Chương 281. Từ đây không giống nhau (2)
Thế là hắn chỉ có thể lộ ra biểu cảm nghiêm túc, chậm rãi đi xung quanh vân khí, từ từ đạp vào hư không hạ xuống, trên thực tế, lúc này hạ thẳng xuống là tiết kiệm pháp lực nhất nhưng dù sao chút độ cao ấy cũng không vấn đề gì, nhưng mà Phương Thốn hiểu rất rõ, trôi dạt đến giữa không trung rồi sau đó từ trên trời hạ xuống, so với chắp hai tay sau lưng, bộ dáng nhàn nhã đạp trên hư không mà xuống là tuyệt đối khác biệt.
Hai loại này khác nhau cả một tầng…
Lúc này vô số ánh mắt ở xung quanh đã thấy được hắn, trái tim theo bước chân của hắn cũng thình thịch.
-Hàn Thạch trưởng lão…
Sau khi xuống Giảng Đạo Nham, Phương Thốn quay người, nhàn nhạt mở miệng.
-y…
Hàn Thạch trưởng lão ở phía sau vội vàng đi tới, mặt đầy kích động và hưng phấn.
-Trước khi ta bế quan, đã từng đề nghị đệ tử trong môn, tham gia thuật pháp Thần Minh, lập công đức cho tông môn, không biết đã làm thế nào rồi?
Nghe Phương Thốn nói, Hàn Thạch trưởng lão nao nao, vội vàng nói:
-Có, có…
Chúng đệ tử nghe đến đó, trái tim cũng không khỏi treo lên.
Biết rõ lời này không phải đang hỏi chính mình nhưng cũng gật đầu liên tục, giống như là một đám gà đang mổ ăn.
-Như vậy thì tốt!
Phương Thốn cười cười nhìn về phía dưới Giảng Đạo Nham, chúng đệ tử lập tức trở nên lặng ngắt như tờ, mặt đầy chờ mong.
-Đã là quận tông thì việc truyền thụ đệ tử phương pháp tu hành, dẫn dắt kiến công lập đức vốn là điều đương nhiên!
Phương Thốn nhìn chúng đệ tử, nói khẽ:
-Thủ Sơn chính là cổ tông ngàn năm, lúc trước khi có Yêu Tôn xâm nhập đã che chở bách tính một phương, lúc quần ma giáng lâm, đã từng bảo vệ núi rừng đạo pháp, lý nghĩa như thế khiến người ta kính nể, nhớ mãi, Phương Nhị ta cũng chỉ là dựa vào tên tuổi huynh trưởng, may mắn đến được Thủ Sơn Tông, đảm nhiệm chức vụ trưởng lão thực sự rất lấy làm thẹn, nhưng thấy một đại tông môn mà lại lưu lạc như thế cũng rất đau lòng…
Chúng đệ tử đều ngửa đầu, đến chớp mắt cũng không dám chớp, nhìn Phương Thốn chằm chằm giống như là một bầy dê đợi cho ăn.
Phương Thốn nhẹ nhàng hít một hơi, chậm rãi lắc đầu, nói:
-Mà các vị đệ tử Thủ Sơn, biết rõ tông môn không có pháp môn tu luyện chỉ truyền thừa nghĩa lý mà vẫn đồng ý gia nhập, bảo vệ uy nghiêm của tông môn, tín nhiệm tông môn khiến cho Phương mỗ bội phục, vì tương lai tu hành của mọi người mà đau buồn…
-Đây…
Mọi người đều bị Phương Thốn nói đến trong lòng gợi lên chờ mong, trong lòng cũng có chút cảm giác cực kỳ phức tạp.
Chúng ta là vì truyền thừa lý nghĩa của Thủ Sơn Tông mà vào sao?
Đùa gì vậy, rõ ràng là bởi vì không vào được tông môn khác…
Nhưng mặc dù như vậy, lời nói của Phương nhị công tử thật là dễ nghe, người không hiểu còn có chút cảm động bởi ý này…
-Nhưng cũng may…
Phương Thốn nói đến đây, đột nhiên dừng lại, tim của mọi người cũng nâng lên sát cổ họng.
Nhưng mà đúng vào lúc này, Phương Thốn quay người, nhìn về phía Tiểu Từ tông chủ.
Tiểu Từ tông chủ có chút thụ sủng nhược kinh, thấy ánh mắt cổ vũ của Phương Thốn mới lấy lại bình tĩnh chậm rãi đi về phía trước, nhìn vào vô số ánh mắt đang nhìn vào người mình, hắn hắng giọng một cái, trầm giọng nói:
-Từ hôm nay trở đi, các đệ tử đều học Thần Minh Luyện Thân Pháp!
-…
-…
-Soạt…
Tiểu Từ tông chủ vừa nói xong câu kia, phản ứng đầu tiên của chúng đệ tử đều là ngẩn ngơ.
Sau đó, vô số âm thanh reo hò vang lên, thanh âm như thủy triều, dường như muốn lật ngược cả vân khí trên đỉnh đầu luôn.
Nhất thời, không có cách nào có thể hình dung được tâm tình lúc này của các đệ tử trong Thủ Sơn Tông.
Khoảng hơn nửa ngày sau, loại cảm giác trong lòng vẫn luôn chờ mong nhưng lại không dám chắc chắn kia mới tựa như thấy được một ít tiền đồ sáng lạn, nhưng cũng lo lắng loại chuyện tốt này sẽ không rơi vào trên đầu mình, khi cứ tưởng mọi thứ kết thúc chìm vào cát bụi thì kinh hỉ đột nhiên tới…
Thật khó có thể dùng ngôn ngữ để hình dung!
Mặc dù đây chỉ là một đạo Bảo Thân Pháp nhưng lại tuyệt đối không đơn giản!
Trước đây, chỉ nhờ có một đạo Bảo Thân Pháp này mà đủ để cho Thủ Sơn Tông ngang hàng với Cửu Tiên Tông, trở thành song bích của quận Thanh Giang. Mà không có Bảo Thân Pháp này thì Thủ Sơn Tông lập tức trở thành nơi bị các đại tông môn của quận Thanh Giang sỉ nhục, thậm chí có rất nhiều người khi nhắc đến tông môn của quận Thanh Giang cũng không nói là lục đại tông môn mà theo bản năng nói là ngũ đại tông môn, tông môn như vậy thì đám đệ tử như bọn họ cũng đương nhiên không có được sự tôn trọng vốn có.
Luận tu hành, bọn họ chỉ có thể tu luyện Ngũ Khí Luyện Bảo Thân như đám tán tu giang hồ và thợ thủ công triều đình, luận thực lực, bọn họ thậm chí còn không lợi hại bằng đám tán tu giang hồ, bởi vì người ta có thể lén tu luyện tà thuật, còn bọn họ lại chỉ có thể tu luyện mấy đạo linh pháp hạ phẩm…
Mà nói đến thanh danh, có người nào là không biết Thủ Sơn Tông chính là một dám không có lý tưởng…
Nhưng hôm nay có Bảo Thân Pháp này?
Trước kia là Ngũ Khí Luyện Bảo Thân, tăng cấp là có thể tu luyện thành Thần Minh Luyện Bảo Thân tứ phẩm.
Những thuật pháp trước kia không có cách nào lĩnh hội được bây giờ có thể lĩnh hội tất cả, thực lực đột nhiên tăng mạnh.
Bàn về hoàn cảnh và xuất thân, ai biết được Ngũ Khí Luyện Bảo Thân của Thủ Sơn Tông có thể phồn vinh hưng thịnh như trước đó, đủ để sánh ngang với trình độ của đại tông môn như Cửu Tiên Tông, những người như bọn họ, có phải là cũng có thể có xuất thân giống như đệ tử của Cửu Tiên Tông, không chỉ có thanh danh lớn mà là có thể đi tới chỗ nào cũng được mọi người xem trọng liếc nhìn một chút hay không?
Đây không phải là vấn đề của một đạo pháp mà căn bản chính là vấn đề to lớn bằng trời!
…
…
-Đệ tử Thủ Sơn Tông, tu Thần Minh Bảo Thân, lĩnh hội Thần Minh Bí Điển, đây là chuyện đương nhiên!
Phương Thốn cầm sổ Công Đức mở miệng nói, tiếng hoan hô lập tức vì đó mà trở nên yên tĩnh, chăm chú lắng nghe hắn nói:
-Nhưng đệ tử tông môn, trảm yêu trừ ma, bảo vệ bách tính, cũng chính là việc có nghĩa, trước đây ta bảo các ngươi kiến công lập đức, các ngươi đã làm chưa?
------------
PS: Em cầu kim phiếu lấy động lực bạo chương ạ :((