Chương 68: Mạng Sống Đáng Giá Nhưng…
"Ngươi nói dễ nghe quá rồi, ta thấy là Trư Bát Giới chụp ảnh, tự khiến mình mất mặt đây mà."
"Hòa tổng cũng bị làm sao ấy, lại đi tìm một tên lừa đảo như vậy. Nói hắn là tên phá của cũng không sai, chẳng có tí nhận thức nào, gia sản có lớn cỡ nào thì sớm muộn gì cũng bị hắn phá sạch thôi."
Hòa Thượng không cãi lại họ như lúc trước nữa, vì Hòa Thượng biết mặt mũi căn bản không quan trọng bằng mạng sống.
Trình Tinh Hà lo lắng nhìn ta, cứ như sợ ta làm ra chuyện ngu xuẩn nào đó. Nhưng những lời này không những không khiến ta sa sút, mà còn khiến ta sục sôi ý chí chiến đấu. Ta cũng không tin các ngươi có thể làm được mà Lý Bắc Đẩu ta lại không làm được.
Nhưng đúng là mộ tướng quân này rất khó giải quyết, ta phải làm như thế nào đây?
Kiến thức mà ông lão dạy ta chạy qua đầu thật nhanh, ta bỗng nhiên kịp phản ứng cái đuôi mà Tiêu Tương nói là gì!
Vì vậy ta lập tức leo lên một cái cây khá cao, nhìn ngó khắp xung quanh.
…
Những thầy phong thủy kia thấy ta làm như vậy thì cười ầm lên:
"Không phải là muốn tìm một cái cây để treo cổ chứ?"
Ta đã thấy được thứ muốn thấy ở trên cây, lập tức bò xuống, chạy về phía một mảnh đất trống phía sau tòa nhà.
Hòa Thượng và Trình Tinh Hà thấy vậy cũng đuổi theo, hỏi ta muốn làm gì. Mấy thầy phong thủy khác thì không ngừng cười nhạo, cho rằng ta ngại mất mặt muốn chạy trốn, chỉ có tên râu đen kia hơi nghi ngờ nhìn hướng ta chạy đi.
Đúng là ở đây không có động vật gì có đuôi để ta túm được cả, nhưng phong thủy linh quy ôm trứng này có một chỗ chính là cái đuôi!
Chỗ đó có một đầm nước rất sâu, chắc là nối liền với sông Phúc Thọ.
Vốn dĩ ta đã dùng hết cơ hội ba lần xem khí, nhưng bây giờ đã qua mười hai giờ đêm, lại là một ngày mới, ta lại có thể bắt đầu xem khí rồi.
Quả nhiên, mặc dù chỗ này không có sát khí nặng như trong tòa nhà, nhưng khí đen cũng ngập trời, nhất định là cửa sau của ngôi mộ kia.
Nếu có thể đi vào từ chỗ này, vượt qua đám cốt bất hóa và yêu quái quan tài kia thì dễ làm rồi.
Nhưng cũng kỳ lạ thật, màu sắc của khí này có vẻ không đúng! Chẳng lẽ khí ở đây quá hung, lấy tu vi của ta còn nhìn sai?
Hòa Thượng hỏi ta nhìn ra được gì chưa? Ta lắc đầu nói bây giờ không dám xác định, ta phải đi xuống xem trước đã.
Hòa Thượng nghe thấy vậy lập tức ôm lấy ta, nói vừa rồi đã rất nguy hiểm rồi, ngươi đừng đi tìm chỗ chết nữa!
Ta nói không có chuyện gì, hôm nay Lý Bắc Đẩu ta không thể không giải quyết chuyện này.
Ta vừa suy nghĩ vừa nhìn chằm chằm khí kia, lại ra công trường vác một bao vôi lên vai, hỏi công nhân có dây pháo hay không.
Bây giờ huyện chúng ta nghiêm cấm dùng pháo bông pháo tre, nhưng lúc bắt đầu làm việc, các công nhân vì muốn được bình an nên thường âm thầm cất dây pháo trừ tà. May mắn là vẫn còn dư lại mấy dây pháo mai đỏ.
Loại pháo mai đỏ này có uy lực lớn nhất trong số các loại pháo đất, có thể nổ tung các loại hộp giấy, không thể để cho trẻ con chơi.
Ta liền nhét pháo mai đỏ vào trong túi vôi.
Trình Tinh Hà nhìn ta, hỏi có phải ta muốn đi xuống làm nghi thức chào đón cho đại tướng quân không? Ta không để ý tới hắn mà đi thẳng xuống.
Ai ngờ Hòa Thượng thấy ta xuống cũng bắt chước vác một bao vôi và pháo mai đỏ xuống. Ta kinh ngạc, hỏi ngươi đi theo làm gì?
Hòa Thượng vỗ ngực một cái:
"Ta sợ không đủ vôi, mẹ ta nói cái gì cũng phải chuẩn bị đầy đủ, nhiều người luôn tốt hơn mà?"
Thấy Hòa Thượng không có ý định quay lại, ta cũng không còn cách nào, đành phải nói cho Hòa Thượng nếu có nguy hiểm thì phải nhanh chóng quay về.
Lần này ta cũng cẩn thận hơn, còn quấn một sợi dây quanh hông.
Mà sau khi Hòa Thượng đi xuống, Trình Tinh Hà cũng xuống, ta không thể tưởng tượng nổi nói sao ngươi cũng đi theo vậy?
Không phải tên này rất sợ chết sao?
Trình Tinh Hà bĩu môi:
"Nếu ngươi chết thì ai trả nợ cho ta? Tuy mạng sống đáng giá, nhưng giá vàng cao hơn."
Hắn nói quá có lý, ta không thể cãi được.
Bên trong cái giếng này vô cùng ẩm ướt, còn có mùi rất khó ngửi. Hòa Thượng cố chịu, vừa đi xuống vừa nói:
"Bắc Đẩu, ngươi chắc chắn đây là cửa sau của ngôi mộ? Không phải hố phân chứ?"
Ta nói thời đại gì rồi, bây giờ toàn là bồn cầu bơm nước, làm gì còn hố phân. Hơn nữa ngươi nhìn bức tường đá xanh của cái giếng này xem đã được bao nhiêu năm rồi.
Hòa Thượng vừa trèo vừa tấm tắc, nói sao hắn lại không biết ở đây có một chỗ như vậy nhỉ.
Thật ra chỗ này rất kín đáo, nếu không phải có thể xem hình, ta cũng không nhìn ra được chỗ này.
Bởi vì không khí nơi này đục ngầu ẩm ướt, hai tay cầm dây của chúng ta đều hơi trơn, ta vừa bảo hai người bọn họ cẩn thận thì đã trượt tay trước, rơi vèo xuống.