Bạch Thủ Yêu Sư

Chương 316. Hơi thấp kém

Chương 316. Hơi thấp kém


-Chỉ có Phạm lão tiên sinh này, duy nhất chỉ có vị Đại Thánh Nhân của thành Thanh Giang này...
-Từ xưa đến nay lão tiên sinh đã làm ra rất nhiều việc thiện, cũng không nói đâu xa, chỉ từ chuyện hôm nay là có thể nhìn ra được lòng yêu thương bách tính của lão tiên sinh. Lần này lão tiên sinh triệu tập lục đại tông môn chúng ta tới bàn luận về việc trảm yêu trừ ma, tuy Thủ Sơn Tông chúng ta vốn cảm thấy thực lực bản thân hơi yếu kém, sợ là không thể làm gì được những yêu ma kia, nhưng giờ đây có lão tiên sinh hậu thuẫn cho chúng ta, vậy thì trong thiên hạ còn có yêu ma nào mà không giết được, còn có yêu tà nào dám làm loạn ở Thanh Giang ta?
Vừa nói chuyện hắn vừa quay người lại, cúi người về phía không trung hành lễ, cũng giống như là đang hướng về bách tính phía dưới hành lễ vậy, lập tức thu hút sự chú ý của mọi người, một mặt ngưng trọng nói:
-Vừa nãy trong biệt viện lão tiên sinh nói với chúng ta rằng có hai tên Quỷ Quan cùng Khuyển Ma, một tên ở ngoài sáng, một tên ở trong tối cùng nhau náo loạn thành Thanh Giang, gây họa cho bách tính, khiến cho lão nhân gia ông ta rất phiền lòng. Giờ đây, Thủ Sơn Tông ta muốn thay mặt Phạm lão tiên sinh giải quyết sự tình này, vì dân vì nước lập lời thề ở đây, xin thề cho dù có bỏ ra bất cứ giá nào cũng phải làm thịt hai con tai họa này.
Nói xong hắn quay người lại hành lễ với năm vị tông chủ:
-Không biết chư vị tông chủ tiền bối có đồng ý để chúng ta làm việc này không?
...
...
-Cái gì?
Lúc này bất luận là ngũ đại tông chủ, Tiểu Từ tông chủ, bách tính phía dưới, Chưởng lệnh cùng các Thần Tướng đang quỳ, thậm chí ngay cả Phạm lão tiên sinh cùng lão bộc đều bị những lời nói này làm cho ngây ngẩn cả người...
Tại sao bỗng nhiên lại kích động như vậy...
Phải đến khi Phương Thốn quay người nhìn thì năm vị tông chủ mới bỗng nhiên phản ứng lại.
Nhìn qua khuôn mặt vô cùng thành ý của Phương nhị công tử khiến bọn hắn có chút lúng túng.
Lúc này ánh mắt của mọi người đều tập trung trên người bọn họ, áp lực đè nặng như một ngọn núi khổng lồ.
Năm vị tông chủ nhìn nhau, cũng chỉ đành bất đắc dĩ đưa tay đáp lễ:
-Điều này... tất nhiên là được.
-Rất tốt.
Phương Thốn nghe xong lập tức trả lời, rồi sắc mặt nghiêm nghị nói tiếp:
-Ở Ô Nha Sơn có Khuyển Ma làm loạn, ăn tươi nuốt sống bách tính, yêu khí ngập trời, Thủ Sơn Tông đã sớm nhìn không vừa mắt, muốn xuất thủ tiêu diệt hắn, trả lại cho bách tính Thanh Giang một mảnh yên bình. Chỉ là Khuyển Ma cũng khá lợi hại, Thủ Sơn Tông một cây chẳng làm nên non, nhưng bây giờ đã có được sự giúp đỡ của ngũ đại tông môn, vậy thì con Khuyển Ma này đã được định sẵn ngày chết.
Vừa nói, vừa hành lễ với Phạm lão tiên sinh, sau đó lại hành lễ với bách tính phía dưới, quát:
-Chư vị hương thân phụ lão ở đây xin hãy chứng kiến, trong vòng bảy ngày, Thủ Sơn Tông ta chắc chắn đem đầu của Khuyển Ma treo tại cửa thành Thanh Giang, vì bách tính xả giận.
Nghe hắn nói xong, bách tính phía dưới hơi ngẩn người, sau đó hưng phấn kêu lớn lên.
-Chém Khuyển Ma, bảo vệ bách tính...
-Thủ Sơn Tông trảm yêu trừ ma, thật đúng là phong thái của tiên nhân...
-Tạ ơn Phương nhị công tử đã làm chủ cho bách tính...
-...
-...
Vô số thanh âm cảm kích như sóng vỗ bay lên bầu trời.
Mà nhìn một cảnh này, ngũ đại tông chủ cảm thấy rất ủy khuất.
Tình huống này là sao?
Nhiệm vụ mà Phạm lão tiên sinh vừa mới cho lục đại tông môn còn cần ngươi nói lại lần nữa sao?
Bọn hắn suy nghĩ kỹ rồi, bên trong ba nhiệm vụ này thì chỉ có một cái là dễ làm, cho nên việc mời mọi người đến thành Thanh Giang uống rượu kỳ thật cũng là để cho lục đại tông môn có chỗ để thương lượng, quyết định rằng nên giết Khuyển Ma như thế nào, ai là chủ, ai là thứ, bài binh bố trận như thế nào, cuối cùng là phân chia điểm công đức ra sao. Chỉ là còn chưa thương lượng xong thì đã bị trì hoãn bởi sự xuất hiện của nữ Thần Vương.
Lúc này Phương Thốn đúng là đã khiến kế hoạch của bọn hắn hoàn toàn rối loạn.
Rõ ràng là chuyện lục đại tông môn cùng nhau làm, bây giờ sao giống như là ngươi cầm đầu vậy?
Mà Phạm lão tiên sinh đứng một bên nhìn, áo bào vẫn chưa khoác lên, tóc vẫn đang tung bay trong gió, trong lòng cũng hơi kinh ngạc, rõ ràng vừa rồi mình làm ra một màn xúc động khiến bách tính nhao nhao cảm kích, bây giờ làm sao lại giống như là người ngoài cuộc, tình hình biến đổi nhanh như vậy?
Mấy câu khen người này hình như không đúng lắm...
Lúc hắn cùng Thần Vương gặp nhau đã xảy ra chuyện gì?
Chưa kịp suy nghĩ kỹ thì Phương Thốn đã quay người lại, nói:
-Lão tiên sinh cảm thấy thế nào?
Phạm lão tiên sinh sững sờ một chút mới phản ứng lại được, vẻ mặt nghiêm túc, gật đầu nói:
-Ngươi có trái tim rất nhân hậu.
-Cảm ơn tiên sinh.
Phương Thốn đạt được sự tán thành của hắn thì tạ ơn rồi quay sang ngũ đại tông chủ, trầm giọng nói:
-Trước có mệnh lệnh của Phạm lão tiên sinh, bây giờ lại có bách tính Thanh Giang làm chứng, chúng ta là Luyện Khí Sĩ, sao dám lười biếng việc trảm trừ yêu ma. Cho con Khuyển Ma kia sống lâu thêm một ngày thì sẽ không biết có bao nhiêu bách tính gặp nạn, cho nên tại hạ cả gan hẹn ba ngày sau cùng chư vị cao thủ của tông môn gặp nhau tại thành Thanh Giang, đi đến Ô Nha Sơn tiêu diệt con Khuyển Ma kia, chư vị tiền bối thấy thế nào, không có vấn đề gì chứ?
Ngũ đại tông chủ đang một lòng muốn làm người ven đường, nhanh nhanh bị lãng quên một chút, lập tức lại bị vô số ánh mắt của dân chúng bao phủ.
Giờ phút này, trong lòng bọn hắn không biết có bao nhiêu vấn đề muốn nói, càng là không muốn đáp ứng chuyện này.
Nhưng đón nhận nhiều ánh mắt của bách tính như này thì bọn hắn làm sao dám nói ra được. Dù sao Phương Thốn nói để Khuyển Ma sống thêm một ngày thì sẽ không biết có bao nhiêu bách tính gặp nạn, bây giờ bọn hắn phản đối một tiếng thôi thì có khi nào tính mạng của bách tính gặp nạn kia sẽ tính lên đầu của bọn hắn không?
Sắc mặt mấy vị tông chủ ngượng ngùng, không dám không đáp ứng, qua loa gật đầu.
-Tốt.


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất