Bạch Thủ Yêu Sư

Chương 331. Luôn đoán chính xác

Chương 331. Luôn đoán chính xác


Thủ Sơn Tông đến lúc này rồi mã vẫn cứ muốn giành lấy phần lợi về cho mình sao?
Đưa mắt nhìn nhau, thấy Thủ Sơn Tông sắp sửa rời đi, trong lòng có hơi lưỡng lự, nhưng cũng chỉ đành đi theo…
Sau lưng, hàng trăm người dân quận Thanh Giang cảm thấy khá mới mẻ, giống như đã trải qua một năm, lúc này, họ thi nhau lớn tiếng hò reo, trầm trồ khen ngợi, cổ vũ, còn chúc cho Thủ Sơn Tông trảm yêu trừ ma bình an trở về, có người còn hét to "Thủ Sơn Tông tuyệt vời", nhìn cục diện này, Thủ Sơn Tông dường như đã thực sự trở thành thủ lĩnh của quận Thanh Giang, thậm chí đối với dân chúng mà nói thì họ còn đứng đầu thiên hạ ấy chứ.


-Ha ha, nếu như chư tông đều như Thủ Sơn Tông, coi trảm yêu trừ ma là việc mình cần làm, vậy thì cần gì phải lo lắng đến chuyện Đại Hạ ta không thái bình cơ chứ?
Phạm lão tiên sinh cũng đứng ở đầu tường, trên gương mặt tràn đầy niềm vui vẻ nhẹ nhàng, nhìn theo Thủ Sơn Tông đang xuất phát.
Người đầy tớ già đứng bên cạnh cũng cười theo, nhưng trong ánh mắt dường như có chút gì suy tư, nói nhỏ với Phạm lão tiên sinh:
-Hiện nay, Thủ Sơn Tông quả thật đã tạo được uy thế lớn, chỉ là họ mượn danh tiếng của lão tiên sinh để tạo đà cho mình, có phần thiếu tôn trọng, ta nghĩ Tiểu Từ tông chủ của Thủ Sơn Tông không thể nào nghĩ ra được loại thủ đoạn như thế này, chắc hẳn là do Phương nhị công tử nghĩ ra.
Nụ cười của Phạm lão tiên sinh vẫn không thay đổi, ông nói:
-Dù sao thì hắn cũng là vãn bối của ta nên sẽ có chút khác người, chỉ cần có lòng tốt, ta tự nhiên cũng sẽ tha cho hắn một lần trước mặt anh cả, huống hồ, sau này ắt sẽ có những chuyện cần dùng tới hắn…
-Cũng chính là ngài nhân hậu độ lượng, coi trọng tình cảm!
Lão bộc cười nói tiếp:
-Nhưng mà có thể lấy được ba mươi vạn công đức này không thì phải xem xem bản lĩnh của họ đến đâu!
Phạm lão tiên sinh khẽ lắc đầu, nói:
-Ba mươi vạn công đức này e rằng khó mà có thể lấy được như vậy!
Lão bộc hơi giật mình, nhìn sang Phạm lão tiên sinh, cười khổ:
-Vậy thì lão nô thật không hiểu rồi…
Phạm lão tiên sinh cười đáp:
-Thủ Sơn Tông đứng ra dễ dàng, đảm nhiệm nhiều việc không khó, thậm chí muốn mượn chút danh tiếng cũng không khó, nhưng mà muốn giết được con Khuyển Ma kia thì lại là chuyện không dễ dàng gì. Vậy thì ngũ đại tông môn liệu có bằng lòng ngậm đắng nuốt cay không?
-Theo ta thấy, có lẽ ý kiến hay của Thủ Sơn Tông lần này không những sẽ thất bại, ngược lại sẽ phải chịu thiệt lớn…
-Nhưng mà, cũng chính vào lúc họ phải chịu thiệt, thì có lẽ những nhân tài tiểu bối sẽ hiểu ra được nhiều chuyện, biết được ai mới là người tốt đối với họ…
Lão bộc thở dài:
-Vẫn là lão tiên sinh cao minh…


Cũng chính vào lúc này, ngũ đại tông môn không tình nguyện ra khỏi thành cùng Thủ Sơn Tông ai nấy cũng đều cảm thấy tràn đầy phẫn nộ.
-Vị lão tiên sinh này sống bóng bẩy như vậy nhưng lại coi chúng ta như những kẻ ngốc sao?
Ba mươi vạn công đức vừa ra, trong ngũ đại tông môn quả thật cũng có không ít người nhất thời hồi hộp vô cùng, giành lấy ba mươi vạn công đức này không chỉ có thể lập nên công lao to lớn cho tông môn, mà còn có thể hạ thấp thể diện của Thủ Sơn Tông hôm nay.
Nhưng đồng thời, với tư cách là trưởng lão ngũ đại tông môn, cũng có cái nhìn sâu sắc hơn một chút.
Đầu của Khuyển Ma núi Ô Nha không phải chỉ là một quả bóng được vứt lung tung, ai nhặt được thì là của người đó.
Cho dù là lục đại tông môn phối hợp với nhau thì cũng cần phải bố trí bày trận để tiến vào, không một tông môn nào có thể làm được chuyện này, điều này chắc chắn sẽ gây ra hỗn loạn. Ngay cả khi thật sự có một tông môn nói "Ta có công đánh núi, có công giữ chân, số lượng tiểu yêu mà ta giết được nhiều hơn ngươi", lời này sao có thể cãi được chứ?
Mà cho dù có thật sự đến mức như vậy, mọi người bắt đầu cãi nhau thì Thủ Sơn Tông chắc chắn được lợi nhiều nhất.
Bây giờ họ đã có được danh tiếng, người dân quận Thanh Giang tin tưởng sâu sắc vào ý chí trảm yêu trừ ma của Thủ Sơn Tông, cho dù đến cuối cùng, đầu của Khuyển Ma không phải là do họ chém được thì với danh tiếng và cơ hội này, thì họ cũng có thể nhận được không ít công đức nhờ vào trận chiến này.
Trên đời làm sao có chuyện thuận lợi như thế?
Vậy nên, trong lúc ánh mắt đan xen vào nhau, trong lòng các vị trưởng lão đều đã có tính toán, âm thầm gửi thư về cho tông môn của mình.
Nhất định phải trảm yêu trừ ma thành công, nhưng mà phải làm cách nào bây giờ?


-Lá cờ lớn này… thật sự có hơi oai phong!
Trong khoang thuyền của Thủ Sơn Tông, Tiểu Từ tông chủ cũng nhìn trân trân lá cờ lớn đó, rồi nhìn sang phía Phương Thốn.
Trên gương mặt Phương Thốn cũng tràn đầy sự xúc động, thấy Tiểu Từ tông chủ nhìn sang thì vội xua tay.
-Đừng nhìn ta nữa, đây không phải là ý kiến của ta, nếu như ta thật sự phải làm một lá cờ lớn như thế này, không nói đến những thứ khác, chắc chắn sẽ không khảm cái viền vàng này…
-Thật sự bất ngờ, không ngờ rằng Thủ Sơn Tông chúng ta có thể làm được thứ nổi bật như vậy, dân chúng cũng quên đi khó khăn, nhưng mà…
Khi nói đến đây Tiểu Từ tông chủ có hơi do dự, ngẩng đầu lên nhìn Phương Thốn, nói nhỏ:
-Phương nhị công tử, đã đến lúc này rồi, ta sẽ không nói ngoa nữa, e rằng ngũ đại tông môn sẽ không đành lòng phải chịu tổn thất lớn, mặc dù là tình cảnh ép buộc, chỉ đành thúc đẩy chuyến đi trảm yêu trừ ma lần này, nhưng ta nghi ngờ rằng sợ là ngũ đại tông môn chưa chắc sẽ đồng ý chịu thiệt như thế này…
-Hãy tự tin đi nào!
Phương Thốn nhìn vào mắt Tiểu Từ tông chủ nói:
-Đừng nghi ngờ nữa, họ chắc chắn sẽ không đành lòng phải chịu thiệt đâu!
Vẻ mặt Tiểu Từ tông chủ đột nhiên trở nên bối rối.
-Hả?
-Làm người thì nên khéo léo tìm hiểu lòng người, đặt mình vào vị trí người khác mà suy ngẫm!


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất