Chương 324. Chuyện lớn không ổn
Mà lúc này, Hàn Thạch trưởng lão lại lập tức nói theo:
-Con mẹ các người Cửu Tiên Tông, Lạc Thủy Tông, Linh Vụ Tông, Vân Hoan Tông, Mộ Kiếm Tông, các ngươi đều là những tông môn nổi tiếng ở Thanh Giang, núi tốt nước tốt, linh mạch tốt đều bị các ngươi chiếm hết, ăn ngon uống ngon, cô nương tốt cũng của các ngươi hết. Trách nhiệm của luyện khí sĩ là trảm yêu trừ ma bảo vệ bách tính, giờ những yêu ma kia đã điên cuồng xông vào rồi, quang minh chính đại ăn thịt người, thì các người phải ra tay vì bách tính mà trảm yêu chứ, sao các người lại không biết xấu hổ mà còn không chịu ra tay?
Soạt!
Hai người lớn giọng còn thêm cả vận pháp lực, âm thanh đó dồn dập truyền đến trong cả thành Thanh Giang, làm cho rất nhiều người kinh ngạc.
Nếu chỉ có Thanh Tùng trưởng lão, bách tính vẫn không hiểu được, nhưng thêm cả Hàn Thạch trưởng lão nữa thì họ lập tức hiểu rõ.
Một trận mắng chửi kia đâm thẳng vào tâm mỗi người, họ cảm giác được sự tức giận đang dâng trào…
Được rồi, hiểu rồi…
Hóa ra hai vị trưởng lão của Thủ Sơn Tông này chạy đến quận Thanh Giang… là để chửi đổng sao?
Cái này mới mẻ đấy, phải gọi là quá tuyệt!
Vì thế gần như là ngay lập tức đã có vô số người tràn đầy hưng phấn, người nào cũng cao giọng mà reo hò.
Ngay cả mấy vị trưởng lão của ngũ đại tông môn đang ở trong tòa cao lâu kia vừa nghe thấy tràng mắng chửi này cũng ngẩn người, sau đó tức giận ngút trời.
Thủ Sơn Tông thật là to gan, hai tên trưởng lão này lại không biết sống chết mà dám chửi ngũ đại tông môn như vậy sao?
Trong nhất thời nộ khí xung thiên, gần như là ước gì có thể lập tức bắt hai người kia về mà bóp chết!
Nhưng đang nộ khí xung thiên thì lại nghe thấy tiếng hai vị này càng chửi hăng hơn.
…
…
-Ngươi biết yêu ma hung ác thế nào không? Ngươi biết bách tính thảm bao nhiêu không?
-Các người cũng biết yêu ma làm nhiều việc ác, các người có biết bọn chúng hung hăng như thế nào không?
Trong lúc nói, Thanh Tùng trưởng lão phất tay áo, mở một quyển trục ra, bên trên đều là cảnh tượng máu chảy đầm đìa vô cùng thê lương. Nhưng mà hình ảnh trên quyển trục quá nhỏ, trưởng lão lại đang ở giữa không trung, vì thế bách tính không nhìn thấy được, nên vị Thanh Tùng trưởng lão này trở tay đánh ra một chưởng, bức họa trên quyển trục bày ra trên không trung.
Bách tính ngẩng đầu lên nhìn, lập tức kinh ngạc đến mức tim ngừng đập.
Họ nhìn thấy trên từng tấm họa đều là hình yêu ma hoành hành, cắn nuốt bách tính, có yêu ma đang đưa tay ra nắm lấy hai chân của người, hai bên bức họa còn có một đám yêu ma đang canh giữ một đống lửa, trên đống lửa là một người đang treo trên que gỗ, giờ đang bị nướng trên lửa, còn có một cái là một em bé trần truồng đang bị một tên yêu ma cao ba trượng bóp trong tay, đang định ném vào trong không trung…
Những bức họa này…
Không hề đẹp đến tinh xảo, nét vẽ cũng thô ráp, nhưng lại rất chịu chi thuốc nhuộm, trên bức họa đa số là màu đỏ thẫm, bức tranh vốn đã kinh hãi, giờ thêm màu sắc vào lại làm cho nội dung vô cùng thảm thương, làm cho tóc gáy của người ta đều dựng đứng.
Quận Thanh Giang là một quận trung tâm, yêu ma còn đang ở xa, tuy là bách tính trong thành cũng nghe không ít chuyện yêu ma hại người, nhưng cũng không nghe được đâu vào đâu, lại không có ai thực sự gặp phải chuyện đó, lại không có ai thực sự suy nghĩ xem lúc yêu ma hại người sẽ có cảnh tượng như thế nào. Mà giờ đây, bức họa này qua pháp lực của luyện khí sĩ mà in lên không trung, trải rộng ngay trước mắt mọi người, sự công kích này phải khủng bố đến thế nào nữa?
-Phạm lão yêu dân, tâm lo như lửa đốt, thề chém yêu trừ ma, chư tông các ngươi thì sao, lại còn dám làm trái?
-Các vị hương thân phụ lão, Phạm lão tiên sinh chính là Thánh Nhân sống một lòng yêu thương dân chúng. Khi lão nhân gia nghe nói yêu ma quấy phá, đã lập tức tìm Thủ Sơn Tông ta để bàn bạc, cho phép bọn ta ra tử lệnh, nhất định phải trảm những tên yêu ma hại người này. Nhưng lục tông chúng ta đã nói rõ ràng, cũng đã lập lời thề trước mặt dân chúng rằng ba ngày sau, cùng nhau đi trảm yêu trừ ma, giờ tông môn ta đã đến rồi, ngũ đại tông môn khác lại không thấy đâu, thế này thì người ta làm sao mà nhịn được, chẳng lẽ ngũ đại tông môn các người lại xem lời của Phạm lão tiên sinh như cái rắm rồi sao?
-...
-...
Lời nói tràn đầy sự căm phẫn, miệng liên tục chỉ trích, thỉnh thoảng còn chửi tục vài câu.
Bách tính thành Thanh Giang chưa từng nhìn thấy luyện khí sĩ chửi người như thế này, nên trong giây lát chỉ cảm thấy mới mẻ, ai ai cũng chạy đến xem, lại thấy được hình ảnh ác ma ăn thịt người thì lập tức hoảng loạn, tóc gáy dựng thẳng, lại nghe thấy Thủ Sơn Tông lập lời thề không đội trời chung với yêu ma rồi, lập tức rất có cảm tình với bọn họ, mà lúc Thủ Sơn Tông nhắc đến Phạm lão phu tử, người đã trở thành một vị Thánh Nhân trong lòng bọn họ, thì họ đã hận thù sôi sục mà chửi rủa ầm ĩ.
Yêu ma điên cuồng như vậy, vậy mà luyện sĩ khí các người lại có thể khoanh tay đứng nhìn sao?
Đã nói là lục đại tông môn cùng nhau đi diệt yêu, kết quả lại chỉ có mỗi Thủ Sơn Tông đến đây sao?
Phạm lão tiên sinh là người tốt như vậy, các người lại dám xem lời ông ấy như là rắm sao?
-Ngũ đại tông môn trơ tráo, vô liêm sỉ…
-Con mẹ các ngươi…
-Ngũ đại tông môn khốn kiếp, các ngươi lại dám bất kính với Phạm lão tiên sinh sao?
-Ngũ đại tông môn có ai đến không?
-Cửu Tiên Tông, Vân Hoan Tông, Thủ Sơn Tông…
-Không đúng, Thủ Sơn Tông đang chửi người, chỉ có Thủ Sơn Tông tốt thôi…
-...
-...
Ở vương triều Đại Hạ, thế lực tông môn cao cao tại thượng, uy tín mà tôn nghiêm đều khác xa với những gì người bình thường có thể tưởng tượng nổi, đừng nói là tông môn, ngay cả thư viện cũng là có địa vị rất cao ở trong lòng bách tính bình thường.
Nhưng bách tính đại thành Thanh Giang lại không giống như vậy, bởi ở đây là do Phạm lão tiên sinh làm chủ, cũng vì bình thường Phạm lão tiên sinh luôn "Vì bách tính làm chủ". Thế nên gan bách tính cũng lớn hơn một chút…