Bạch Thủ Yêu Sư

Chương 276. Thần Minh Luyện Thân Kinh

Chương 276. Thần Minh Luyện Thân Kinh


Có không ít người xác nhận tin tức này làm lập tức dẫn đến một mảnh phỏng đoán.
Nhất là Tiểu Từ tông chủ và hai vị trưởng lão, nhớ tới những lời nói lúc trước Phương Thốn nói càng là kinh hãi đến mặt cắt không còn giọt máu.
-Hắn… hắn thật sự đi đến phía sau núi à?
-Nghe động tĩnh này, lẽ nào… lẽ nào là giao thủ với Thần Sơn trưởng lão?
Vừa nghĩ tới khả năng này, bọn họ bị dọa đến tim cũng muốn nhảy ra khỏi lồng ngực, nghe thấy tiếng sấm cuồn cuộn vô tận kia, ở giữa còn có Thần Sơn trưởng lão phát cuồng rống to, chân bọn họ đều sắp đứng không vững, chỉ là trong lòng vẫn cầu nguyện, ngàn vạn lần đừng có chuyện gì xảy ra…
Cuối cùng, đợi đến khi phía sau núi không có động tĩnh.
Nhưng vị Phương nhị công tử này vẫn không có xuất hiện…
Đúng lúc Tiểu Từ tông chủ và hai vị trưởng lão không kìm nén được nghĩ đến có nên mạo hiểm xông vào phía sau núi tìm Phương nhị công tử không thì cuối cùng cũng nhìn thấy ở đầu kia con đường như thông đến phía sau núi có một chiếc đèn đang phát sáng, sau đó một người một hồ ly từ từ đi tới.
Tiểu hồ ly trước mặt phấn điêu ngọc trác.
Công tử phía sau, mặt như tượng ngọc, áo bào trắng không tỳ vết, không nhiễm bụi trần.
-Phương trưởng lão… Phương trưởng lão…
Đợi khi thấy rõ thân ảnh hai người họ, bất luận là tông chủ hay là trưởng lão, chấp sự hay là đệ tử đến xem náo nhiệt đều vừa kích động vừa hưng phấn, càng là cảm thấy có chút kinh dị, Phương Thốn, Phương trưởng lão thế mà thật sự đi ra từ phía sau núi, tiếng vang kinh thiên động kia ở phía sau núi kia quả nhiên là do hắn và Thần Sơn trưởng lão gây ra, quan trọng là, hắn… thế mà lại có thể lông tóc không hao tổn mà đi ra.
Tiểu Từ tông chủ và hai vị trưởng lão không kìm nén được nữa vội vã lao đến, nhìn trên dưới toàn thân Phương Thốn xem hắn có bị thương gì không.
Giọng nói Hàn Thạch trưởng lão run rẩy, thấp giọng nói:
-Ngươi đây là đi… đi làm cái gì rồi?
Đối mặt với sự kích động của mọi người, thần sắc Phương Thốn bình thản, cười nói:
-Ngươi nói xem?
Tiểu Từ tông chủ và hai vị trưởng lão nghe vậy đều khẽ giật mình, đảo mắt một cái, vẻ mặt vừa mừng vừa sợ.
Giọng nói Thanh Tùng trưởng lão cũng phát run:
-Vậy… vậy là ngài đã lấy được… lấy được…?
Phuong Thốn nhìn hắn một cái, cười nói:
-Ngươi đoán xem?
-Cái này…
Một vị tông chủ, hai vị trưởng lão nghe thấy lời này trong lòng đã vui mừng đến mức không dùng ngôn từ nào có thể hình dung được.
Sau khi vui mừng Tiểu Từ tông chủ nhìn về phía sơn cốc, nghĩ thôi đã thấy sợ, thanh âm phát run:
-Ngươi… làm thế nào mà ngươi làm được vậy?
-Cái này…
Phươn Thốn cười cười, lơ đễnh khẽ than, nói:
-Nếu như các ngươi muốn biết, có thể đi hỏi Thần Sơn trưởng lão!
Đêm nay chắc chắn là một đêm không ngủ.
Sau khi Phương Thốn trưởng lão vào sau núi một chuyện, gây ra động tĩnh lớn như vậy, toàn bộ Thủ Sơn Tông đều sôi trào.
Mặc dù biết người ở phía sau núi cả ngày ôm một bức tranh trong ngực là một tên điên, nhưng bao nhiêu năm nay không có người nào dám xông vào phía sau núi, hoặc là có người xông vào thì cũng không gây ra động tĩnh lớn như vậy, mà vị Phương nhị công tử kia rõ ràng nhìn là biết tu vi không thể nào cao hơn những người này thế mà lại chỉ mang theo một con tiểu hồ ly, một chiếc đèn lồng, nhẹ nhõm đi vào đó lượn một vòng?
Có người cẩn thận nhìn phía sau núi loạn thành một đoàn, mà Phương nhị công tử, đến áo bào cũng không nhăn loạn tý nào, dấu hiệu duy nhất thể hiện hắn đã từng cùng Thần Sơn trưởng lão giao thủ chỉ là góc trên áo bào dính một chút vụn cỏ không đáng chú ý mà thôi.
Hắn làm như thế nào vậy?
Phải biết là, ngay cả tông chủ lúc trước đi vào phía sau núi cũng là được đỡ ra…
Chuyện làm cho chúng đệ tử Thủ Sơn Tông nghi ngờ nhất chính là Phương nhị công tử đi đến phía sau núi chuyến này, rốt cuộc là đi làm cái gì?
Mấu chốt là, hắn, đã làm cái gì?
Đủ loại suy đoán, giống như sấm sét, trong nháy mắt truyền khắp toàn bộ Thủ Sơn Tông.
Không biết có bao nhiêu người đã âm thầm đoán một khả năng, nhưng trong lòng cũng không dám tin…
Chỉ có điều, Phương nhị công tử cũng không nhiều lời với bọn họ, sau khi trở về từ phía sau núi thì chỉ cười nói trời đêm đã muộn bảo đám người quay trở về, có lời gì ngày mai hãy nói, sau đó dẫn tiểu hồ ly đi về phía núi Ngọc Kính, chỉ để lại phía sau Tiểu Từ tông chủ và hai vị trưởng lão mặt đầy vui vẻ, chúng đệ tử cũng nghĩ tới khả năng gì đó nhưng hết lần này tới lần khác không thể nào dám tin…


Mà bây giờ mạch nước ngầm của toàn bộ Thủ Sơn Tông chảy cuồn cuộn, vào lúc lòng người tràn đầy kinh nghi, Phương Thốn trở lại đại điện, khẽ thở dài.
-Ổn thỏa rồi!
Vũ Thanh Ly không có đi về, vẫn luôn chờ ở trong đại điện vội vàng đứng lên, nói:
-Có thu hoạch gì không?
Từ sau khi vào Thủ Sơn Tông, Vũ Thanh Ly vẫn luôn ở trên núi Ngọc Kính cùng với Phương Thốn, thành thành thật thật chạy trước chạy sau giúp đỡ, mà lần này, lúc Phương Thốn nói với Tiểu Từ tông chủ và hai vị trưởng lão chuyện muốn đi ra phía sau núi, hắn cũng biết, thậm chí vẫn luôn lo lắng, nhưng không ngờ được, Phương Thốn nhanh như vậy đã trở về khiến hắn không khỏi kinh ngạc, nhìn về phía Phương Thốn với vẻ mặt khó tin…
Ngay từ đầu đã chuẩn bị tinh thần, vạn nhất có sơ xuất sẽ xông vào phía sau núi cứu người, thế mà mọi chuyện lại được giải quyết rồi?
-Đương nhiên là có!
Phương Thốn cười nói:
-Lát nữa sẽ đưa ngươi một phần trước, để ngươi cố gắng tu luyện cho tốt, dựa vào thiên tư của ngươi, tăng lên tầng Thần Minh Thân cũng không phải vấn đề gì lớn, có điều bây giờ, ngươi đi ra ngoài điện canh, nếu như tông chủ và trưởng lão tới, để cho bọn họ chờ ở ngoài điện trước!
-Đây… là!
Vũ Thanh Ly nghe được Phương Thốn nói vậy, trong lòng không biết sinh ra bao nhiêu gợn sóng, nhưng cuối cùng vẫn không hỏi nhiều, đồng ý lui ra ngoài.
Vừa xoay người đến ngoài đại điện đã gặp tông chủ và hai vị trưởng lão. Quả nhiên đã tới, không chỉ bọn họ mà cả các đệ tử đoán được một chút khả năng nào đó cũng không kìm nén được kích động trong lòng, nhao nhao đi tới núi Ngọc Kính, chỉ có điều tông chủ và hai vị trưởng lão có thể đi đến trên đỉnh còn những đệ tử này biết rõ lệnh cấm của Phương Thốn nên chỉ dám đứng ở ngoài núi xa xa nhìn lại.


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất