Bạch Thủ Yêu Sư

Chương 361. Chuyện quan trọng nhất

Chương 361. Chuyện quan trọng nhất


Lại nói, việc ngay từ đầu Thủ Sơn Tông muốn vào Tàng Kinh Điện có thể nhìn ra được là muốn xem thuật pháp thần thông kinh nghĩa, chứ không phải là muốn học phương pháp tu luyện Bảo Thân của ngũ tông, vậy nên cũng không có tính uy hiếp đối với mệnh mạch của ngũ tông, hơn thế nữa do trận đánh cược trước đó nên tông chủ ngũ đại tông môn đều không có ý kiến.
-Khi nào Phương nhị công tử đến thì ngũ tông ta sẽ chuẩn bị thật tốt để nghênh đón ngươi.
-Như vậy thì ta yên tâm rồi, trước khi khởi hành ta sẽ truyền tin báo cho các vị.
Phương Thốn cười vái chào lễ phép, nói:
-Ta không níu giữ các vị tiền bối lại nữa.
Đợi cho từng vị trưởng lão ngũ tông như được ân xá dẫn theo chúng đệ tử rời đi thì tiệc rượu lần này mới được coi là náo nhiệt. Mặc dù Phạm lão tiên sinh không quá nhiệt tình với tiệc rượu lần này, nhưng lại không thể không làm kỹ càng. Tuy người của quận phủ tới dự không nhiều, nhưng dân chúng trong thành đủ các tầng lớp xã hội đều đến dự tiệc. Tại quán rượu ngoài kia, thậm chí còn có các bách tính tụ họp thành đoàn, mang theo trứng gà, vịt, rượu tự ủ tới tửu lâu khiến cho bầu không khí ngày càng nhiệt liệt, dường như sắp chọc thủng mái nhà.
Lại nói đến các đệ tử của Thủ Sơn Tông, bầu không khí nhiệt liệt đến mức này chỉ e rằng trước kia họ cũng chưa từng được trải nghiệm qua. Trước đây họ toàn bị coi như là kẻ sai vặt, đi đến đâu cũng không có mặt mũi, làm sao nghĩ tới lại có một ngày mình sẽ được chiêu đãi như những vị anh hùng như thế này?
Chuyến ra ngoài lần này, đệ tử Thủ Sơn Tông có người đi chỉ để tích thêm điểm công đức, có người lại chỉ xuất hiện để đông đủ đội hình. Tuy vậy, trải qua lần ăn uống tiệc rượu này, ngược lại không biết họ sẽ có thay đổi gì.
-Phương nhị công tử, lần trảm yêu trừ ma này, thật sự là...
Tại trong buổi tiệc rượu này, Phương Thốn chọn một nơi yên lặng hẻo lánh, bên cạnh hắn là Vũ Thanh Ly, vì vậy mà không khí trở nên yên tĩnh hơn rất nhiều. Lúc đầu có không ít người đến trước mặt hắn để kính hắn một ly, nhưng lại e dè Vũ Thanh Ly, đành cất bước rời đi, quay đầu chạy đến chỗ đệ tử khác. Qua ba lượt mời rượu, Tiểu Từ tông chủ và hai vị trưởng lão mới cùng nhau đi tới.
Phương Thốn cười hỏi:
-Ba vị có hài lòng không?
-Hài lòng?
Tiểu Từ tông chủ im lặng, hai vị trưởng lão Thanh Tùng và Hàn Thạch thì cười miễn cưỡng:
-Hiện tại trong lòng vẫn đang sợ đây.
- Dù sao kia cũng là… là chó do Triều ca nuôi bên mình...
-...
Nhìn trên mặt bọn họ đều đầy vẻ lo lắng, Phương Thốn cười nói:
-Trước đó không phải đã nghĩ thông suốt rồi sao, hiện tại có vấn đề gì mà lại tới đây?
-Đó mà là nghĩ thông suốt sao...
Thanh Tùng trưởng lão hít một tiếng, nói:
-Lúc ấy trên núi Ô Nha, Thủ Sơn Tông chúng ta chính là một thể, ngươi là trưởng lão, còn có những đệ tử kia đều đã ra tay, vậy nếu chúng ta không ra tay thì chẳng phải sẽ bị người đời chê cười sao? Nhưng bây giờ, yêu ma đã chém, hậu quả lại khiến ta không yên lòng, ngươi nói xem, hậu quả của việc chém Khuyển Ma là...
-Không có hậu quả.
Phương Thốn nhìn vẻ mặt của bọn hắn, cười nói:
-Ít nhất là hậu quả sẽ không liên quan gì đến chúng ta.
-Chuyện này...
Tông chủ và hai trưởng lão đều có chút kinh ngạc, dường như không nghĩ rằng Phương Thốn sẽ khẳng định như vậy.
Phương Thốn cười nói:
-Các vị có biết vì sao mà trước đó Phạm lão tiên sinh lệnh cho chúng ta chém Khuyển Ma không?
Ba người lắc đầu tỏ vẻ không biết.
Chuyện này cũng quả thật làm cho bọn hắn có chút không hiểu, mặc dù thời điểm chém giết Khuyển Ma, Phạm lão tiên sinh đã từng không tiếc tiêu hao đại pháp lực, dùng mọi cách để ngăn cản. Nhưng trước đó, lão tiên sinh đúng là muốn chém giết con yêu ma kia, ba mươi vạn điểm công đức chính là minh chứng.
-Bởi vì có thể trước đó chính hắn cũng không biết thân thế của Khuyển Ma. - Phương Thốn giải thích nói:
-Lúc trước lão tiên sinh cũng chỉ biết Khuyển Ma là một con yêu thú ở núi Ô Nha, chuyên làm hại người dân xung quanh, vừa hung hăng, ngang ngược lại còn vô cùng càn quấy. Dạng yêu ma như vậy, bất kỳ người nào diệt được đều sẽ có được danh tiếng vô cùng lớn, chỉ sợ là đến thần cung cũng sẽ ngợi khen. Hơn nữa, lúc đầu yêu ma này làm việc cũng khác người, một vùng Tiểu Thái Xuyên bị nó dẫn một đám tiểu yêu ma làm loạn ở bốn phía, khiến cho ngàn người không chết thì cũng thương nặng. Chuyện như thế vốn là cũng không giấu được.
Tiểu Từ tông chủ bỗng nhiên nói:
-Nếu như thế, vì sao Ô Hà quận thủ không chém nó?
-Ta đoán vị Ô Hà quận thủ kia chắc chắn đã biết thân thế của nó.
Phương Thốn giải thích tỉ mỉ, nói:
-Cũng không biết vị điện hạ kia có phải là thấy Ngoan Thần Vương quá mức nhát gan, dễ ức hiếp, nên mới dám đem yêu ma này nuôi ở chỗ Ngoan Thần Vương. Nhưng cho dù thực hư ra sao, vị Thần Vương này ít nhất là cũng biết được một ít lai lịch của nó.
-Thần Vương đã biết, như vậy thì Thần Vương Điện chắc chắn cũng sẽ biết được, cho nên mới cho phép nó làm càn đến nay.
Tiểu Từ tông chủ cùng hai vị trưởng lão nghe xong thì hơi không hiểu, sắc mặt mờ mịt.
Tiểu Từ tông chủ bỗng nhiên nói:
-Vậy vì sao Khuyển Ma bỗng nhiên đi tới Thanh Giang quận?
-Việc nó đến quận Thanh Giang, chắc hẳn là có người cố ý dẫn tới.
Phương Thốn nói:
-Tuy nhiên việc nó đi tới quận Thanh Giang, cũng hợp ý của một số người. Uy danh của Thần Vương khiến cho người khác e sợ, tên tuổi Thất Vương điện lại lớn, nhưng đem một yêu ma dạng này nuôi dưỡng ở trong thần quốc của chính mình thì cũng gây ra ảnh hưởng không nhỏ. Nhưng mà Thần Vương đã không mở miệng thì cũng không ai dám làm gì. Cho nên, lúc này dù ai đến trừ yêu thì cũng đều là một chủ đề rất tế nhị...
Một bên nói, trên mặt lại lộ ra mấy phần ý cười, nói:
-Trước sau nghĩ lại, ta cảm thấy vị Phạm lão tiên sinh thật sự rơi vào bẫy của người khác. Nói không chừng, có người tận lực giấu đi lai lịch của Khuyển Ma, chính là cố ý muốn vị lão tiên sinh này mắc câu. Dù sao, thanh danh của vị lão tiên sinh này thiên hạ đều biết, Khuyển Ma lại càn rỡ một phương như vậy thì lão làm sao có thể nhịn được?


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất