Bạch Thủ Yêu Sư

Chương 288. Ấm lạnh nhân gian

Chương 288. Ấm lạnh nhân gian


Thế là hắn từng bước từng bước đi xuống núi, đi được khoảng ba ngày, cuối cùng cũng tới bên trong thành quận Thanh Giang. Đứng xa xa nhìn về phía mái vòm cao lộ ra giống như là có vô số linh hồn ẩn trong đó, mái vòm tỏa ra bốn phía của Quận phủ, chân đi đã tê, lúc này có thêm nhiều sức mạnh, ngược lại đi nhanh hơn một chút.
Nhưng mà hắn không dám đi thẳng đến Quận Phủ, mà đi tới cầu nhỏ ngõ hẻm ở phía đông quận Thanh Giang. Tới một trước một tòa đại viện cổng đen tường trắng, hắn kiềm chế kích động trong lòng, tiến lên cầm vòng đồng gõ vài cái, sau đó mặt đầy mong đợi chờ người gác cửa đến.
Người đến mở cửa là một lão bộc thân mặc, nhìn Chu Hoài từ trên xuống dưới rồi nói:
-Ngươi tìm ai?
Chu Hoài vội nói:
-Đệ tử Thủ Sơn Tông… Ta tên là Chu Hoài, ta tìm Bành chưởng lệnh!
Lúc nhìn thấy Bành chưởng lệnh đi ra, Chu Hoài gần như sắp khóc, muốn kể ra ủy khuất trong lòng, mà Bành chưởng lệnh còn mở miệng sớm hơn hắn:
-Lúc trước chuyện của quan tiểu ấn ta cũng tên giải thích với ngươi một tiếng, không phải huynh đệ ta thu bạc của ngươi, đồng ý chuyện của ngươi nhưng lại không làm, thật sự là Viên tiểu ấn ra tay hào phóng, ai biết được là người ta tìm ở đâu tới nhiều đồ tinh xảo như vậy thứ, ngươi chỉ nhờ ta làm một việc, nhưng người ta lại là từ trên xuống dưới đều đả thông rồi, vậy thì quan tiểu ấn này có thể cho ngươi được không?
Chu Hoài nghe chuyện này, trong lòng liền cắn răng, nhưng mà vẫn nén hỏa khí xuống, trầm giọng nói:
-Ta không trách Bành chưởng lệnh, ta chỉ cần Bành chưởng lệnh khai ân, giúp ta xin một việc làm ở trong Quận Phủ. Không cần quan tiểu ấn, chỉ là tạp sai bình thường cũng được, người bắt yêu cũng được, người bên chưởng lệnh ngài… người hầu bên người ngài cũng được… ta… ta chỉ muốn tìm chỗ đặt chân trước, ta chỉ cần một xuất thân… ta muốn… ta muốn tu hành lần nữa, ta nhất định phải tu luyện thành mạnh hơn trước kia, sau đó… sau đó đi tìm người kia…
-Tìm người kia…
Bành chưởng lệnh đánh giá Chu Hoài từ trên xuống dưới một chút, cười nhạt nói:
-Chuyện của Chu đại công tử ta đã nghe nói, vị nhị công tử kia ra tay cũng thật là hung ác, chẳng lẽ Thủ Sơn Tông không có quy củ sao. Dù sao thì trước kia Chu công tử cũng là đại đệ tử Thủ Sơn Tông, hắn lại nói phế là phế, nói trục xuất là trục xuất, rốt cuộc thì hắn là tông thủ Thủ Sơn Tông, hay Từ Văn Tâm là tông chủ đây?
-Không sai, chính là tên đó, chính là tên đó, ta nhất định phải…
Chu Hoài thấy Bành chưởng lệnh nói trúng lời trong lòng mình, khàn giọng hét to, hận ý muốn phát ra ngoài luôn rồi.
-Nếu đã như vậy, vì sao Chu công tử không trở về?
Bành chưởng lệnh rất hài lòng với phẫn nộ của Chu Hoài, cười nhìn về phía hắn, thấp giọng nói:
-Trước tiên ngươi quay về, giả vờ biết sai, rồi xin bọn họ chữa thương cho ngươi, nam nhi đại trượng phu, báo thù mười năm không muộn. Đợi ngươi chữa khỏi thương thế, cẩn thận giấu mình, chờ đợi thời cơ, chẳng phải là…
-Trở về?
Chu Hoài nghe được thì sững người, hai mắt trợn lên, thật lâu mới chậm rãi lắc đầu, buồn bã nói:
-Ta đã xuống núi rồi thì nào còn có thể trở về? Hơn nữa các mạch của ta đều đã tổn hại, sao có thể dễ dàng hồi phục như vậy, huống hồ, người kia làm việc quá ác, một chút chỗ trống cũng không để lại. Ở lại trên núi, không lập công đức, sớm muộn gì ta cũng sẽ bị đuổi ra ngoài, cho nên… cho nên ta chỉ cầu Bành chưởng lệnh…
-Các mạch đều tổn hại?
Bành chưởng lệnh hơi kinh ngạc, một sợi thần thức rơi trên người Chu Hoài, thật lâu sau mới khẽ thở dài:
-Thật là thảm!
Trong mắt Chu Hoài đã cảm động đến nổi lên nước mắt.
Sau đó liền nghe được Bành chưởng lệnh thở dài:
-Đáng tiếc, ta cũng không giúp được ngươi!
Chu Hoài lập tức ngây ngẩn của người, nhìn Bành chưởng lệnh với biểu cảm khó tin.
Bành chưởng lệnh nhẹ nhàng cười cười, đánh giá hắn từ trên xuống dưới một chút, nói:
-Chu đại công tử bây giờ đã không còn là Luyện Khí Sĩ, hai mươi lăm mạch đều đã bị hủy. Chậc chậc, đã từng gặp qua phế nhân nhưng chưa từng thấy qua phế nhân nào bị phế triệt để như này. Yêu cầu của ngài cũng là thấp, tạp sai cũng được, hành tẩu trừ yêu cũng được, ngay cả làm người hầu của ta cũng đều đồng ý, có điều mấu chốt là… trong Quận Phủ ta bất luận là tạp sai hay hành tẩu, đều không cần phế nhân…
-Ta… ta…
Cả người Chu Hoài mơ hồ, tựa như là lần đầu tiên quen biết vị chưởng lệnh đại ca này.
-Chuyện này ta không giúp được ngươi, tìm nơi khác thử một chút xem, ta có công vụ, bây giờ còn phải đi làm việc nữa…
Bành chưởng lệnh cười, chuẩn bị quay người trở về phủ.
Còn Chu Hoài lập tức phản ứng lại, run rẩy khóc thành tiếng cầu xin:
-Chưởng lệnh đại nhân yên tâm, yên tâm, ta không có phế hoàn toàn, vẫn có thể trị được, ta đã hỏi qua đan sư, hắn nói ta chỉ bị phế đi hai mươi lăm mạch và tu vi trước kia, nhưng những kinh mạch khác… những kinh mạch khác vẫn còn có thể tu luyện, ta… ta vẫn còn có thể tu hành, chỉ là cần một cơ hội…
-Đúng là có thể tu hành…
Bành chưởng lệnh nhìn hắn một cái, cười nói:
-Nhưng ngươi có biết người kia dùng bao nhiêu bạc không?
Chu Hoài kinh hãi:
-Ta… số bạc trước kia đưa cho chưởng lệnh đại ca, xin hãy trả lại cho ta… không, cho ta mượn trước…
Khuôn mặt Bành chưởng lệnh hoàn toàn trầm xuống, lạnh lùng phất tay áo, quát khẽ nói:
-Cút cho ta!
Chu Hoài bị mấy tạp dịch ném ra đường cái, vốn là một thân y phục chỉnh tề liền lập tức dính đầy bụi đất, nhưng mà cái thân này chịu quyền cước và bụi bẩn cũng không tính là gì, quan trọng là trong lòng nhất thời mịt mờ, bị đánh thẳng vào đại não, máu chảy ra, khiến hắn cảm thấy đầu run lên, không thể nào hiểu được, cũng không thể nào tin được, bây giờ mới có bao lâu, sao Bành chưởng lệnh lại có thể trở mặt đến loại trình độ này?
-Ta chỉ muốn có cơ hội tu hành một lần nữa mà thôi…
Hắn dường như muốn khóc thét:
-Tại sao các ngươi đến một chút cơ hội ấy cũng không cho?
Nhưng mà không có ai nghe hắn, bọn tạp dịch trong nhà Bành chưởng lệnh hùng hùng hổ hổ đi từ trong nhà ra.


-Được, được… ngươi làm việc ác như vậy, ta đi Quận Phủ, ta đi cầu Phạm lão phu tử, nhất định lão nhân gia ông…


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất