Bạch Thủ Yêu Sư

Chương 309. Giai nhân Nam Hoàng

Chương 309. Giai nhân Nam Hoàng


-To gan.
Tất nhiên nữ Thần Vương cũng không có lên tiếng quát tháo, tu sĩ xung quanh cũng không có người nào dám phát ra tiếng động gì, ngược lại là một nữ quan bên cạnh nhịn không được, mặt lộ ra vẻ lạnh lùng, lớn tiếng quát tháo.
-Ngươi mới lớn mật.
Nhưng nàng cũng không nghĩ tới mình còn chưa dứt lời, nữ Thần Vương đã quay đầu lại quát nàng một tiếng.
Nữ quan này kinh hãi, lập tức cúi đầu không dám nói tiếp.
Lúc này, nữ Thần Vương mới chậm rãi xoay người đi đến, thần thái lộ ra vẻ khiển trách vị nữ quan kia, sự việc cỏn con như vậy mà cũng phải lên tiếng, chỉ tiếc chỉ có Phương Thốn có thể nhìn thấy biểu cảm này của nàng chứ mọi người ở đây chẳng ai nhìn được. Sau đó nàng nhìn Phương Thốn một chút, có chút ngượng ngùng, sau đó nàng hắng giọng một cái, dường như muốn khôi phục khí thế cao cao tại thượng khi nãy, nhưng chẳng biết tại sao không biểu lộ ra được.
Thế là nàng do dự một chút, bỗng nhiên nói với Phương Thốn:
-Ngươi nói thật chứ?
Giống như là sợ Phương Thốn không hiểu, nàng hơi do dự, chỉ tay vào chính mình.
-Đương nhiên là thật.
Phương Thốn đè tay lên boong tàu, cười nói:
-Mắt của ta lại không mù.
-Ngươi...
Trên mặt Nữ Thần Vương lại bắt đầu đỏ lên, nhưng cũng chỉ trong chốc lát, hẳn là được nàng dùng pháp lực đè xuống.
Đương nhiên cũng không thể hoàn toàn đè xuống, mặt nàng vẫn ẩn ẩn hơi đỏ.
Qua một lúc lâu nàng mới khẽ vỗ lồng ngực, cưỡng ép duy trì bình tĩnh, cất bước đi lên giống như là đi lên cầu thang, bước vào trong phi thuyền, ánh mắt không nhìn bất cứ ai, từ từ đi vào khoang thuyền, sau đó dùng thanh âm bình ổn, nói:
-Lái thuyền.
-Ừm?
Lúc này vị Tiều Từ tông chủ đang co quắp ngồi ở mạn thuyền lập tức sửng sốt.
Phương Thốn cười nói:
-Không nghe thấy à, nàng nói lái thuyền.
-Ừm ừm...
Tiểu Thanh Liễu phản ứng lại, vội vội vàng vàng khởi động phi thuyền.
Tiểu Từ tông chủ như đang nằm mơ, bước chân đi tới khoang thuyền.
Sau đó liền thấy được một đôi ánh mắt lạnh lùng nói:
-Ra ngoài.
Tiểu Từ tông chủ sợ đến mức suýt nữa hồn lìa khỏi xác, vội vàng lui đến bên ngoài khoang thuyền.
Sau đó hắn lại tiếp tục nghe thấy hai chữ:
-Ra ngoài.
Nhìn thoáng bên ngoài mạn thuyền có mây cùng gió không ngừng trôi qua, Tiểu Từ tông chủ cắn răng một cái, xoay người nhảy ra ngoài.
Mà vào lúc này tại thành Thanh Giang, rất nhiều ánh mắt đều đang ngơ ngác nhìn chiếc phi thuyền kia đi xa, ai cũng không rõ đang xảy ra chuyện gì, vị nữ Thần Vương kia vừa rồi thế mà lại không nổi giận trực tiếp giết người? Mà nàng bỗng nhiên leo lên phi thuyền, sau đó muốn rời đi cùng Phương Thốn là có ý gì? Chẳng lẽ vị nữ Thần Vương này muốn giết người còn muốn đưa đến nơi tĩnh lặng để giết?
Điều này không đúng.
Nàng cũng không phải là yêu ma quỷ quái gì, nàng đường đường là nữ Thần Vương.
Yêu ma quỷ quái giết người mới cần che che lấp lấp, nhưng nàng thì không cần...
Lúc trong lòng bọn hắn đang không hiểu thì thấy một thân ảnh đang rơi xuống từ phi thuyền...
Trong lòng mọi người đều run lên:
-Xong, đến Tiểu Từ tông chủ còn bị ném ra ngoài, vị nữ Thần Vương này quả nhiên là muốn...
...
...
-Uống trà.
Mà lúc này trong khoang thuyền, Phương Thốn đã tự tay ngâm hai chén trà, để lên một cái khay mang tới trong khoang thuyền, một chén đặt ở trước mặt nữ Thần Vương, một chén đặt ở bên mình, sau đó tiện tay quăng cái khay ra rồi ngồi xuống đối diện nàng, nhìn qua đôi mắt của vị nữ Thần Vương này, cười nói:
-Trà của Phương gia ta khá nổi tiếng, không biết ngươi đã từng uống hay chưa.
Nữ Thần Vương ánh mắt như ngọc, lãnh đạm nhìn hắn, qua một hồi lâu mới nói:
-Có vẻ như ngươi không sợ ta?
Phương Thốn ngẩng đầu nhìn nàng, cười nói:
-Vì sao ta phải sợ?
Nữ Thần Vương thản nhiên nói:
-Toàn bộ mọi người ở Đại Hạ đều biết ta là người hận huynh trưởng ngươi nhất.
-Ngươi là người hận huynh trưởng ta nhất, nhưng không phải là người hận ta nhất.
Phương Thốn cười nói:
-Huống chi, huynh trưởng ta đã vẫn lạc, toàn bộ Phương gia nếu đối đầu với Thần Vương thì giống như là châu chấu đá xe. Nếu ngươi thật muốn gây bất lợi với Phương gia ta thì chỉ cần một câu nói là sẽ có không biết bao nhiêu người đến diệt Phương gia, nhưng ngươi không làm vậy đã nói rõ ngươi không muốn ra tay với Phương gia, vậy ta cần gì phải phải sợ ngươi?
Nữ Thần Vương lẳng lặng đánh giá Phương Thốn vài lần, nói:
-Nếu chuyện ta chưa xuất thủ với Phương gia chỉ là vì bảo vệ thanh danh thì sao?
Phương Thốn cười nói:
-Người khác thì có thể, nhưng ngươi chắc chắn sẽ không làm như vậy, vì thanh danh của Nam Hoàng Thần Vương...
Nữ Thần Vương bỗng nhiên trừng mắt liếc hắn một cái, Phương Thốn liền ngập ngừng nói.
-Không tệ.
Mà lúc này vị nữ Thần Vương chầm chậm mở miệng:
-Đúng vậy, nếu ta thật muốn giết ngươi thì xác thực cũng không quan tâm đến thanh danh.
-Rất nhiều người đều cho rằng ta muốn gây bất lợi với Phương gia ngươi, vậy nên họ cũng mong muốn ta sẽ làm việc không kiêng nể như lúc trước, tiến thẳng đến thành Liễu Hồ đại khai sát giới, vì thế thậm chí không tiếc đưa người dưới trướng của ta đến thành Liễu Hồ.
-Đã như thế thì vì sao ta phải làm theo mong muốn của bọn hắn?
Nàng vừa nói chuyện vừa hơi nghiêng đầu, ánh mắt mang theo chút lãnh ý nhàn nhạt, giống như cười mà không cười nhìn Phương Thốn.
Phương Thốn cũng nhìn nàng, bỗng nhiên cười nói:
-Thần Vương là đang giải thích với ta rằng vị thuộc hạ kia không phải là do ngươi phái qua?
Nữ Thần Vương lập tức giật mình, mặt bỗng nhiên đỏ lên, âm trầm tức giận nói:
-Không phải.
-Tốt.
Phương Thốn cười nói:
-Thần Vương chắc cũng sẽ không giải thích với người ngoài bất cứ chuyện gì, xin mời uống trà.
Trong khoang thuyền, vị nữ Thần Vương này hơi trầm mặc, ngồi một lát, nàng nâng chén trà lên, nhẹ nhàng uống một hớp, sau đó buông xuống, cũng không hề nói vị trà như thế nào, chỉ bình tĩnh nói:
-Thì ra là Vân Vụ sơn trà.
Phương Thốn cười nói:
-Cả nhà chúng ra đều rất yêu thích uống trà có nguồn gốc từ phương nam.
Nữ Thần Vương xoay đầu lại, nhàn nhạt nhìn Phương Thốn một chút, cười khẽ nói:
-Quả nhiên không hổ là đệ đệ của Phương Xích, lá gan cùng bộ dạng các ngươi rất giống nhau, chỉ tiếc là vị huynh trưởng kia lại không biết nói chuyện giống như ngươi...
Phương Thốn cười cười, nói:
-Dường như Thần Vương rất quen với huynh trưởng của ta?


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất