Bạch Thủ Yêu Sư

Chương 319. Tự sắp xếp (2)

Chương 319. Tự sắp xếp (2)


Dường như Phương Thốn hiểu được bọn họ đang nghĩ gì, nhẹ giọng nói:
-Bây giờ mấy vị Chưởng Lệnh cùng Thần Tướng của quận Thanh Giang đều đang bị thương với bị dọa cho phát sợ, chẳng còn tâm trí mà để ý sự vụ. Thời gian tới các đại tông môn cũng sẽ bận rộn, không rảnh mà lo mấy việc cỏn con trong giang hồ...
-Cho nên đây chính là thời thế của các ngươi.
Mấy vị lão ma liếc nhau, trong lòng có chút kinh ngạc, không biết vì sao Phương Thốn lại hiểu rõ ràng thế cục của thành Thanh Giang như vậy.
Nhưng bọn hắn biết thực lực của mình ra sao, mặc dù có được Thần Minh Luyện Thân Pháp, nhưng thời gian tu luyện còn thiếu, lại thêm thành Thanh Giang ngọa hổ tàng long, người ngoài rất khó nhúng tay, lấy bản lãnh của bọn hắn thì chẳng khác nào châu chấu đá xe.
Dù sao thành Thanh Giang cùng thành Liễu Hồ có khác biệt rất lớn, bọn hắn làm sao tung hoành thoải mái như trước kia được?
-Cường long không ép nổi địa đầu xà, đạo lý này ta biết, cho nên các ngươi không cần phải lo lắng.
Thấy vẻ mặt bọn họ, Phương Thốn cười cười, ném một cái túi nhỏ ra trước mặt bọn hắn:
-Tăng thêm cái này, các ngươi làm được không?
Thời điểm mấy vị lão ma nhìn thấy cái túi này thì con ngươi co rụt lại. Bọn hắn biết đây là Sinh Tử Phù mà Phương nhị công tử dùng để khống chế mình, cũng biết cái đồ chơi này khủng bố đến mức nào, giờ đây nhìn thấy cái túi này ở trước mắt, trái tim bọn hắn không khỏi nhảy lên một cái. Nếu là có thể sử dụng cái thứ gần như không cách nào giải được này, đi khống chế một số lão ma tà quái trong thành Thanh Giang...
-Thêm cái này nữa thì sao?
Phương Thốn nhẹ nhàng đặt một tấm ngân phiếu ở bên cạnh cái túi nhỏ.
Mấy vị lão ma nhìn qua mệnh bên trên giá ngân phiếu, hô hấp lập tức trở nên dồn dập.
Sau đó không chờ bọn họ trả lời, Phương Thố vừa cười, vừa bưng lên chén trà, nói:
-Nếu như thêm đạo pháp này nữa thì sao?
Mấy vị lão ma đã gần như không thở nổi, ngây ngốc ngẩng đầu nhìn về phía Phương Thốn.
Trước đây Phương Thốn sai người giao đạo pháp tứ phẩm cho bọn hắn, quả thực là khiến bọn hắn rất bất ngờ. Mặc dù bọn hắn cũng nhìn ra đạo pháp kia dường như là bản không hoàn chỉnh, nhưng đó vẫn là thứ chỉ có thể ngộ chứ không thể cầu, huống hồ, nếu Phương Thốn đã để bọn hắn nhìn ra điểm không trọn vẹn, vậy thì đồng nghĩa với việc chỉ cần làm việc tốt là có khả năng bù đắp đạo pháp này, dù sao bọn hắn cũng không phản bội được, còn lo lắng cái gì?
Mà truyền cho chính mình là một chuyện, bọn hắn cũng có thể truyền công pháp ra ngoài nha...
Đạo pháp tứ phẩm tiến nhập giang hồ, điều này đối với những người bị cắt đứt con đường tu luyện, không có hi vọng gì thì có lực hấp dẫn lớn đến thế nào?
-Công tử… đến tột cùng là muốn cái gì?
Trong bầu không khí có chút kinh hỉ này, Lâm Cơ Nghi bỗng nhiên thở ra một hơi, ngẩng đầu hỏi.
Phương Thốn cười nhìn về hướng hắn, nói:
-Ngươi cứ nói đi?
Tâm thần Lâm Cơ Nghi run lên, vội vàng cúi đầu, nói:
-Bất luận công tử muốn gì chúng ta cũng đều làm được.
Phương Thốn nghĩ một chút, phát hiện câu trả lời này đủ khiến mình hài lòng...
-Đi đi.
Phất tay ra hiệu cho đám người giang hồ thối lui, Phương Thốn dường như hiểu rõ ý nguyện của đám người này.
Ngược lại trong lòng Vũ Thanh Ly có chút không hiểu.
Nếu như mình không lầm, Phương nhị công tử là bảo mấy người giang hồ này đi đánh chiếm địa bàn sao?
Thế nhưng bây giờ chuyện tiêu diệt Khuyển Ma còn chưa xử lý xong mà, vậy mà ngươi đã muốn lợi dụng sơ hở của thành Thanh Giang vào lúc này rồi sao?
-Mấu chốt của sự việc ở Ô Nha Sơn cũng không nằm trên người bọn hắn.
Phương Thốn nhìn ra suy nghĩ trong lòng hắn thì chủ động giải thích một câu, sau đó cười nói với Tiểu Thanh Liễu:
-Lúc này chắc hẳn vị tiểu tông chủ kia cùng với hai vị trưởng lão trong Đạo Đức Điện đã sắp phát điên đi, ngươi mau mời hai vị trưởng lão Kim Ngân với Phú Quý đến đây.
-Phương trưởng lão tìm chúng ta tới là vì chuyện gì vậy?
Sau khi Tiểu Thanh Liễu đi không lâu, liền thấy ở cửa đại điện có hai người đang ngó dáo dác, thì ra là hai vị trưởng lão Hàn Thạch và Thanh Tùng, lúc này nhìn dáng vẻ bọn họ thì có vẻ hơi chột dạ, bối rối đi tới. Mà lúc này ngoài núi có một người cũng sốt ruột, nhưng vì không được gọi đến nên Tiểu Từ tông chủ cũng không dám vào trong, chỉ có thể đứng ở ngoài núi thò đầu vào nhìn.
-Mời hai vị trưởng lão ngồi, người đâu mau dâng trà.
Phương Thốn đứng dậy tiếp đón bọn họ, sau đó phân phó tiểu hồ nữ ở bên cạnh.
Hai vị trưởng lão vội vàng cười nói:
-Không cần không cần, không uống trà không uống trà.
Phương Thốn cười theo, nói:
-Vậy thì ăn chút trái cây?
Hai vị trưởng lão vội vàng xua tay:
-Không cần không cần, khách khí cái gì...
-Ừm...
Phương Thốn cười ngồi xuống, dứt khoát vào thẳng vấn đề:
-Hai vị trưởng lão cũng đã biết về chuyện tiêu diệt Khuyển Ma rồi chứ?
Thanh Tùng và Hàn Thạch trưởng lão liếc nhau một cái, vẻ mặt có chút phát khổ, nói:
-Sáng sớm nay đã biết, lúc tông chủ nói cho chúng ta thì chúng ta còn chưa tỉnh rượu đâu, mà sau khi nghe xong tin tức này thì lập tức tỉnh, cái này... Phương trưởng lão có lòng trảm yêu trừ ma khiến hai chúng ta cực kỳ bội phục, chỉ là trong lòng còn có chút hiếu kỳ, Phương trưởng lão đến cuối cùng là chuẩn bị dùng biện pháp gì để đối phó...
Không đợi bọn hắn nói xong, Phương Thốn đã cười nói:
-Thật ra việc này còn phải dựa vào hai vị trưởng lão.
-Cái gì?
Hai vị trưởng lão sững sờ, suýt chút nhảy dựng lên, vẻ mặt Thanh Tùng trưởng lão đau khổ nói:
-Cái này, không dối gạt Phương trưởng lão, mặc dù một thân tu vi của ta là Kim Đan, thế nhưng tu vi này của ta căn bản là do cắm đầu tu luyện, đã mười năm rồi chưa động thủ với người khác...
Hàn Thạch trưởng lão cũng cười khổ nói:
-Từ nhỏ mẹ của ta đã dạy ta rằng không được đánh nhau...
-...
Phương Thốn sửng sốt một chút:
-Ta đâu có nói để các ngươi đi xông pha chiến đấu.
Hai vị trưởng lão thở phào nhẹ nhõm, Thanh Tùng trưởng lão có chút xấu hổ nói:
-Vậy chỉ để một mình tông chủ xông pha chiến đấu thì hình như không tốt lắm?


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất