mặt bối rối như lần trước nữa.
Trái lại, còn mang theo một ít vẻ được giải thoát và tự do.
“Ồ?”
Từ Huyền khẽ cười, nói: “Vậy lựa chọn của anh là?”
Hoàng Hâm không có trả lời câu hỏi này ngay mà hỏi ngược lại: “Bác sĩ Từ, tôi muốn xác định trước một tí.”
“Nếu như tôi tiêu hết toàn bộ tài sản của mình ngay bây giờ, vậy hẳn cũng xem như là đã mất đi tiền tài và địa vị, đúng chứ?”
“Bất kể tôi tiêu hết bằng cách nào đi chăng nữa?”
Từ Huyền nhướng mày, trong đôi mắt hắn lộ ra ý cười.
“Anh nói không hề sai.”
Hai mắt Hoàng Hâm sáng rỡ, ông ấy nói tiếp: “Tôi còn một vấn đề nữa.”
“Nếu như tôi đã ngã bệnh rồi, loại bệnh sẽ không bao giờ trị dứt được ấy.”
“Thế thì tôi có vì bị...... ảnh hưởng mà mắc phải các bệnh tật khác hay không?”
“Hoặc là nói, bác sĩ Từ, ngài có thể làm giúp tôi được không?”
Ý cười trong ánh mắt của Từ Huyền càng đậm hơn, hắn gật đầu, nói: “Tôi xác thực có thể giúp anh việc này.”
“Chỉ cần bản thân anh có bệnh, mà bệnh này không bao giờ khỏi, vậy thì sẽ không bị ảnh hưởng nữa.”
Ánh mắt Hoàng Hâm lộ ra sắc thái vừa kinh ngạc vừa mừng rỡ.
Không nghĩ tới thật sự có thể luôn kìa!
Ông ấy hít sâu một hơi, trịnh trọng mở miệng, nói: “Nếu là thế, vậy thì tôi đã chọn xong rồi.”
“Bác sĩ Từ, tôi chọn tình thân và tình bạn.”
“Thôi cứ bỏ qua tiền tài địa vị và thân thể khỏe mạnh đi.”
Bộp bộp bộp!
Từ Huyền mỉm cười, nhẹ nhàng vỗ tay: “Cách nghĩ rất hay.”
“Chắc lựa chọn này không phải do anh tự mình đưa ra đâu nhỉ.”
Hoàng Hâm lúng túng cười trừ.
Mấy ngày nay, kể từ sau khi trở về, ông ấy tức tốc bắt đầu trầm ngâm suy tư.
Lúc đầu, ông ấy suy nghĩ muốn sứt đầu mẻ trán nhưng cũng không nghĩ ra được rốt cuộc nên giải quyết kiểu gì.
Tóc ông ấy cứ thế rụng từng nhúm, từng nhúm lớn.
Ba lựa chọn mà Từ Huyền nêu ra cho ông ấy, ông ấy đều chẳng muốn bỏ qua cái nào.
Sau đó, ông ấy thật sự đã tìm ra được một cách!
Nếu ông ấy đã nghĩ không ra, vậy thì đi hỏi người nào có thể nghĩ ra được thôi.
Mấy năm nay, ông chủ Hoàng khá có tiếng tăm đối với bên ngoài.
Ông ấy cũng kết giao được với không ít nhân sĩ cõi tiên.
Tuy rằng trong số họ có vài người không đáng tin cậy cho lắm, hoặc chính là kẻ lừa gạt bịp bợm.
Nhưng mà cũng có khá nhiều người vẫn được xem như có một chút bản lĩnh.
Họ có thể được gọi là cao nhân trong môi trường giới tu luyện ngày nay.
Cho dù những “cao nhân” này không có phương pháp nào giúp Hoàng Hâm phá vỡ cục diện, nhưng họ vẫn có thể đưa ra một vài lời khuyên.
Trong đó có một vị đã đề xuất ý kiến thẻ bug này sau khi nghe Hoàng Hâm nói về những chuyện đang xảy ra với bản thân ông ấy.
Hoàng Hâm nhớ rất rõ.
Vị ấy vẫn luôn mắt cao hơn đỉnh đầu, là một đại sư huyền học được mời đến từ phía chính phủ.
Mới đầu khi nghe Hoàng Hâm nói, vị ấy còn ngoảnh mặt đi và cười khẩy xem thường.