Bạch Thủ Yêu Sư

Chương 328. Rất đơn giản (2)

Chương 328. Rất đơn giản (2)


Lúc này lão tiên sinh có cảm giác lòng người toàn bộ quận Thanh Giang đều tùy ý ông ta định đoạt.
Sau đó ông ta cười càng thêm dịu dàng, đối xử như là với con cháu của mình, nhìn trưởng lão ngũ đại tông môn xung quanh đầy mong chờ mình định đoạt, tự nhiên trong lòng ông ta cũng có tính toán riêng, chuẩn bị dùng lời nói châm chọc để bọn họ ngoan ngoãn nghe lời...
Sau đó...
-Đại thánh nhân của quận Thanh Giang chúng ta cuối cùng cũng xuất hiện...
Phạm lão tiên sinh chưa kịp mở miệng đã nghe thấy tiếng thở dài bên cạnh, hai vị trưởng lão của Thủ Sơn Tông đứng một phải một trái kẹp ông ta ở giữa, một người nhìn dân chúng phía dưới, vui sướng kêu lên:
-Phụ lão hương thân, thánh nhân sống của chúng ta đến đây rồi, có người phân xử cho chúng ta rồi...
Một người mặt nghiêm túc nhìn lão tiên sinh:
-Xin ngài phân xử, Thủ Sơn Tông ta muốn liên hợp với ngũ đại tông môn ra ngoài giết yêu quái có đúng hay không?
-Đây...
Phạm lão tiên sinh cũng sửng sốt.
Sao lại có cảm giác hơi khác so với những gì mình nghĩ?
-Xin Phạm lão tiên sinh phân xử...
-Thanh Giang ta lớn như vậy, còn có ai công bình liêm chính hơn Phạm lão tiên sinh đây?
Mà nghe lời của hai vị trưởng lão của Thủ Sơn Tông, dân chúng thấy Phạm lão tiên sinh xuất hiện vốn là rất vui mừng, nháy mắt trở nên kích động, cả thành như nổ tung. Trước đó khi Phạm lão tiên sinh chưa xuất hiện, bọn họ nghe nói ngũ đại tông môn dám coi thường lệnh ra ngoài diệt yêu quái của lão tiên sinh thì tức giận không thôi, lúc này trông thấy lão tiên sinh, sao kiềm chế được lửa giận kia?
-Được, được...
Đáp lại làn sóng reo hò này, Phạm lão tiên sinh không kiềm chế được mà nở nụ cười, ông ta nhẹ nhàng xua tay trấn an tứ phía:
-Chư vị phụ lão cứ yên tâm, một ngày lão phu còn ở Thanh Giang, nhất định sẽ phân xử cho các ngươi...
Cát trưởng lão của Cửu Tiên Tông đột nhiên cảm thấy mọi chuyện đang phát triển theo chiều hướng bất lợi, sắc mặt thay đổi, đột nhiên hừ lạnh một tiếng, ánh mắt chợt lạnh lùng, nhìn hai vị trưởng lão của Thủ Sơn Tông, quát khẽ:
-Lão tiên sinh đã đến, ngươi cũng đừng vội nói những lời vô nghĩa như vậy, dân chúng không hiểu, chẳng lẽ Thủ Sơn Tông ngươi thật sự không hiểu, hay là các ngươi đang giả bộ hồ đồ...
Dưới sự kích động của khí cơ, ông ta chuẩn bị chọc thủng ý đồ nham hiểm của Thủ Sơn Tông.
Nhưng không ngờ, tuy khí cơ của ông ta hung ác, nhưng hai vị trưởng lão của Thủ Sơn Tông lại chẳng thèm nhìn ông ta, cùng nhau quát lớn:
-Câm miệng!
Cát trưởng lão cũng ngu luôn: “Sao không dùng được vậy?”
Thanh Tùng trưởng lão nghiêm giọng quát:
-Ngươi nói dân chúng không hiểu, sao bọn họ lại không hiểu?
Hàn Thạch trưởng lão hét lớn với dân chúng phía dưới:
-Phụ lão hương thân, yêu ma hại người, luyện khí sĩ trừ yêu, các ngươi có hiểu hay không?
Phía dưới dân chúng đồng loạt hô to:
-Hiểu!
Thanh Tùng trưởng lão nghiêm giọng quát:
-Thủ Sơn Tông ta chỉ biết trảm yêu trừ ma là lẽ phải, chẳng lẽ đây là vô nghĩa sao?
Hàn Thạch trưởng lão hét lớn với dân chúng phía dưới:
-Phụ lão hương thân, Thủ Sơn Tông ta chỉ muốn trảm yêu trừ ma, đây là đúng hay sai?
Dân chúng gầm lên như thủy triều:
-Đúng!
Khí thế của Thanh Tùng trưởng lão vô cùng chính trực, nặng nề bước về phía trước, lớn tiếng quát thẳng trưởng lão ngũ đại tông môn:
-Lời vô nghĩa thì khỏi cần nói, hôm nay lão phu muốn hỏi ngươi, yêu ma núi Ô Nha hung hăng ngang ngược, rốt cuộc các ngươi muốn quản hay mặc kệ?
Cát trưởng lão của Cửu Tiên Tông nhất thời im lặng, đối mặt với lửa giận vô tận của dân chúng phía dưới, ông ta có thể trả lời thế nào?
Theo bản năng đành đưa mắt về phía Phạm lão tiên sinh.
Nhưng mà không đợi Phạm lão tiên sinh mở miệng, Hàn Thạch trưởng lão đã đứng bên cạnh Phạm lão tiên sinh, ánh mắt đảo qua trưởng lão ngũ đại tông môn, lớn tiếng quát:
-Trảm yêu trừ ma, bảo vệ dân chúng, chính là tâm nguyện duy nhất của Phạm lão tiên sinh, ba ngày trước ngài lệnh cho lục đại tông môn chúng ta tức tốc trừ bỏ Khuyển Ma kia, tuyệt đối không thể để nó gây họa cho dân chúng nữa, lời của lão nhân gia, các ngươi có nghe hay không?
Nhất thời trưởng lão ngũ tông câm nín, lời này ai dám nói không nghe?
Mà Thanh Tùng trưởng lão và Hàn Thạch trưởng lão lại cùng tiến lên trước, che chở Phạm lão tiên sinh phía sau, vẻ mặt dữ tợn, nghiêm nghị quát:
-Một khi đã như vậy, hôm nay chúng ta đây liền đại diện cho dân chúng thành Thanh Giang giáp mặt hỏi ngũ đại tông môn các ngươi một câu.
-Hôm nay, Thủ Sơn Tông ta đi núi Ô Nha diệt yêu ma vì bách tính...
-Ngũ đại tông môn các ngươi có đi cùng chúng ta không?
-...
-Oa...
Hai vị trưởng lão của Thủ Sơn Tông từng bước ép sát, lớn tiếng hét lớn, trưởng lão ngũ tông có có ảo giác bị ép đến vách núi.
Ánh mắt cùng vẻ mặt tức giận của vô số dân chúng phía dưới, lúc này giống như biển lửa giận, nếu nói không đi thì coi như trực tiếp rơi vào biển lửa giận, hoàn toàn chìm vào đó, bọn họ đều là luyện khí sĩ bay lên trời đi xuống lòng đất không gì không làm được, nhưng hiện giờ bọn họ thực sự cảm thấy một cỗ áp lực chưa từng có...
Đối mặt với mấy vấn đề đó, bọn họ hoàn toàn không có gan nói chữ “không”.
Theo bản năng, bọn họ cũng chỉ có thể chuyển ánh mắt nhìn về phía người vừa đến, Phạm lão tiên sinh đức cao vọng trọng nhất.
Sau đó bọn họ thấy Phạm lão tiên sinh dường như có chút do dự, trong lòng đã nghĩ nên nói gì, nhưng dưới ánh mắt chăm chú của vô số dân chúng quận Thanh Giang, vẫn vô thức mỉm cười, dùng ánh mắt uy nghiêm nhìn những người xung quanh, lớn tiếng nói:
-Lão phu đã nói từ lâu, trảm yêu trừ ma, một ngày cũng không thể chậm trễ.
-Oa...
Dân chúng xung quanh im lặng một lúc, đột nhiên vang lên tiếng hoan hô không ngớt.
...
Bên trong pháp chu, Tiểu Từ tông chủ kinh hãi, ánh mắt kinh ngạc nhìn về phía Phương Thốn.
Phương Thốn quay đầu nhìn hắn, nhẹ nhàng cười nói:
-Ta nói rồi, lão tiên sinh này đơn giản lắm.


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất