Bạch Thủ Yêu Sư

Chương 329. Thủ Sơn Tông, bài diện

Chương 329. Thủ Sơn Tông, bài diện


-Ngay cả Phạm lão tiên sinh cũng nói như vậy...
Trong tiếng hoan hô của dân chúng quận Thanh Giang, trong lòng trưởng lão của ngũ đại tông môn thở dài, đại thế đã mất.
Thật ra khi nghe thấy những âm thanh đầy kinh ngạc của dân chúng, bọn họ đã nhận ra một vấn đề nào đó, nhưng trong lòng vẫn còn một tia hy vọng, cảm thấy rằng sự xuất hiện của Phạm lão tiên sinh có thể xoay chuyển cục diện bất thường này. Nhưng bây giờ, thấy lão tiên sinh vậy mã cũng thuận theo dân chúng thì bọn họ hiểu chuyện này đã có kết quả rồi...
Tu trưởng lão của Nhạc Thủy Tông nhìn thoáng qua Cát trưởng lão của Cửu Tiên Tông, chậm rãi lắc đầu.
Ý tứ rất rõ ràng, chuyện này đã không còn gì để tranh cãi nữa.
Thủ Sơn Tông gây ra một trận chiến lớn như vậy là đã quyết định được chuyện này nhất định sẽ theo nguyện vọng của bọn họ, ngũ đại tông môn muốn cự tuyệt thì làm sao có thể chịu được sự tức giận của dân chúng thành Thanh Giang, hay là nói là lửa giận của Phạm lão tiên sinh?
-Ha ha, Thủ Sơn Tông một lòng muốn trảm yêu, ngũ đại tông môn cũng không thể chối từ, những thứ này lão phu đều biết cả.
Mà khi nhận thấy ánh mắt khó chịu của trưởng lão ngũ đại tông môn, Phạm lão tiên sinh liền cười ha ha, nói:
-Vừa rồi chỉ là có chút cãi vã, cũng chỉ là kế hoạch trảm yêu có chút mâu thuẫn mà thôi, cần gì vì chút chuyện nhỏ này mà làm tổn hại đến hòa khí của lục đại tông môn?"
Trưởng lão ngũ đại tông môn đã nghe ra sự trấn an trong lời nói của Phạm lão tiên sinh, nhưng trong lòng vẫn rất giận.
Mà bên dưới, dân chúng hò reo không ngớt, ngược lại lúc này cũng không có mấy ai nghe lời của Phạm lão tiên sinh.
Còn có người cao giọng kêu:
-Thủ Sơn Tông vốn rất tốt, ngũ đại tông môn là cái thá gì...
Phạm lão tiên sinh chắp tay, càng cười dịu dàng hơn:
-Nếu người của Thanh Giang ta đều đã chứng kiến, lão phu cũng đã nói rõ trước mặt dân chúng. Lão phu không cần biết các ngươi tới bao nhiêu người, danh tiếng tông môn các ngươi lớn hay nhỏ, lại càng không thấy các ngươi nói cái gì, chỉ cần nhìn kết quả này, Khuyển Ma đã làm rất nhiều chuyện ác độc, giết nó sẽ lập công lớn. Lão phu không tiếc gì mà khen thưởng, lục đại tông môn các ngươi, ai có thể treo cái đầu Khuyển Ma trên cổng thành Thanh Giang ta, lão phu sẽ làm chủ thưởng cho các ngươi ba mươi vạn công đức!"
Xôn xao...
Ai nghe xong vậy cũng im lặng.
Thật ra đám dân chúng không biết ba mươi vạn công đức là gì, nhưng vừa nghe con số ba mươi vạn này liền cảm rất nhiều.
Mà người đứng đầu lục đại tông môn vừa nghe ba mươi vạn công đức cũng kinh ngạc.
Thật ra lúc đầu Phạm lão tiên sinh nói về con Khuyển Ma này thì không định thưởng nhiều công đức như vậy, bây giờ chuyện trảm Khuyển Ma này đã bị Thủ Sơn Tông làm cho mọi người đều biết, nên ông ta không những không ngăn cản, ngược lại còn thưởng thêm...
Tròn ba mươi vạn công đức!
Cho dù là đối với Cửu Tiên Tông mà nói, đây cũng là số công đức không thể bỏ qua.
Mà đối với Thủ Sơn Tông mà nói, có ba mươi vạn công đức này, thậm chí có thể trực tiếp trở về hàng ngũ lục tông.
...
-Đây...
Bên trong pháp chu, Tiểu Từ tông chủ nghe thấy con số ba mươi vạn này, đầu tiên là cả kinh, lại không khỏi lắc đầu nở nụ cười tà mị nói:
-Gừng càng già càng cay, Phương trưởng lão ngươi tạo thế không nhỏ, vừa nhìn đã trấn áp thanh danh của ngũ đại tông môn, nhưng một câu này của lão tiên sinh đã xác định rõ vấn đề. Cuối cùng vẫn phải xem lục đại tông môn ai có thể lấy được đầu con Khuyển Ma này.
Sau đó không nói nữa, Thủ Sơn Tông tạo thế quá lớn, chiếm hết uy tín.
Nếu ngược lại cuối cùng không cướp được cái đầu chó kia sẽ càng mất mặt trước mặt dân chúng.
Nhìn lại từ đầu đến cuối chuyện này, Thủ Sơn Tông đã đắc tội người khác, uy tín của ngũ đại tông môn bị ảnh hưởng, cuối cùng người được lợi vẫn là Phạm lão tiên sinh, người vốn đã rất có uy tín, sau sự việc này, sợ rằng nó sẽ được thăng lên vị trí "thánh nhân" luôn nhỉ?
-Uy tín của lão tiên sinh vốn đã rất cao, lại nâng nó cao thêm chút thì có hề gì?
Phương Thốn không tỏ thái độ, nhẹ nhàng cười cười, nói:
-Dù sao cũng chẳng ai có cánh, bay đến nơi cao nhất mà rơi xuống thì..."
Tiểu Từ tông chủ đột nhiên nhớ tới sắp xếp khi trước của Phương Thốn, không khỏi rùng mình một cái.
...
-Đã có lời hứa của lão tiên sinh, tất nhiên chúng ta sẽ cố gắng hết sức.
Mà trong thành Thanh Giang, trưởng lão các môn phái liếc nhau, đều chậm rãi gật đầu đồng ý.
Dân chúng đã tạo ra thế cục lớn như vậy, Phạm lão tiên sinh lại ban thưởng những ba mươi vạn công đức, điều này khiến cho ngũ đại tông môn không còn lựa chọn nào khác, cho dù nói theo góc độ nào, bọn họ cũng không có lý do lựa chọn từ chối trảm yêu...
Tình thế chung đã là như vậy, hành trình của lục đại tông môn đã được quyết định.
Nhưng nhìn vẻ mặt của bọn họ, rõ ràng là không cam lòng với kết quả của việc này.
-Ha ha, được, lão phu ở đây chờ mở yến tiệc chúc mừng các hạ.
Thấy các đại tông môn đồng ý, tâm trạng Phạm lão tiên sinh cũng rất tốt, cười vang, thậm chí còn hứa hẹn sẽ tổ chức yến tiệc.
-Ha ha, cũng may có lão tiên sinh ở đây phân xử, Thủ Sơn Tông ta trước tiên cảm ơn lão tiên sinh.
Mà hai vị trưởng lão Thanh Tùng và Hàn Thạch cũng tràn đầy hưng phấn, như không hề thấy cái hố mà Phạm lão tiên sinh đào chút nào, bọn họ coi ba mươi vạn công đức này đã thuộc về mình, dường như đã coi Thủ Sơn Tông mình là nòng cốt trảm yêu trong lục đại tông môn rồi, cười ha ha giữa không trung, chắp tay với dân chúng, vẫy tay:
-Lục đại tông môn, đi thôi!
Trưởng lão ngũ đại tông môn thấy dáng vẻ ra lệnh của bọn họ, mạnh mẽ kìm nén xúc động muốn đánh bọn họ xuống.
Sắc mặt lạnh lùng, vung tay áo lên, kêu đệ tử nhà mình ra.


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất