Chương 300. Ba mươi vạn điểm công đức (2)
Đối với một đệ tử mà nói thì ba mươi vạn công đức là một con số trên trời, nhưng với tông môn mà nói thì ba mươi vạn thật đúng là chẳng phải một con số quá lớn, ví dụ như Cửu Tiên tông, trong ba năm nay số công đức của bọn hắn đã hơn một trăm vạn, thậm chí gần hai trăm vạn, mà tông có số công đức ít nhất là Mộ Kiếm Tông thì cũng có hơn năm mươi vạn công đức được ghi trong sổ sách, nhiều hơn con số ba mươi vạn nhiều.
Chỉ là đối với Thủ Sơn Tông mà nói, ba mươi vạn công đức là không ít.
Nhất là bây giờ khoảng cách đến kỳ hạn ba năm cũng chỉ còn có mấy tháng, muốn tích lũy ba mươi vạn công đức thì có chút quá sức.
-Điều này...
Trong lúc mấy vị tông chủ đang suy nghĩ rằng có nên đáp ứng hoặc là nói đang tính toán xem liệu Thủ Sơn Tông có thể đạt được ba mươi vạn công đức trong khoảng thời gian này hay không thì sắc mặt Tiểu Từ tông chủ lại hoảng hốt nói với Phạm lão tiên sinh:
-Việc lão tiên sinh cho Thủ Sơn Tông một cơ hội khiến vãn bối vô cùng cảm kích, chỉ là… hiện tại Bảo Thân Pháp của tông vãn bối cũng chỉ là vừa mới tìm lại được, chúng đệ tử còn cần tu hành một thời gian nữa, thực lực bây giờ của họ còn khá yếu, muốn tông vãn bối lập được ba mươi vạn công đức trong thời gian gấp rút như vậy, chỉ sợ có chút quá sức, không bằng chờ đợt chia long thạch sau rồi tính...
-Vị tông chủ này cũng không cậy mạnh...
Trong lòng Phương Thốn thầm nghĩ, khẽ gật đầu một cái.
Đối với hắn mà nói thì hắn cũng không quan tâm đến việc này. Khi mà đệ tử Thủ Sơn Tông lập được công đức thì mình đều được chia một phần, nhưng nếu tuân theo lệnh của quận phủ mà đi lập công đức thì Phương Thốn lại nghi ngờ số công đức này sẽ không được chia cho mình một chút nào.
Về phần long thạch mà nói, tích lũy ba mươi vạn công đức mới được chia nửa thành, ha ha.
-Tiểu Từ tông chủ tuổi tác không lớn vậy mà lại có tính tình thật ôn hòa.
Ngược lại Phạm lão tiên sinh nghe xong lại nhẹ giọng cười một tiếng, nói:
-Tuy nhiên ngươi cũng yên tâm, lão phu để cho các ngươi lập ba mươi vạn công đức cũng không phải là đang cố ý làm khó dễ các ngươi mà là cơ hội để các ngươi có được long thạch.
Lão giả vừa nói vừa nhìn về phía các vị tông chủ, nói tiếp:
-Ta muốn cho Thủ Sơn Tông cơ hội này cũng vì muốn tốt cho các ngươi, để cho bọn họ tới chia sẻ áp lực cùng các ngươi.
Mấy vị tông chủ đều khẽ giật mình, sau đó nhìn về hướng Phạm lão tiên sinh, hành lễ nói:
-Xin lão tiên sinh chỉ giáo.
Phạm lão tiên sinh nhẹ nhàng thở dài, nói:
-Các ngươi cũng biết đấy, tuy quận Thanh Giang chúng ta là một trong những nơi yên bình nhất tại Ngoan Quốc, nhưng cũng vẫn có không ít yêu ma cổ quái, đây chính là cái gai trong lòng lão phu, bây giờ cũng chính là lúc nên giải quyết triệt để vấn đề này.
-Không nói đâu xa, chính là yêu tu Quỷ Quan đã làm ác nhiều năm tại quận Thanh Giang ta.
-Yêu tu Quỷ Quan?
Mấy vị tông chủ nghe được lời này thì sắc mặt đại biến, bầu không khí trong sảnh hơi lạnh đi.
Sắc mặt Phạm lão tiên sinh trầm xuống, âm thanh lạnh lùng nói:
-Kẻ này xuất hiện tại thành Thanh Giang, làm ra chuyện đồ tộc diệt môn, đoạn người sinh tử, luyện chế quỷ ấn, chính là đệ nhất đại ác ma của Thanh Giang. Lão phu cũng đã hạ văn thư lệnh các ngươi xử lý hắn, vậy mà chẳng những không có thu hoạch gì, ngược lại còn bị hắn giết đi nhiều người như vậy, để tiếng xấu của hắn càng ngày càng lan xa, khiến cho một đứa trẻ nghe thấy tên hắn cũng phải òa khóc.
Lão tiên sinh vừa nói chuyện vừa giận không kiềm được, đột nhiên tung chưởng, đánh nát mấy cái chén sứ trên bàn, quát:
-Lão phu một lòng vì dân, vì muốn trừ đi tai họa này, gần như sắp phải quỳ xuống cầu xin các ngươi rồi, thế nhưng thời gian trôi qua lâu như vậy, thủ cấp tên Quỷ Quan kia ở đâu?
Thấy lão tiên sinh nổi giận, chúng tông chủ trong điện sắc mặt người người đều xấu hổ, không dám nói gì.
Phạm lão tiên sinh trầm mặc, ánh mắt quét qua mỗi một vị tông chủ, sau đó mới trầm giọng nói:
-Chuyện này lão phu cũng đã nói qua rất nhiều lần, bây giờ cũng không ngại nói lại một phen, mặc kệ tên Quỷ Quan kia đến tột cùng là ai, chỉ cần người nào có thể bắt giữ hắn, mang đầu hắn để lên trên bàn của ta thì lão phu sẽ làm chủ thưởng cho người đó ba mươi vạn điểm công đức.
-Ba mươi vạn điểm công đức?
Chúng tông chủ nghe xong ai ai cũng hít vào một ngụm khí lạnh, bọn họ có không ít nghi vấn, nhưng cuối cùng cũng không nói ra.
Mà sau khi Phạm lão tiên sinh phát ra lửa giận thì cũng chậm rãi bình tĩnh lại, lệnh cho người hầu quét đi những chén trà vỡ ở trên bàn, hừ lạnh một tiếng nói:
-Ngoại trừ tên Quỷ Quan này thì là bây giờ ở núi Tiểu Thái Xuyên Ô Nha cũng xuất hiện một con đại yêu, dường như là một con Khuyển Ma trốn từ Ô Hà quận tới. Con đại yêu này hung ác điên cuồng, không chỉ coi bách tính là đồ ăn mà còn lãnh đạo bầy yêu chiếm lấy ngọn núi, làm hại một phương. Yêu ma như thế này các ngươi còn không mau đi chém, chẳng lẽ còn muốn cung phụng nó hay sao?
-Khuyển Ma?
-Yêu ma hung ác điên cuồng như vậy?
-Súc sinh muốn chết.
Mấy vị tông chủ nghe được lời này lập tức tức giận, quát:
-Phải chém.
Phương Thốn ở một bên có vẻ thờ ơ, nhưng ngược lại là nhìn thấy rõ thái độ của từng vị tông chủ.
Lúc nghe được sự tình của Quỷ Quan thì mọi người đều lộ vẻ khó khăn, cũng không dám hứa hẹn điều gì, nhưng khi nghe được sự tình của Khuyển Ma thì lập tức tỏ vẻ phẫn nộ, kêu đánh kêu giết, hận không thể lập tức sắn tay áo chạy lên núi làm thịt con đại yêu này.
Còn Quỷ Quan này cũng không rõ lai lịch ra sao, nhưng nghe lúc bọn hắn nói chuyện thì lai lịch tên này có chút kỳ quặc, tựa hồ không đơn giản chỉ là yêu tu, mà còn liên quan đến m Phủ các thứ. Nghe nói thế gian này có m Phủ, ở đó tràn đầy ác quỷ, lúc nào cũng có thể giáng lâm nhân gian, nhưng cũng chưa ai tận mắt nhìn thấy, chẳng lẽ bây giờ thật đúng là sẽ có một vị m Ti Phán Quan đi tới nhân gian, bí mật làm loạn?