Chương 403: Quỷ Quan hiện thân (2)
Mà làm sao đám người Hạc Chân Chương, Vũ Thanh Ly, Mộng Tinh Nhi đứng hai bên lại không hiểu được chuyện này chứ, sắc mặt của ai cũng rất cổ quái, chậc lưỡi mấy tiếng, vị Phương nhị công tử này không chấp nhận yêu cầu của thất tộc, điều này cũng không làm cho họ cảm thấy bất ngờ, điều bất ngờ là Phương nhị công tử là một người trọng danh dự như vậy mà không ngờ cũng có lúc lưu manh như thế này, hãm hại người khác mà không thèm thấy lo lắng gì.
Nhưng mà nhìn thấy thất tộc đã tức giận đến như vậy, bọn họ cũng rất lo lắng.
Trước đây mấy ngày, họ là khách quý của Linh Vụ Tông, nhưng giờ đây…
“Ha ha, quả nhiên cách của Phương nhị công tử đỉnh thật đấy, chắc nên nói là can đảm thật đấy.”
Đối diện với Phương Thốn đang cười lạnh, thất tộc tức giận đến cực điểm, nhưng cũng biết chuyện đã đến nước này rồi thì thực sự là không thể quay đầu được nữa, ông cụ nhà họ Hồ tức giận mà cười lạnh: “Thất tộc ta không hề dựa vào lục tông Thanh Giang, nể tình mọi người đều là người của Thanh Giang, làm việc thì cũng không nên dứt khoát quá, giờ xem ra Thủ Sơn Tông đã quyết tâm không bỏ qua cho bọn ta rồi, thế thì bọn ta chỉ đành…”
Phương Thốn cười mà nhìn ông ta nói: “Đành sao?”
“Không dám sao cả.”
Vị công tử nhà họ Bạch cũng thấp giọng cười nói: “Chỉ là cảm thấy Phương nhị công tử cũng quá coi thường thất tộc ta rồi.”
“Hửm?”
Cả đám người Vũ Thanh Ly và Hạc Chân Chương cũng đều nhìn ra được phản ứng của thất tộc không đúng lắm, lập tức cảm thấy ngạc nhiên.
Sau đó cũng vào lúc này, đột nhiên có một người áo dài phấp phới đi từ bên ngoài điện vào, chỉ thấy một đệ tử Linh Vụ Tông vội vàng chạy đến, khẩn trương nói: “Bái kiến tông chủ, trưởng lão, các vị tiền bối, quận Thanh Giang… quận Thanh Giang vừa xảy ra chuyện rồi…”
Tông chủ Linh Vụ Tông nhíu mày lại, quát: “Hoảng cái gì hả? Xảy ra chuyện gì rồi?”
“Quỷ Quan… Quỷ Quan lại xuất hiện rồi!”
Người đệ tử kia vừa nói, vừa vội vàng đưa vân thư cho ông ta.
“Quỷ Quan?”
Đám người Hạc Chân Chương nghe thấy tên này đều cảm thấy vô cùng kinh hãi.
Họ đều đến từ Liễu Hồ, quãng thời gian tu hành ở tông môn cũng không nhiều, nhưng cũng đã từng nghe nói tới sự tồn tại của Quỷ Quan, họ đều biết tên ác ma này, hắn ta đã từng làm không ít chuyện giết chóc ở Thanh Giang, cả phủ Thanh Giang, thậm chí cả lục tông đều nóng lòng muốn giết chết tên yêu tu này, nhưng không ngờ được là chuyện lại gấp rút đến như vậy, tự dưng lại có tin là vị Quỷ Quan này hiện thân rồi.
“Tên đó lại làm cái gì nữa?”
Mấy người đồ đệ vô cùng kinh ngạc, công tử nhà họ Bạch vô cùng thản nhiên mà nói: “Đều trong đó cả.”
“Vân thư nói rằng không… không lâu trước đây, đột nhiên có Quỷ Quan hiện thân, xông thẳng vào trong đại lao của Thanh Giang, đại khai sát giới, toàn bộ tù nhân trong ngục đều bị giết chết, trong đó còn có người của thất tộc, còn có những người chưởng quầy bị giam và mấy vị tiểu thế gia chủ, còn có Quỷ Quan còn để lại mấy chữ trừ hại vì dân, rồi ném một ngọn lửa vào chỗ để hồ sơ của đại lao, đốt hết tất cả rồi…”
Nghe người đệ tử kia lắp bắp nói, sắc mặt của mọi người đều thay đổi.
Xông vào trong nhà lao của Thanh Giang, chém chết toàn bộ tù nhân sao?
Cuối cùng còn đốt hết toàn bộ hồ sơ?
Luyện khí sĩ của Thanh Giang đều biết yêu tu gọi là “Quỷ Quan” kia có gan rất lớn, vô cùng thô bạo, tàn khốc, lại có lai lịch thần bí. Nhiều năm như vậy rồi, đừng nói là bắt được hắn ta, thậm chí là người đã từng gặp hắn ta cũng chỉ đếm trên đầu ngón tay, thậm chí có người còn nói hắn ta hoàn toàn không phải là người của thế giới này, mà là đến từ âm tào địa phủ trong truyền thuyết, hắn ta chính là hóa thân của phán quan âm phủ, nắm trong tay sự sống chết của con người, hắn ta đến nhân gian này là để giết đi những yêu nghiệt…
Nhưng dù sao cũng là nhà lao của Thanh Giang mà, chuyện khác thì cũng bỏ đi, hắn ta mà làm như vậy thì là làm địch với cả triều đình Đại Hạ rồi…
Sao hắn ta lại to gan đến như vậy?
Mà điều làm cho đám Hạc Chân Chương cảm thấy kinh sợ là bây giờ ở bên trong nhà lao vì chuyện ở núi Ô Nha nên rất nhiều chưởng quầy của các thương hào lớn bị bắt lại, kể cả những người làm chứng cũng ở đó, họ định sẽ thẩm vấn nghiêm những người đó, thậm chí là phải lấy ra được thông tin bọn hắn giao dịch với đại yêu tôn ra, nhưng mà sao lại trùng hợp như vậy chứ, đột nhiên lại bị giết sạch rồi?
Hay là nói, đây không phải là trùng hợp?
Dưới sự kinh ngạc, họ vô thức nhìn về phía đám luyện khí sĩ của thất tộc, vừa đúng lúc thấy được biểu tình của bọn hắn.
Khi bọn hắn nghe thấy tin tức này, sắc mặt của từng người đều rất thản nhiên, thậm chí hình như còn cười lạnh.
Gần như không cần động não thì đám người Hạc Chân Chương cũng có thể lập tức nhìn ra được, tên Quỷ Quan kia là người của bọn hắn sao?
Quỷ Quan làm loạn Thanh Giang bao nhiêu năm, giết người vô số lại là người của thất tộc sao?
“Thủ đoạn hay, thủ đoạn hay…”
Lúc này sau khi Phương Thốn nghe xong, cũng không nhịn được mà vỗ tay, cười nói:
“Toàn bộ tù nhân đều chết rồi, vậy thì nhân chứng và manh mối của chuyện này cũng bị đứt sạch, mà nếu như hồ sơ cũng bị thiêu cháy rồi, nếu như bên trong bị mất cái gì thì cũng không có ai có thể điều tra ra được, phản ứng rất nhanh, ra tay cũng rất ngoan độc. Quỷ Quan này lại việc rất lưu loát.”
“Lời của Phương nhị công tử lại làm cho người ta khó hiểu đấy…”
Công tử nhà họ Bạch nhếch miệng cười, thở dài một hơi mà nói: “Quỷ Quan là yêu tu làm loạn một phương, hắn cũng đã giết không ít người, giờ hắn còn dám xông vào trong đại lao mà chém giết tù nhân, thiêu cháy hồ sơ, tội lại càng không thể tha thứ, đám tông môn các người vốn có trách nhiệm là bảo vệ an nguy một phương, vậy mà nhiều năm như vậy vẫn chưa bắt hắn lại, thực sự là làm cho người ta cảm thấy… chà chà…”
Đám người Hạc Chân Chương nghe thấy vậy, lập tức có chút hận đến nghiến răng.
Họ đều là những người xuất sắc được chọn từ trong thành Liễu Hồ ra, làm sao mà không hiểu chuyện này được cơ chứ.