Bạch Thủ Yêu Sư

Chương 134. Giáo viên Linh Tú (2)

Chương 134. Giáo viên Linh Tú (2)


Giống như ngay thời khắc ấy nàng đã bị áp chế, đưa tay chịu trói chỉ là chuyện sớm muộn mà thôi.
Mà ngay lúc này, luyện khí sĩ đuổi đến đây càng ngày càng nhiều, có người trầm mặc canh giữ xung quanh, cũng có người bước nhanh về phía nghĩa trang như muốn thu nhân đan đang thu liễm tinh quang vào trong túi trước, nhìn vào ánh mắt những người xung quanh hoặc là nghi hoặc hoặc là trầm mặc, mắt thấy cục diện đã không thể khống chế được nữa, đáy mắt của Linh Tú giáo viên lại lóe lên một mạt kiên quyết dọa người…
-Giúp ngươi một lần cuối cùng…
Nàng ta hét lớn một tiếng, bỗng thuận tay lấy ra một túi nhỏ giấu bên eo, liền thấy một đám vật đen bay lên.
Có ngưởi nhìn lại, kia đúng là một con giáp trùng long nhãn lớn nhỏ…
Mà con giáp trùng này, vừa bay ra khỏi túi lập tức trực tiếp bay thẳng vào miệng nàng, bị nàng một ngụm cắn lấy, dùng sức nhai nuốt, nước đen trào ra tung toé, trên mặt nàng cũng nháy mắt dâng lên một màu u lam cực kỳ quỷ dị, tựa như đã biến thành ác quỷ.
-Không ổn, kia là Nam Cương Quỷ Yêu Cổ… mau lùi lại…
Nhìn thấy động tác của Linh Tú tiên sinh, có người đã nhận ra, chấn động trầm giọng quát lớn.
Nhưng cũng trong nháy mắt tiếng quát cất lên, Linh Tú tiên sinh đã điên cuồng cười lớn, trong tiếng cười đó, toàn bộ nhục thân của nàng ta bỗng nhiên vỡ tung ra, vô số mảnh thịt vụn bay khắp bốn phương tám hướng, ở trên không trung hoá thành từng mảnh, từng khối nhục trùng cổ quái mà quỷ dị, không mắt không mũi, trên đầu lại mọc một cái miệng lớn, cánh thịt rung động, hung hăng xông lên khắp bốn phương tám hướng.
Nhất thời xung quanh nghĩa trang rơi vào đại loạn.
Trong đám hỗn loạn này, giọng nói cuối cùng của Linh Tú giáo viên dần dần biến mất, như là đang cười, lại như đang khóc…


Một mảnh hỗn loạn này rất nhanh đã bị áp xuống.
Cuối cùng Linh Tú giáo viên không tiếc mạng mà thi triển phép Vu Cổ, tuy rằng lợi hại nhưng lại tiêu hao cực nhanh, dưới trấn áp của hai đại cao thủ viện trưởng cùng thành thủ, cùng với tọa sư thư viện, đám yêu cổ rất nhanh đã chết, rơi đầy đất, mất đi sinh cơ.
Nàng ta bỏ cả tính mạng, lại chẳng thể làm kẻ nào bị thương, chỉ tạo ra một trận hỗn loạn mà thôi…
Cho đến lúc này, nhìn vào đám thịt nát cổ quái đầy đất kia, mọi người không khỏi hậm hực trong lòng.
Mỗi một người, trong lòng đều có một loại cảm giác cổ quái khôn cùng, ai có thể ngờ được, trước đó không lâu, mới bắt đám yêu quái Nam Sơn gánh tội, phá được đại án nhân đan, bây giờ lại đến lần nữa, lại có ai có thể ngờ tới, tà án nhân đan ác độc đến cực điểm này, tra đến tra đi, cuối cùng tra đến thủ phạm chân chính vậy mà có thể là một vị giáo viên của thư viện Bạch Sương đại biểu cho thiên địa hạo nhiên chính khí chứ?
Trong lúc nhất thời có mấy ai có thể tiếp nhận được kết quả này?
-Đưa nàng ta cùng khỏa nhân đan kia về thư viện trước, tra xét rõ ràng, sau đó lại tính tiếp!
Trong một mảnh yên lặng, vẫn là viện chủ Công Dương Yển Thanh sau khi trầm ngâm thật lâu thì thấp giọng phân phó, cảnh tỉnh mọi người.
Vô luận ra sao, Linh Tú giáo viên đã lộ mặt thật trước mặt mọi người, chuyện này không thể che giấu được, cho nên, bây giờ cũng chỉ có thể đưa vị giáo viên này cùng chứng cứ nhân đan về, tra xét rõ ràng rồi lại tính tiếp, cũng có người nghĩ đến chuyện sâu xa hơn, chuyện nhân đan lần này có liên quan đến một giáo viên của thư viện, cũng phải đề phòng đám người bên thành thủ kia nổi lên tâm tư độc ác gì, gây khó dễ cho thư viện.
Thư viện cùng thành thủ, trước giờ đều ẩn ẩn phân rõ giới hạn.
Cũng may, sự tình lần này là học sinh của thư viện phát hiện, lại là viện chủ thư viện đuổi tới, đương nhiên do bọn họ xử lý.
Đám giáo viên hiểu rõ điểm này, tự nhiên biết nên làm thế nào, mấy vị giáo viên trong thư viện bước nhanh đuổi đến giữa nghĩa trang, nhưng ngay sau đó bọn họ liền vội vã chạy ra, thần sắc vừa kinh vừa giận:
-Nhân đan kia không thấy nữa…
-Hả?
Một câu nói làm kinh sợ mọi người, tất cả đều lộ ra vẻ mặt khó có thể tin được.
Lúc trước có tinh mang soi rọi hư không, chiếu sáng mười dặm, đây chính là bằng chứng, là bằng chứng của việc luyện ra nhân đan.
Nhưng ngay lúc này sao lại không thấy nữa rồi?
Viện chủ thư viện Công Dương Yển Thanh mặt không biểu cảm, vội vàng mở mắt, tinh quang nơi đáy mắt quét qua bốn phía, tựa như muốn nhìn ra manh mối gì.
Thế nhưng thần sắc lạnh nhạt của hắn sau khi qua lại trở nên hoảng loạn, đầy mặt kinh nghi:
-Kẻ nào cướp nhân đan đi?


Nhân đan thế mà lại bị người đánh cắp?
Tin tức này quả thật giống như dã hoả đốt lên, kích cho vô số người đồng loạt kinh hô rống giận.
Giáo viên của thư viện Bạch Sương Thư luyện chế nhân đan bị bắt gặp, vốn đã là một chuyện xấu khiến người ta không thể tiếp thu được!
Vậy mà ngay dưới mí mắt của mọi người, lại có người trộm nhân đan đi, đây lại là cái loại tin tức đáng sợ gì?
-Phong tỏa thành Liễu Hồ, trứ trận sư tản ra, đan sư tìm khí tức, dù cho đào ba thước đất cũng phải tìm ra tên trộm nhân đan kia…
Giọng nói của thành thủ cũng vang lên rất nhanh, xen lẫn nộ khí vô cùng vô tận.
Không biết có bao nhiêu giáo viên tọa sư, lập tức bận rộn lên, hoặc là đuổi đến bên ngoài phong đường, hoặc triển khai thủ đoạn dò xét, mà giáo viên thần tướng vừa động, trong đêm tối, cũng không biết có bao nhiêu người đang âm thầm quan sát tình thế bị kinh động, kinh sợ run rẩy, vội vã thối lui.
Chỉ sợ mình bị phát hiện ở nơi đây, không thể nói rõ ràng!
Lúc trước tinh quang của nhân đan chiếu rọi hư không, dẫn đến nhiều kẻ rình mò, loạn thành một đoàn, đây cũng là một nguyên nhân dẫn đến không thể điều tra rõ ràng.


-Đi thôi!
Ngay tại thời khắc này, Phương Thốn đang ở trong đoàn người vây quanh, ngồi trong xe ngựa, dưới tay hắn còn kẹp một cây dù cũ kỹ, có thể cảm nhận được viên nhân đan đang ở trong cây dù cũ kia, lúc trước sau khi nhìn thấy Linh Tú giáo viên, hắn liền lập tức lấy nhân đan này đi, để vào bên trong cây dù cũ, sau đó vô thanh vô tức hội hợp với Tiểu Thanh Liễu, lên xe ngựa.


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất