Chương 332. Luôn đoán chính xác (2)
Phương Thốn nhẹ nhàng nói:
-Ngũ đại tông môn vốn là đại tông ở Thanh Giang, có cội nguồn sâu xa, nhưng hiện tại, càng ngày càng bị Thủ Sơn Tông chúng ta giành mất ánh hào quang đó, chuyện trảm yêu trừ ma cũng do Thủ Sơn Tông chúng ta làm chủ đạo, trong lòng ngũ đại tông môn sao có thể cảm thấy dễ chịu được? Trong tình huống cảm thấy khó chịu này, ngươi nghĩ ngũ đại tông môn sẽ chọn cách nào mới có thể nuốt trôi được cục tức này?
Tiểu Từ tông chủ khẽ cười đáp:
-Tranh giành giết Khuyển Ma, lấy đi ba mươi vạn công đức làm bẽ mặt Thủ Sơn Tông chúng ta?
-Khả năng mà ngươi vừa nói đến là điều mà Phạm lão tiên sinh mong đợi nhất, thậm chí còn là mục đích khiến ông ta cố tình đưa ra ba mươi vạn công đức!
Phương Thốn khẽ lắc đầu, cười nói:
-Nhưng mà nếu như họ thật sự làm như vậy thì Thủ Sơn Tông chúng ta cũng có thể nhận được công đức, cho dù Khuyển Ma không phải do chính ta Thủ Sơn Tông giết thì cũng chẳng có ai có thể khẳng định rằng Thủ Sơn Tông không hề có chút công lao nào. Dù sao thì cũng là Thủ Sơn Tông chủ động đi giết Khuyển Ma trước, vậy nên cuối dùng cho dù là ai giết được Khuyển Ma thì danh tiếng này ít nhiều cũng sẽ rơi vào Thủ Sơn Tông…
Hắn cười, nói tiếp:
-Cho nên, ngươi nghĩ ngũ đại tông môn nông cạn đến vậy sao?
Tiểu Từ tông chủ bỗng ngây người, hỏi lại:
-Vậy ngươi nghĩ họ sẽ làm như thế nào?
Phương Thốn cười rằng
-Nếu như là ta, ta sẽ không quan tâm đến ba mươi vạn công đức kia, bởi vì dù cho Khuyển Ma có ở đâu thì công đức cũng sẽ ở đấy, sớm muộn gì rồi cũng sẽ có, vậy thì ta sẽ dứt khoát làm theo một cách tốt hơn, cứ trực tiếp thờ ơ lạnh nhạt, tùy ý để chuyến trảm yêu trừ ma này thất bại…
-Nếu là như thế, Thủ Sơn Tông sẽ bị ảnh hưởng nặng nề, chưa nói đến lần này trở lại lục đại tông môn, ba năm sau, lại thêm ba năm sau nữa mới có thể hồi phục về như cũ, mà sau trận trảm yêu trừ ma lần này thất bại, người Thanh Giang ai ai cũng sẽ biết Khuyển Ma rất lợi hại, Phạm lão tiên sinh lại càng phải nhờ người ra tay giúp đỡ, đến lúc đó, đừng nói đến ba mươi vạn công đức, thậm chí muốn nhiều công đức hơn nữa cũng có thể đạt được ấy chứ…
-Chắc sẽ không đến mức đó đâu! - Vẻ mặt Tiểu Từ tông chủ có hơi kích động, trầm giọng nói:
-Trảm yêu trừ ma là chuyện lớn, sao có thể vì chút ân oán cá nhân mà khiến chuyện lớn thất bại được cơ chứ?
Có rất nhiều lời hắn không nói ra, nếu lần này thất bại thì ai biết được chuyến trảm yêu trừ ma tiếp theo sẽ kéo dài tới khi nào, hơn nữa, nếu như thất bại thì Thủ Sơn Tông chắc chắn sẽ bị thương nặng, các đồ đệ thương vong nghiêm trọng, họ thật sự sẽ ngồi yên nhìn các đồ đệ Thủ Sơn Tông của mình chết như vậy sao?
Vẻ mặt Phương Thốn bình tĩnh, nhẹ giọng nói:
-Có rất nhiều lúc ta cũng mong mình đoán sai!
Cũng chính vào lúc này, ở giữa pháp chu, Vũ Thanh Ly cầm một tấm bản đồ chiến đấu đi đến phía trước mặt Phương Thốn.
-Bản đồ chiến đấu mà ngũ đại tông môn thương lượng đây!
Mở tấm bản đồ chiến đấu ra, Phương Thốn và Tiểu Từ tông chủ cùng nhau nhìn vào, bỗng chốc cười lên, trên gương mặt tràn đầy sự kinh hoàng.
-Vị trí Giáp Sửu!
Tiểu Từ tông chủ hạ giọng nói:
-Đây là vị trí chủ trận trong Lục Đinh Lục Giáp, họ muốn chúng ta phòng thủ ở đây, nhưng mấu chốt là theo tấm bản đồ chiến đấu này, chúng ta tối thiểu phải chịu trách nhiệm tấn công một phía, phải chịu áp lực từ hai phía, muốn rút lui cũng không có đường nào để mà rút lui, mà ngũ đại tông môn chỉ cần phòng thủ ở một vài vị trí phụ, có thể tiến vào để tấn công, cũng có thể rút lui để bảo toàn lực lượng, cái tấm bản đồ chiến đấu này…
Sắc mặt hắn hơi méo mó…
-Như này là muốn Thủ Sơn Tông chúng ta diệt môn hay sao?
…
…
Mà cũng vào lúc này, năm vị trưởng lão đang nhìn theo tấm bản đồ chiến đấu được đưa vào chính giữa Thủ Sơn Tông nơi mà ở giữa pháp chu được treo lá cờ to thẳng đứng, trên gương mặt cũng lộ ra nụ cười lạnh lùng, dường như rất mong đợi được thấy vẻ mặt của Thủ Sơn Tông sau khi nhìn thấy tấm bản đồ chiến đấu mà họ làm.
Sau khi gửi thư cho tông môn của mình, họ cũng đã ra quyết định đối phó.
Ba mươi vạn công đức quả thật là không ít, nhưng sao phải vội vàng đạt được?
Chuyến trảm yêu trừ ma lần này, ngũ đại tông môn vốn dĩ không muốn tham gia mà là do Thủ Sơn Tông cuốn theo họ vào, bắt buộc phải tham gia.
Nhưng mà ngũ đại tông môn tham gia, trảm yêu trừ ma thành công hay thất bại thì Thủ Sơn Tông cũng không quyết định được.
-Ha ha, thật sự chỉ coi Khuyển Ma núi Ô Nha như cây lúa, muốn thu hoạch là có thể thu hoạch được ngay sao?
-Đừng trách chúng ta độc ác, mọi việc đều có phép tắc, lần này là Thủ Sơn Tông không tuân thủ quy tắc, nếu như hai người Phương Thốn và Tiểu Từ thông minh thì lúc này nên rút lui, nhận lấy nhân quả này, nếu không thì ắt sẽ bị diệt môn, chính mình phải tự chuốc lấy thất bại!
-...
-...
-Xem ra ta đoán không sai!
Trong pháp chu, Phương Thốn nhìn tấm bản đồ chiến đấu, cười nói:
-Không thể trách bọn họ, suy cho cùng thì vẫn là do chúng ta chủ động giành lấy danh vọng này!
-Nói là muốn giành danh vọng, nhưng chủ yếu thì cũng là vì trảm yêu trừ ma…
Trong lúc Tiểu Từ tông chủ nói đột nhiên như nhận ra điều gì đó, nhìn thẳng vào Phương Thốn.
Phương Thốn liền cười:
-Đừng hoảng sợ, trước tiên hãy mời Thanh Tùng trưởng lão và Hàn Thạch trưởng lão tới, ta sẽ cho ngươi xem cái này!
-Phương trưởng lão, biểu hiện lần này của chúng ta có xứng đáng với những viên long thạch đó không?
Rất nhanh, hai vị công thần của Thủ Sơn Tông đã đến, vẻ mặt kiêu hãnh, cười to, có khí phách của hai cao thủ.
-Rất đáng, rất đáng, vượt xa tưởng tượng của Phương Nhị…
Phương Thốn cười liên tục, nói với Tiểu Thanh Liễu:
-Tặng thêm cho mỗi vị trưởng lão một viên long thạch để bày tỏ lòng cảm ơn!
Hai vị trưởng lão nghe xong thì đột nhiên cảm thấy rất mừng rỡ, cười không ngậm được miệng.
-Nghĩ rằng phen này Thủ Sơn Tông sẽ tạo được không ít danh tiếng, chỉ là vẫn còn một chuyện muốn làm phiền hai vị trưởng lão.