Bạch Thủ Yêu Sư

Chương 322. Mất mặt

Chương 322. Mất mặt


Lúc xế trưa ngày thứ hai, cũng là lúc dân chúng bận rộn nhất, đám đệ tử Thủ Sơn Tông đã chạy tới thành Thanh Giang, ngay trong chốc lát, giống hệt như đám bách tính kinh ngạc khi thấy mình phi hành ban đêm, toàn bộ bách tính trong thành lúc này đều kinh động, vội vã ngẩng đầu lên. Ngày bình thường bởi vì quy định của Phạm lão tiên sinh cực nghiêm, cho nên bọn hắn cũng rất hiếm thấy dấu hiệu của Tiên gia, nhất là dấu hiệu kinh người như thế này.
Bây giờ, ngẩng đầu nhìn về phía không trung thì thấy một chiếc phi thuyền mang cảm giác cực kỳ áp bách đang chậm rãi tiến vào trong thành trì, lơ lửng bất động, giống như một ngọn núi ở giữa không trung, mà xung quanh thì có từng vị đệ tử mặc áo bào trắng đứng chỉnh tề trên kiếm. Bọn họ theo phi thuyền vào thành, sau đó đứng bất động bên cạnh phi thuyền, kiếm khí kinh người, ngạo ý khuấy động, giống như Tiên Nhân từ trên trời tới.
-Là Thủ Sơn Tông...
-Hôm nay đệ tử Thủ Sơn Tông muốn đi trảm yêu trừ ma...
-Trời ơi, đây chính là cách các tiên gia bay trên trời sao?
-A, vậy mà bọn hắn vào thẳng trong thành rồi?
-...
-...
Ba ngày trước, Phương Thốn đã hứa hẹn trước mặt mọi người tại thành Thanh Giang, giống như là chôn một cái kíp nổ trong lòng họ. Mà bây giờ các đệ tử đúng hẹn mà đến, lại khoe khoang như này, lập tức dẫn phát ra một mảnh reo hò ngập trời.
Mặt khác, trước đó thành Thanh Giang có quy củ sâm nghiêm, không cho phép Luyện Khí Sĩ bày ra thực lực trước mặt dân chúng. Vậy mà bây giờ Thủ Sơn Tông lại là tiến thẳng vào thành, bay ở trên không trung, loại khí thế kinh người này cũng khiến cho người ta cảm thấy tươi mới. Nhất là đệ tử Thủ Sơn Tông đều mặc một cùng bộ áo bào trắng, đạp trên cùng một loại phi kiếm, hiệu quả đánh vào thị giác này thực sự cao đến không thể diễn tả.
-Chưởng Lệnh đại nhân, đệ tử Thủ Sơn Tông thế mà trực tiếp nhập thành...
-Có cần đuổi bọn hắn ra ngoài không?
Lúc này, thấy đệ tử Thủ Sơn Tông hùng hổ như vậy vào thành khiến đám Thần Tướng cùng thủ vệ đều cảm thấy kinh hãi, xưa nay bọn hắn đều biết quy định của Phạm lão tiên sinh, hành động của Thủ Sơn Tông lần này chẳng phải đã vi phạm quy định của lão nhân gia rồi sao?
Nhưng lúc này vị Chưởng Lệnh đang lấy tay che miệng kia lại quay đầu trừng đám thủ vệ một chút. Ba ngày trước hắn bị cắt đầu lưỡi, lúc này phải dùng đến Sinh Cơ Trường Nhục Đan thì mới mọc được lưỡi trở lại, nhưng vì vẫn chưa nói chuyện được, lại thêm quá trình mọc lại lưỡi cũng không thoải mái khiến trong lòng hắn chỉ cảm thấy bực bội khó hiểu, làm chuyện gì cũng cảm thấy chán nản.
Ba ngày trước vừa tới gây phiền toái, hôm nay ngươi lại đến gây phiền toái tiếp?
Hơn nữa ba ngày trước các ngươi nói là các ngươi nhân danh Phạm lão tiên sinh?
Thủ lĩnh đám người kia chính là Phương gia Nhị công tử, là người từng gặp nữ Thần Vương mà vẫn yên lành trở về, bị điên mới lại đi gây chuyện với hắn?
Trong lòng nghĩ ra rất nhiều nguyên nhân, nhưng lúc này Chưởng Lệnh chỉ kéo lấy giấy bút viết lên một chữ.
-Cút.
Đám thủ vệ lập tức không dám lên tiếng, thành thành thật thật đứng một chỗ cùng dân chúng thành Thanh Giang xem náo nhiệt.
...
...
-Thủ Sơn Tông khá lắm, vô pháp vô thiên như vậy.
Mà lúc các đệ tử Thủ Sơn Tông đang hùng hổ tiến vào thành, trong biệt viện trên một ngọn núi cách ngoài thành hơn trăm dặm, đương nhiên Phạm lão tiên sinh cũng biết việc này, thấy bộ dạng lão bộc lộ ra vẻ bất mãn thì lão tiên sinh cũng hừ lạnh một tiếng, nói:
-Ba ngày trước, lão nhị Phương gia đột nhiên hiểu chuyện như vậy, đảm nhiệm nhiều việc, thậm chí còn lập thệ trước mặt dân chúng, thì ra là muốn đoạt một chút thanh danh cho Thủ Sơn Tông.
-Chỉ là những gì hắn nói thì lão phu cũng đã từng nói quá, những gì hắn làm thì lão phu cũng đã từng làm qua, tuy là tiểu bối này không biết khiêm tốn, lão phu cũng có thể nói cái gì, tùy ý hắn đi thôi, lúc này chỉ cần không để ý tới hắn là được...
Lão bộc kia nhíu mày nói:
-Lão tiên sinh không muốn so đo với tiểu bối, nhưng người làm hạ nhân như chúng ta lại không thể không để ý tới, Thủ Sơn Tông hùng hổ vào thành, vậy thì đặt quy định của Phạm lão tiên sinh ở đâu? Huống hồ, bọn hắn kiêu ngạo như vậy, đảm nhiệm nhiều việc, sợ là bách tính toàn bộ thành Thanh Giang đều sẽ cảm kích lòng tốt của bọn họ, vậy thì họ sẽ đem người một lòng vì dân là ngài đặt ở chỗ nào?
-Im ngay.
Phạm lão tiên sinh lạnh lùng nhìn lão bộc một chút, quát:
-Lão phu một lòng vì bách tính, cần gì những hư danh này?
-Dạ dạ dạ...
Lão bộc vội vàng cười nói:
-Lão nô chỉ là nhìn không thuận mắt với hành vi lòe người này của bọn hắn thôi.
Phạm lão tiên sinh lãnh đạm cười một tiếng, nói:
-Đáng gì chứ, tiểu nhi cầm đại kích, thì sẽ tự rước lấy nhục thôi.
...
...
Mà lúc này, khi đệ tử Thủ Sơn Tông vào thành, đã khiến cho vô số dân chúng tranh nhau quan sát, nhấc lên từng đợt kinh hô cùng khen ngợi vô tận, hầu như toàn bộ bách tính trong thành đều bị bọn hắn hấp dẫn tới. Thế nhưng đám đệ tử Thủ Sơn Tông nhìn xung quanh, chờ một lúc sau thì vẫn không thấy ngũ đại tông môn xuất hiện.
-Ra ngoài hỏi một chút đi.
Phương Thốn ngồi trong phi thuyền, lẳng lặng uống trà, nói với Tiểu Từ tông chủ một tiếng.
Tuy trong lòng có vô số nghi vấn, nhưng Tiểu Từ tông chủ cũng chỉ đành chỉnh đốn quần áo, đi lên phía trên boong thuyền, vẻ mặt cũng đã trở nên nghiêm túc, trầm giọng quát:
-Uớc hẹn ba ngày đã tới, giờ chính là lúc trảm yêu trừ ma, không biết chư vị đồng đạo ngũ đại tông môn bây giờ ở đâu?
Thanh âm rõ ràng, tản ra xung quanh.
Chúng bách tính cũng đều hiếu kỳ, nhao nhao nhìn quanh:
-Đúng nha, ngũ đại tông môn đâu?
-Lúc ấy không phải nói là lục đại tông môn liên thủ đi trảm yêu trừ ma sao?
-Đúng vậy, ba ngày trước ta ở chỗ này xem náo nhiệt, đúng là có nghe điều này, tại sao hôm nay chỉ có một nhà đến?
-...
-...
Thời gian trôi qua càng lâu, ngờ vực trong lòng càng tăng.
Không chỉ có đám bách tính đang nghi ngờ, nhao nhao nghe ngóng, mà ngay cả các đệ tử Thủ Sơn Tông xung quanh phi thuyền lúc này cũng cảm thấy trong lòng không chắc.


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất