Chương 333. Chắc chắn có lừa dối
Phương Thốn cười nói với hai người họ:
-Nếu như thành công thì chắc chắn sẽ có món quà khác dâng lên các vị.
Hai vị trưởng lão đột nhiên rùng mình, run rẩy hỏi:
-Vẫn… vẫn còn quà sao…?
Phương Thốn trả lời:
-Còn nhiều ấy chứ!
Hai vị trưởng lão xúc động:
-Xin mời công tử nói.
Phương Thốn hạ giọng, cười nói:
-Lát nữa ta mời đến vài vị trưởng lão của các tông môn khác, hai vị cùng bàn bạc với họ một phen…
Tiểu Từ tông chủ đứng ở một bên, không nhịn được mà hô lên một tiếng bày tỏ sự kinh ngạc.
Hai vị trưởng lão lập tức quay đầu, liếc nhìn tông chủ của mình một cách khinh thường, sau đó nói với Phương Thốn:
-Việc mà công tử nói, quả thật thì cũng không khó lắm, nhưng điều duy nhất khiến chúng ta cảm thấy hơi lo lắng chính là…
Hai người có chút do dự, rồi lại ngập ngừng nói tiếp:
-Họ sẽ không đánh chúng ta phải không?
-Hai vị trưởng lão không cần lo lắng!
Phương Thốn cười nói:
-Nếu như họ dám ra tay thì chúng ta hãy nằm xuống!
Hai vị trưởng lão chớp mắt, bỗng nhiên cảm thấy dường như có dòng suy nghĩ nào đó được mở ra...
-Tiểu Từ tông chủ có lễ, Phương nhị công tử có lễ, hai vị trưởng lão...ha ha!
Phương Thốn đã cử một đồ đệ của Thủ Sơn Tông đi mời, rất nhanh, trưởng lão chư tông Cửu Tiên Tông, Lạc Thủy Tông, Vân Hoan Tông, Linh Vụ Tông...đã đến đúng hẹn, dù sao thì lần này cũng là Phương Thốn lấy danh nghĩa của mình để mời, mà Phương Thốn trước đó đã từng gặp mặt Nam Hoàng Thần Vương, có mối quan hệ kỳ quái, vậy nên các vị trưởng lão không những không dám coi thường Phương Thốn mà họ còn có càng cẩn thận hơn.
Mặc dù bị mắng một trận tơi tả ở Thanh Giang, nhưng sau khi bước vào khoang thuyền, nhìn thấy Tiểu Từ tông chủ và Phương Thốn thì họ vẫn có hơi khách sáo, từng người cúi chào, mà khi gặp được hai vị trưởng lão này, bỗng chốc lại cười lạnh lùng, đều nhìn họ với vẻ mặt hung ác.
Vẻ mặt của Thanh Tùng trưởng lão và Hàn Thạch trưởng lão hơi thiếu tự nhiên, hiền lành ngồi ở một góc.
-Ha ha, xin mời các vị trưởng lão ngồi xuống!
Phương Thốn cười, mời các vị trưởng lão ngồi, rồi nói:
-Lần liên thủ giết Khuyển Ma của lục đại tông môn lần này quả thật là một việc lớn, lúc Thủ Sơn Tông sắp trở về lục đại tông môn, lại được Phạm lão tiên sinh chỉ đích danh, không thể không ra tay. Hôm nay, ta mời các vị trưởng lão đến đây là muốn xin ý kiến của các vị tiền bối, nghiên cứu thảo luận kế hoạch chuyến đi giết Khuyển Ma lần này…
-Nghiên cứu thảo luận kế hoạch?
Các vị trưởng lão nghe xong thì liền nhìn nhau, vẻ mặt biểu lộ sự suy tư.
Bây giờ, Thủ Sơn Tông cũng nghĩ đến việc nghiên cứu thảo luận kế hoạch sao?
Vừa rồi còn mắng chúng ta tơi bời ở Thanh Giang cơ mà?
-Ha ha…
Cát trưởng lão của Cửu Thiên Tông khẽ cười, đưa tay về phía Phương Thốn nói:
-Phương nhị công tử, đừng trách lão phu nói thẳng, lão phu không hề có ý kiến gì với nhị công tử, chẳng qua đây là vấn đề lớn giữa các tông môn, ta càng không thể thừa nước đục thả câu trước mặt công tử được…
Phương Thốn cười rằng
-Mời tiền bối cứ nói!
Tiểu Từ tông chủ cười thầm trong lòng, ban đầu nói rằng không phải là không muốn giữ thể diện cho Phương nhị công tử, còn bây giờ thì rõ ràng là đang muốn làm cho Phương nhị công tử mất mặt.
Đúng như dự đoán, Cát trưởng lão cười một tiếng:
-Nếu như công tử đã hiểu rồi thì những có những lời nói ra cũng không bất ngờ nữa, chuyến đi trảm yêu trừ ma lần này là do Thủ Sơn Tông và Phạm lão tiên sinh quyết định, ngũ đại tông môn thì... ha ha, còn chẳng có cơ hội để mà từ chối, nhưng suy cho cùng thì trảm yêu trừ ma là chuyện tốt nên làm, chúng ta cũng không thể từ chối, chỉ là phải dành ra rất nhiều công sức!
-Tấm bản đồ chiến đấu đó đã đưa cho Thủ Sơn Tông xem, nếu như quý tông không có gì phản đối…
Phương Thốn cười nói:
-Quả thật thì có hơi nghi ngờ!
Các vị trưởng lão hơi giật mình, trên gương mặt nở một nụ cười suy tư.
Thủ Sơn Tông quả thật có hơi nghi ngờ, bản đồ chiến đấu sắp xếp như vậy chẳng khác nào muốn đưa Thủ Sơn Tông vào chỗ chết. Nhưng mà cho dù Thủ Sơn Tông đã phát hiện ra thì đã làm sao, bày binh bố trận, vốn là do lục đại tông môn cùng thảo luận. Khi Thủ Sơn Tông ở thành Thanh Giang có thể ép ngũ đại tông môn tham gia trảm yêu trừ ma, vậy thì lẽ nào đến khi ra khỏi thành vẫn còn muốn khăng khăng làm theo ý mình, ép buộc ngũ đại tông môn nghe theo cách bày binh bố trận của Thủ Sơn Tông hay sao?
Để xem ai sẽ quan tâm đến ngươi!
Sau đó chỉ nghe thấy Phương Thốn cười, nói rằng:
-Chỉ dành cho chúng ta vị trí Giáp Sửu, e là không đủ, nên dành cho chúng ta cả vị trí Ất Tân, Bính Dần nữa!
-Cái gì cơ?
Trưởng lão ngũ đại tông môn nghe xong thì vẻ mặt biến đổi.
Trước kia, khi họ sắp xếp vị trí Giáp Sửu cho Thủ Sơn Tông thì đó là một vị trí tự tìm đường chết, một khi trận chiến bắt đầu, nhất định sẽ phải gánh chịu áp lực lớn nhất, thậm chí muốn rui lui cũng không thể rút lui, cho dù Thủ Sơn Tông có ngu ngốc đến mức nào thì cũng không thể chịu thiệt lớn như thế này được, ai ngờ Thủ Sơn Tông lại làm theo cách trái ngược, lại cứ muốn nhận vị trí Giáp Sửu, thậm chí còn muốn thêm hai vị trí nữa, cái này... chẳng phải là muốn tự dồn bản thân vào chỗ chết hay sao?
-Ha ha, các ngươi đừng có mà mơ mộng viển vông nữa…
Cũng vào lúc này, hai vị trưởng lão đang ngồi ở một góc dường như lo lắng sẽ bị đánh liền cười lên một tiếng lạnh lùng, Thanh Tùng trưởng lão nói:
-Thật ra thì lần này Phương Thốn trưởng lão của Thủ Sơn Tông ta mời các vị đến đây không phải là vì muốn nhờ vả các vị điều gì…
Hàn Thạch trưởng lão nói theo:
-Nói chung thì cho dù kế hoạch có như thế nào thì Thủ Sơn Tông ta chắc chắn sẽ giết được con Khuyển Ma đó!