Chương 87 - Luyện Khí Hóa Thần, thúc đẩy thế giới tiến về phía trước thêm một bước nhỏ (2)
“Thứ nhất là quỹ ngân sách gia tộc với số tiền 8 tỷ.”
“Quỹ ngân sách này sẽ chuyển số tiền lợi nhuận định kỳ cho những người thụ hưởng được tôi chỉ định.”
“Bao gồm người nhà và con cái của tôi.”
“Nhưng mà không có bản thân tôi.”
Từ Huyền gật đầu.
Vị ông chủ Hoàng này cũng xem như hiểu rõ tất thảy tinh túy của thẻ bug đấy.
Nếu bản thân đã không thể có tiền, vậy thì cứ chuyển toàn bộ cho người nhà thôi.
Có “thuốc” của Từ Huyền làm bảo đảm, giữ lại tình cảm với người nhà, sẽ không xuất hiện bất cứ tình huống máu chó nào.
Chính ông ấy cũng có thể đảm bảo nửa đời sau không cần lo cơm ăn áo mặc.
Hoàng Hâm nhìn thấy sự công nhận của Từ Huyền, ông ấy không kiềm được tươi cười rạng rỡ.
Ông ấy nói tiếp: “Còn lại 8 tỷ, tôi để lại một ‘Quỹ ngân sách hữu nghị’.”
“Tất cả những người bạn đã từng giúp đỡ tôi, đều có thể đề xuất quỹ ngân sách này hỗ trợ khi gặp phải hoàn cảnh khó khăn.”
“Số lượng tùy thuộc vào mức độ. Từ 100 vạn đến 1 tỷ.”
Nói tới đây, Hoàng Hâm cười tươi rói, nhìn về phía Từ Huyền.
“Bác sĩ Từ, cậu có cấp bậc cao nhất trong đó.”
Từ Huyền mỉm cười.
Hắn cũng không thể không nhận, vị ông chủ Hoàng này có thể đạt được địa vị như ngày hôm nay, không chỉ bởi nguyên nhân bản thân ông ấy tốt số.
Một nửa nguyên nhân còn lại, có lẽ là vì ông ấy đã am hiểu sâu sắc ý nghĩa chân chính của hai từ “không tiếc”.
Có thể dành ra một nửa tài sản của mình để kết giao bạn bè, đây là việc mà không phải người bình thường nào cũng có thể làm được.
Hoàng Hâm thấp thỏm hỏi: “Bác sĩ Từ, tôi sắp xếp thế nào? Có ổn không?”
Từ Huyền gật đầu: “Không có vấn đề.”
“Nhưng còn một vấn đề khác.”
“Anh dự định mắc bệnh gì?”
“Tôi nói cho anh biết trước, một khi đã mắc phải bệnh này, thì cả đời đều không chữa khỏi, anh phải suy nghĩ cho thật kỹ.”
Hoàng Hâm do dự một chút rồi mở miệng nói: “Tôi dự định hiến tặng một bên thận!
“Tôi đã tìm người liên hệ xong xuôi cả rồi, đúng lúc có một bé trai sáu tuổi phù hợp với tôi.”
“Điều kiện trong nhà cậu bé tương đối khốn khó, tôi cũng định sẽ chi trả chi phí phẫu thuật cho cậu bé ấy luôn.”
“Làm như vậy, hẳn là không có vấn đề gì đâu đúng không?”
Từ Huyền gật đầu tỏ ý khen ngợi.
Nào chỉ là không có vấn đề.
Thế này đích thị là thẻ bug tới trình độ cao nhất luôn rồi ấy chứ!
Một vị tỷ phú hiến tặng một bên thận của mình cho bé trai sáu tuổi trong một gia đình nghèo khó.
Sau khi tuyên truyền ra ngoài, khẳng định sẽ tạo ra hiệu ứng xã hội không thể tin nỗi!
Đây tuyệt đối là chuyện có thể làm cho Thiên Đạo mừng rỡ không thôi.
Âm Đức mà Hoàng Hâm tích lũy được khi làm việc này đã đủ để sau khi chuyển thế đầu thai, cả cuộc đời ở kiếp sau của ông ấy đều sẽ vô ưu vô lo.
Kể cả bản thân Từ Huyền, chờ đến lúc đánh giá cũng có thể đạt được sự ưu ái của Thiên Đạo.
Không biết vị đứng sau ông chủ Hoàng kia có thực lực thế nào, nhưng tầm nhìn và kiến thức quả là không tệ.
Từ Huyền gật đầu, nói: “Đúng vậy.”
“Anh có thời gian là một tháng để sắp xếp những việc này.”
“Tranh thủ chuẩn bị đi.”
Hoàng Hâm ngoan ngoãn gật đầu.
Sau khi chào tạm biệt Từ Huyền, ông ấy gấp rút rời đi.
Từ Huyền đứng dậy, mở vật liệu được Hoàng Hâm đưa đến ra.
Trên mặt hắn lộ ra một nụ cười mỉm.
Mấy ngày nay, Từ Huyền đã chỉnh lý hoàn tất kiến thức Trận Đạo bên trong ngọc bài.
Lúc này đây, tất cả vật liệu cần cho việc thiết lập Trận Đạo đều đầy đủ cả rồi.
Cuối cùng thì có thể bắt đầu bố trận rồi.
Từ Huyền đóng cửa phòng tư vấn, từ chối tiếp khách.
Sau đó bố trí từng vật liệu một theo trận pháp.
“Xong xuôi.”
Sau một lúc lâu, cuối cùng Từ Huyền đã bố trí trận pháp ổn thỏa.
Một Vi Hình Đại Trận có bán kính vài mét bỗng chốc xuất hiện ở bên trong phòng tư vấn.
Từ Huyền búng nhẹ ngón tay.
Trong thoáng chốc, một làn sóng không khí vô hình toát ra từ trung tâm đại trận.
Sau đó xuyên qua vách tường mà không bị chút tổn hại nào, tựa như sóng nước tràn ra bên ngoài.
“Hửm?”
Trong lòng Từ Huyền khẽ động.
Không hiểu sao hắn có loại cảm giác, rằng hành vi thiết lập trận pháp này của hắn.
Hình như có loại ý nghĩa đặc biệt với Thiên Đạo......
“Không lề mề nữa, bắt đầu đột phá ngay bây giờ thôi.”
Từ Huyền hít vào một hơi thật sâu, hắn ngồi giữa đại trận, nhắm hai mắt lại, bắt đầu đột phá.
Lúc này.
Trên bầu trời.
Một tia sấm chớp đột ngột bùng lên.
Sấm sét này tựa như tiếng thổi vào tù và.
Cùng lúc đó, vô số tiếng sấm nổ tiếp nối nhau không ngớt.
Trong bán kính mấy chục cây số, rất nhiều người đều kinh ngạc ngẩng đầu nhìn lên không trung.
Mới nãy rõ ràng trời đang nắng, dự báo thời tiết không hề nói trời sẽ mưa mà.
Sao tự dưng khi không lại có sấm sét đánh xuống vậy?