Chương 41. Giáo hóa công đức
“Đây là nội tức?”
Phương Thốn kích động, tâm thần vừa loạn, cảm giác liền mất.
Hắn biết tia khí tức này là gì.
Lấy tiên thiên dẫn hậu thiên, nạp được linh khí của thiên địa vào kỳ kinh bát mạch trong cơ thể, đây chính là nội tức!
Nội tức còn được gọi là: Hậu thiên chi khí!
Tăng nội tức có rất nhiều phương pháp, phương pháp hít thở cũng là một trong số đó, hoặc cũng có thể sử dụng một ít thiên tài địa bảo như Luyện Khí Đan, thậm chí có thể truyền từ người này qua người khác, nhưng dù sử dụng phương pháp nào thì tăng nội tức cũng có thể tăng trưởng tu vi của mình. Sử dụng bất kỳ phương pháp gia tăng nội tức nào đều có thể quy nạp đến một phạm trù nhất định, năng lượng thu được đó là hậu thiên chi khí!
Tiên thiên chi khí là món quà trời đất ban tặng, sau khi tu luyện sẽ có hậu thiên chi khí!
...
...
“Có nội tức trong người rồi, vậy ta cũng được xem là Luyện Khí sĩ phải không?”
Phương Thốn thầm nghĩ:
“Nửa đêm tu hành tới giai đoạn thứ hai, xem ra hiện tại tư chất của ta cũng không tồi...”
Sau bước tu luyện đầu tiên, cuối cùng hắn cũng hiểu được tầm quan trọng của tiên thiên chi khí.
Độ mạnh yếu của tiên thiên chi khí phụ thuộc vào quá trình điều chỉnh nội tức của hậu thiên chi khí, hít thở được thực hiện cùng lúc, tiên thiên chi khí 33cm so với tiên thiên chi khí 30cm. Nếu chỉ hít thở một đêm, thoạt nhìn thì không chênh lệch nhiều lắm, nhưng nếu như có hai người đã tu hành mười tám năm thì sẽ thế nào?
Mức độ chênh lệch này được nới ra từ khi bắt đầu, sau này nó sẽ càng lúc càng lớn hơn...
“Ta lấy 32,8cm tiên thiên chi khí để tu luyện cũng có thể cảm nhận được ưu thế rõ ràng...”
Phương Thốn thầm nghĩ:
“Vậy nếu ta tăng tiên thiên chi khí lên tới 33,3cm, vậy có phải... sẽ cao hơn không?”
Hắn có chút hưng phấn, nếu thật sự có thể nâng cao tiên thiên chi khí lên 4m, thậm chí là 10m, 100m?
Vậy chẳng phải mỗi lần mình hít thở đều có cả biển lượng nội tức xuất hiện?
Thiên tài là gì?
Là ta!
Từ đó về sau, mỗi ngày Phương Thốn lên xe ngựa của hắn và đi đến thư viện từ sáng sớm cho đến tối mịt mới về.
Nhưng sau khi đến thư viện, hắn cũng chỉ lắc lư qua lại ở đó mà không đi đến Nguyên Chấp Đình, cũng không vội nhờ vả người giáo viên mới khác giúp mình, có đôi khi vô tình gặp Lam Sương tiên sinh, hắn sẽ thỉnh giáo một ít kiến thức về Luyện Khí pháp môn, quá trình trước khi bắt đầu bước vào giai đoạn luyện Luyện Khí pháp môn rất đơn giản, quan trọng là kỹ năng mài nước.
Nhưng vì hắn hỏi quá nhiều nên Lam Sương tiên sinh còn tưởng rằng hắn vừa mới tiếp xúc Luyện Khí pháp môn, hẳn là thời gian này đang nghiền ngẫm, chuẩn bị. Hắn ta không biết từ ngày đầu tiên biết đến Luyện Khí pháp môn, Phương Thốn đã bắt đầu tu hành, cũng trong một ngày một đêm đó tu ra nội tức.
Mỗi ngày về nhà, sau khi ăn uống no nê, Phương Thốn bình tâm tĩnh khí, tu luyện ba canh giờ, vì tiên thiên chi khí của hắn vốn dĩ hắn đã mạnh hơn người bình thường, cho nên tiến triển cũng hết sức nhanh chóng, chỉ vài ngày sau, hắn đã cảm nhận được sự thay đổi rõ rệt về nội tức bên trong cơ thể. Lại thêm vài ngày sau, hắn đã có thể dẫn nội tức di chuyển tự nhiên trong cơ thể, tự như kinh mạch được đả thông, cơ thể tràn đầy linh khí.
Phương Thốn biết, giờ như vậy là tốt rồi, hắn không thể tham lam đẩy nhanh tốc độ hơn nữa.
Luyện Tức Cảnh là một đại cảnh cũng là một phép tu luyện Bảo Thân quan trọng, mà quan trọng nhất của phép tu luyện này đó là thông qua việc hấp thụ phục đan từ từ vào cơ thể, dưỡng ra một thân nội tức, đợi nội tức đủ đầy mới có thể tu luyện Bảo Thân.
Đương nhiên, thời gian này còn rất sớm...
Luyện Tức Cảnh, mỗi người có một tư chất, không ai giống ai, vì vậy muốn đạt tới viên mãn, không phải ai cũng mất cùng một khoảng thời gian mà sẽ có lúc nhanh lúc chậm!
Với học sinh bình thường trong thư viện, nhanh thì trong vòng một năm hai năm, thậm chí là chỉ mất vài tháng để đạt tới Luyện Tức Cảnh viên mãn, sau đó bắt đầu tìm hiểu thất kinh, tu luyện Bảo Thân. Còn với những người có tư chất kém lại lười biếng, sợ là ba năm cũng không đạt được Luyện Tức Cảnh viên mãn.
Phương Thốn tự học, xem lại bút ký của một số người tu hành, hắn tự đánh giá bản thân phát triển khá nhanh.
Nếu nói Luyện Tức Cảnh được sắp xếp theo thứ tự từ nhất giai đến thập giai, chỉ sau vài ngày ngắn ngủi hắn cũng đã đạt tới nhị giai sắp đạt tới tam giai. Với tốc độ này, người bình thường sẽ cảm thấy cực kỳ hài lòng. Thật ra, hắn không cưỡng cầu bản thân phải Luyện Tức Cảnh viên mãn thật nhanh, với hắn, tu luyện đến Luyện Tức Cảnh trung kỳ mới có lực hấp dẫn cao hơn...
Nội tức cường đại tràn đầy, hắn liền kết hợp luyện tập một ít pháp thuật.
Luyện khí sĩ có các loại thần thông, tinh diệu dị thường, dời núi đập người, dẫn biển tưới hoa… đủ loại.
Nhưng với những người vừa mới bước vào Luyện Khí, bọn họ sẽ không có khả năng làm được những chuyện như vậy.
Bọn họ chỉ có thể đạt được hai đại căn bản của Luyện khí Sĩ.
Ngự vật! Nhiếp hồn!
...
...
Ngự vật là phương pháp dẫn nội tức vào cơ thể, sinh ra lực vô hình, có thể ảnh hưởng ngoại vật, cái gọi là phi kiếm, phi đao, dời núi, thậm chí là cả thân thể bay lên không trung đều là tác dụng của ngự vật.
Căn cơ của ngự vật là nội tức, nội tức càng mạnh, lực vô hình cũng càng mạnh.
Mà nhiếp hồn, căn cơ là tiên thiên chi khí.
Người sử dụng tiên thiên chi khí sau khi thành thạo có thể gây ảnh hưởng không nhỏ đến các sinh linh khác.
Một vài phàm nhân, hoặc ngồi ở vị trí cao, hoặc hung thần ác sát, tự nhiên sẽ dưỡng ra một thân khí độ, đến một thời điểm nhất định, chỉ một ánh mắt cũng có thể chấn nhiếp người khác không dám nhúc nhích, như rơi vào vực sâu thăm thẳm, đây chính là một ít hình thái của nhiếp hồn.