Chương 425: Mối nguy Quỷ Quan
Tông chủ Linh Vụ Tông vội la lên: "Cái gì?"
Phương Thốn nói: "Quỷ Quan giết nhiều người như vậy chỉ trong một hơi thở, tức là Quỷ Quan vô cùng tức giận. Nếu Quỷ Quan đã đại khai sát giới thì tất nhiên cũng sẽ không dễ dàng buông tha tên thủ lĩnh giật dây, bây giờ mười lăm người này đã chết, nhưng mấy người ở bên trong Linh Vụ Tông vẫn còn sống. Ông cảm thấy Quỷ Quan này khó có được xuất hiện một lần thì sẽ hay là không giết sạch sành sanh, hoặc là có tính toán gì?"
"Công tử nhà họ Bạch?"
Tông chủ Linh Vụ Tông chợt phản ứng lại, gấp gáp quát lên: "Nhanh, nhanh truyền tin cho tông môn phát đại trận hộ sơn!"
Tông chủ Linh Vụ Tông vừa gấp giọng quát, vừa thét ra lệnh một vị trưởng lão mang theo bốn vị đệ tử ở lại đây để canh chừng những thi thể này, đồng thời truyền tin cho Quận Phủ, còn mình cùng các trưởng lão khác thì không đoái hoài tới gì cả, chỉ vội vã, nhanh chóng quay về tông môn.
Trong cuộc giao dịch cùng Phương Thốn này, tông chủ Linh Vụ Tông đã bán đứng một trưởng lão do thất tộc tiến cử, nên không thể lại để công tử nhà họ Bạch chết ở trong tông môn.
Dù sao, về mặt thân phận, công tử nhà họ Bạch và Tiết trưởng lão cũng không cùng đẳng cấp.
Đối với cảnh tượng thê thảm này, tuy mình là tông chủ Linh Vụ Tông nhưng cũng không dám ra tay, chỉ có thể phái trưởng lão ở đây coi chừng trước, sau đó đợi người của Quận phủ quận Thanh Giang qua đây điều tra. Dĩ nhiên, trưởng lão cũng là người đứng đầu mà bị phân ở nơi này nên trong lòng không vui, nghe nói Quỷ Quan lui tới thì có ai không sợ, nhưng tông chủ đã phân phó, thì ngoại trừ bằng lòng, mình còn có thể làm gì được?
Mà lúc tông chủ Linh Vụ Tông sốt ruột lật đật sắp xếp hết thảy, Phương Thốn chỉ lẳng lặng ở một bên nhìn.
Lúc tông chủ Linh Vụ Tông trở về, hắn cũng đi về theo.
Không biết sao trong lòng hắn nổi lên một chút nghi vấn…
Nếu Quỷ Quan kia thật sự xuất hiện trả thù bởi vì có người mạo danh mình giết người, như vậy…
Quỷ Quan chỉ trả thù luyện khí sĩ của thất tộc này, hay là tất cả?
Càng nghĩ càng thấy lạnh gáy, hắn không được tự nhiên nhún vai, trong lòng nghĩ: "Hiện tại truyền tin mời ông chủ Tần qua đây làm vệ sĩ, xem có thể tới đây được không..."
"Ha ha, rảnh rỗi ăn không ngồi rồi không có gì làm đi bôi nhọ người khác, không ngờ đến được có phải hay không?"
"Lần này thì người ta tức giận thật rồi, quay lại để báo thù rồi..."
"Bạch công tử, ngươi đã nghĩ ra cách để làm dịu cơn giận của Quỷ Quan đại gia hay chưa?"
Bên trong chủ điện của Linh Vụ Tông, một mảnh trầm lặng.
Lúc này, toàn bộ Linh Vụ Tông đều rơi vào một mảng trầm mặc, hộ sơn đại trận đã khởi động, đệ tử trong môn cũng đã chia thành nhiều tiểu đội, mỗi người đều cầm theo pháp bảo không phân ngày đêm đi tuần. Mười mấy vị chấp sự của Linh Vụ Tông cũng được phân phối tọa trận canh gác ở những nơi yếu hại trong tông. Trưởng lão và chân truyền, cũng như công tử của Bạch gia Bạch Hoài Ngọc và Phương nhị công tử bọn họ đều được mời đến chủ điện để ngồi.
Mọi người thực sự đều bị dọa cho sợ hãi, trận huyết án Quỷ Quan gây ra đã chứng tỏ rằng Quỷ Quan đang ở rất gần Linh Vụ Tông. Hắn ta là một tên điên có thể giết chết mười lăm vị luyện khí sĩ Kim Đan của Thất tộc chỉ trong vòng một hơi, ai biết được hắn ta có chạy đến Linh Vụ Tông để gây chuyện hay không?
Nhất là sau khi nghe xong phân tích của Phương Thốn, Linh Vụ Tông cũng sợ rằng cuối cùng công tử của Bạch gia sẽ gặp phải độc thủ...
Bây giờ ngũ đại tông môn, Thanh Giang quận phủ, Thất tộc, chỉ cần Linh Vụ Tông phải thông báo thì đều đã được thông báo, một số lượng lớn nhân mã chắc cũng sắp đến rồi. Còn những gì mà Linh Vụ Tông có thể làm bây giờ chính là bảo vệ tính mạng của công tử Bạch gia cho đến khi bọn họ kịp đến.
"Ngươi đang nói bậy cái gì đó?"
Còn vị công tử Bạch gia kia khi nghe nói luyện khí sĩ của Thất tộc đã gặp nạn ở bên ngoài Linh Vụ Tông và người tiếp theo bị nhắm đến rất có thể là hắn ta thì trong lòng vốn đã thấp thỏm bất an nhưng không ngờ rằng vị Phương nhị công tử này lại ở đây nói những lời miệt thị như vậy, vốn đã kinh sợ đến mức tim muốn nhảy cả ra ngoài, hắn ta vừa sợ hãi vừa tức giận nghiến răng quát lên: "Lẽ nào trên người ngươi thì sạch sẽ lắm hay sao?"
Phương Thốn cười: "Liên quan gì đến ta hả?"
Bạch Hoài Ngọc hét lên: "Trong lòng ngươi rõ nhất..."
Phương Thốn lắc đầu cười và nói: "Ta thì rõ cái gì ngươi nói ra xem?"
Bạch Hoài Ngọc cắn răng đến mức phát ra cả tiếng ken két, hận không thể cắn hắn một cái.
"Hai vị công tử đừng cãi nhau nữa..."
Tông chủ của Linh Vụ Tông Lương Tương Tử ở một bên không khỏi cau mày nói: “Quỷ Quan đó… Ài, hắn ta thật sự là hung tàn, dám đại khai sát giới ở xung quanh Linh Vụ Tông bọn ta. Một tên hung đồ gan lớn ngập trời như vậy, chỉ cần nghĩ đến việc hắn ta đang ở bên ngoài sơn môn thôi thì thực sự không biết phải làm sao rồi..."
Có thể thấy, tuy hắn là tông chủ của một phương nhưng lúc này đây cũng đã có chút bất an.
Phương Thốn đột nhiên cười nói: "Kỳ thực muốn bắt hắn cũng rất dễ dàng!"
Khắp đại điện, tất cả mọi người đều đồng loạt nhìn về phía Phương Thốn, trên mặt đều lộ ra vẻ kinh hỉ.
Phương Thốn cười nói tiếp: "Để Bạch công tử ra đó dạo một vòng nói không chừng hắn ta sẽ cắn câu ngay..."
Chúng nhân: "..."
Bạch Hoài Ngọc hận đến mức hai mắt phun ra lửa, hắn ta quát lớn: "Sao ngươi không tự ra đó dạo một vòng hả?"
Phương Thốn cười nói: "Ta ở trong đây rất tốt, kinh nghĩa mà các ngươi đưa đến nhiều quá, ta còn chưa tham ngộ hết..."
Vừa nói vừa cầm cuộn kinh nghĩa lên xem: "Chẳng lẽ ngươi còn muốn lấy về sao?"
Bạch Hoài Ngọc tức đến mức thất khiếu bốc khói, nhìn vẻ mặt đắc ý của Phương Thốn hắn ta thực sự muốn lấy lại mấy cuốn kinh nghĩa của Thất tộc. Mấy cuốn kinh nghĩa này cùng với những hậu lễ trước đó đều là Thất tộc tặng cho hắn để lấy lòng, nhưng hiện tại rõ ràng là hắn không làm được gì cho Thất tộc, còn hủy cả đại sự của Thất tộc, dựa vào cái gì mà hắn có thể tiếp tục xem kinh ý của Thất tộc bọn họ hả?