Bạch Thủ Yêu Sư

Chương 152. Đi nhiều hơn nửa bước (2)

Chương 152. Đi nhiều hơn nửa bước (2)


Phương Thốn thở dài bất lực khi nghe điều này.
Ngoại trừ Lam Sương tiên sinh ra, có lẽ trong toàn bộ thư viện Bạch Sương này, cũng sẽ không có giáo viên nào nói ra chuyện này cho hắn ta biết.
Việc hắn ta có thể được lựa chọn bởi các trưởng lão Quận Tông hay không thì có liên quan gì đến sự phê chuẩn của thư viện hả?
Thực sự là không có liên quan gì cả!
Nếu có ai đó sẵn sàng lựa chọn hắn ta, thì cho dù hắn ta không có tu vi, hành xử như một kẻ khốn nạn thì vẫn sẽ được lựa chọn.
Nếu như các trưởng lão Quận Tông đó sợ gặp phải phiền phức, thì cho dù hắn ta được phê chuẩn tốt đến đâu đi chăng nữa, bọn họ có dám mạo hiểm mà lựa chọn hay không?
Nếu nói như thế, không phải hắn ta sẽ trở thành người bị động để chờ người khác lựa chọn hay sao?
Phương Thốn cau chặt mày, hắn ta thích nắm bắt quyền chủ động, chứ không phải là bị động như thế này…
Ngược lại, sau khi Lam Sương tiên sinh nói xong vấn đề này với Phương Thốn, vẻ mặt của ông ta trở nên nặng nề. Tuy rằng đây là sự thật, nhưng ông ta cảm thấy hơi khó xử khi nói những điều này với Phương Thốn. Nhìn dáng vẻ trầm tư của Phương Thốn, ông ta có chút không đành lòng, trầm mặc một hồi lâu mới nói:
-Ngươi là đã sớm chuẩn bị muốn vào Quận Tông để tu hành rồi hay sao?
Phương Thốn khẽ gật đầu và nói:
-Trò đã nghĩ vậy!
-Vậy nên ngươi mới dùng Luyện Khí Đan như vậy, là muốn nâng cao tu vi của mình. Ngươi cũng đang cân nhắc chuyện này sao?
Phương Thốn hơi do dự, sau đó vẫn gật đầu.
Mặc dù hắn ta không có dùng Luyện Khí Đan nhưng hắn ta dưới trình độ hiểu biết của mọi người, gia tăng tốc độ tu vi của mình lên gấp hai lần, quả thật cũng là vì thời hạn ba năm này, tu luyện tới Bảo Thân Cảnh l, với mưu đồ vào được Quận Tông.
-Đan dược không phải là không thể dùng, nhưng cân nhắc đến sau này, tốt hơn là dùng ít thôi!
Lam Sương tiên sinh nghĩ như vậy, vẻ mặt cũng có chút ảm đạm, một lát sau, trầm giọng thở dài nói:
-Nâng cao tu vi là việc quan trọng, nhưng nếu như ngươi quá nóng nảy, vẫn là không nên. Nghĩ đến những thiên tài trên thế gian này, trong vòng một năm có thể tu luyện thành công Bảo Thân cũng không phải là không thể. Nhưng tại sao các trưởng bối trong tộc, các sư trưởng phải ép bọn họ học đủ ba năm trong thư viện chứ hả?
-Đơn giản là bởi vì nếu tu vi được nâng cao quá nhanh, tuy rằng kinh người, nhưng cũng rất dễ dàng mất đi căn cơ, thật không phải là chuyện tốt!
-Trò đã hiểu rồi ạ!
Phương Thốn gật đầu cười:
-Nhưng nếu như nói như vậy, trò thật sự không có hy vọng để tiến vào Quận Tông rồi sao?
-Nếu hoàn toàn dựa vào việc bọn họ tự chọn lựa, ngươi tất nhiên sẽ bị khống chế…
Lam Sương tiên sinh nói điều này, trong lòng dường như cũng có chút do dự, nhưng cũng rất nhanh đã đưa ra một quyết định, quay đầu nhìn về phía Phương Thốn, cười nói:
-Nhưng ai nói như vậy chứ, các học sinh trong thư viện phải để bọn họ chọn trúng hả?
Sắc mặt của Phương Thốn có chút kỳ quái:
-Vừa rồi không phải người nói vậy sao?
Lam Sương tiên sinh đưa ra quyết định, sắc mặt ông ta trông cũng có chút thoải mái hơn và mỉm cười nói:
-Về chuyện này ta có thể giúp ngươi!
-Hả?
Phương Thốn hơi giật mình, hắn ta rất bất ngờ.
Hắn ta ngẩng đầu lên nhìn Lam Sương tiên sinh, nhìn thấy ông ta vẫn là cái khuôn mặt với nụ cười ẩn hiện đó, thần sắc vô cùng nghiêm túc.
Hắn ta vội vàng đứng dậy nói:
-Xin tiên sinh giải đáp thắc mắc!
-Không cần đa lễ, lúc đầu nhận người vào học đình này, ta đã sớm sẵn sàng giải quyết những rắc rối này rồi!
Lam Sương tiên sinh phẩy tay, khẽ thở dài nói:
-Ngươi có biết sau khi hoàn thành Luyện Tức Cảnh thì sẽ tới bước gì không?
Phương Thốn nói:
-Nếu đã hoàn thành xong Luyện Tức Cảnh thì sau đó là tu luyện Bảo Thân, đó là căn cơ của Đạo!
Lam Sương tiên sinh khẽ gật đầu, sau đó đột nhiên nói:
-Vậy ngươi có biết Bảo Thân được luyện như thế nào không?
Phương Thôn khẽ giật mình nói:
-Nghe nói trong thư viện có pháp môn để tu luyện Bảo Thân, nhưng tu vi của học sinh vẫn còn cạn…
-Đó chính xác là những gì mà ta muốn nói với ngươi đấy!
Lam Sương tiên sinh mỉm cười rồi nói tiếp:
-Bảo Thân là căn cơ. Khi tu vi của khí tức đạt đến cảnh giới, nội tức liền tràn đầy, linh ôn cũng được nâng lên. Lúc này nuôi dưỡng nhục thân và kỳ kinh bát mạch. Lâu ngày tích tụ, không cần phải luyện tập, nhục thân cũng sẽ bộc lộ ra một số điểm mạnh khác với người thường. Nếu có pháp môn tương ứng để dẫn đạo, cộng thêm mài luyện và nuôi dưỡng, nhục thân có thể thoát thai hoán cốt, siêu việt nhập thánh. Cho dù là sức mạnh hay là lục giác, thậm chí là cả tuổi thọ của mình đều sẽ xuất hiện gia tăng tương ứng. Đây chính là Bảo Thân trong truyền thuyết!
-Tu hành đại đạo, bắt đầu từ Bảo Thân, là căn cơ của Đạo, do đó Bảo Thân Cảnh còn được gọi là Trúc Cơ Cảnh!
-Luyện khí đại đạo, tam quan cửu kiếp, cửa ải thứ nhất chính là Bảo Thân, thứ hai là Thần Cảnh, thứ ba là Tiên Cảnh, đều là từ đây mà ra!
-Người có thiên tư thấp, cần phải vững vàng, từng bước từng bước tiến lên…
-…
-…
Lam Sương tiên sinh nhẹ nhàng nói, nhìn vào Phương Thốn và nói tiếp:
-Người có thiên tư cao, chưa chắc là không thể tiến nhiều hơn nửa bước!
Tiến nhiều hơn nửa bước sao?
Lời của Lam Sương tiên sinh nói, thật sự là Phương Thốn chưa từng nghe qua bao giờ, cả người đều có chút giật mình.
Mặc dù hắn ta mới vào thư viện, nhưng thân là đệ đệ của Phương Xích tiên sư, Phương Thốn đã sớm tiếp xúc với các đạo tu hành. Đương nhiên cũng hiểu được một số câu nói bên trong đạo tu hành đó, căn cơ là quan trọng nhất, từng bước từng bước một, không phải là chuyện giỡn chơi. Cũng giống như xây nhà dựng miếu vậy, chỉ có căn cơ được đặt vững chắc thì thành tựu sau này mới lớn được. Và mỗi bước đi này đều được lĩnh hội từ các bậc tiền bối đi trước, vững chắc từng bước, có thể nói là không thể sai nửa bước được. Nhưng hiện tại, hắn ta lần đầu tiên nghe nói có thể tiến thêm nửa bước so với người khác!


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất