Chương 426: Mối nguy Quỷ Quan (2)
Chỉ tiếc thân là thất tộc của Thanh Giang, làm việc phải có nguyên tắc.
Đồ tự mình tặng ra thì cho dù thế nào cũng không thể đòi lại được, như vậy thì quá mất giá.
Bọn họ sẽ chọn cách báo thù để hắn hiểu rõ cái giá phải trả khi đùa cợt với Thất tộc.
Nhưng mà vấn đề cũng nằm ở đây, Thất tộc thực sự không dám báo thù vị Phương nhị công tử này...
Nhức đầu!
Tông chủ của Linh Vụ Tông nhìn hai người bọn họ đến lúc này rồi mà còn cãi nhau, quả thực là đau đầu gấp bội.
Trước đó Qủy Quan đã liên tiếp hai lần ra tay với quận Thanh Giang, khiến trong lòng mọi người đều cảm thấy kinh ngạc, không rõ đầu đuôi. Nhưng hiện tại Quỷ Quan thực sự hiện thân cũng đồng nghĩa với việc một chiếc kính chiếu yêu chiếu qua, đuôi hồ ly cũng đã lộ ra rồi. Mặc dù vị công tử Bạch gia vẫn còn cứng miệng, nhưng nỗi sợ hãi trong lòng cũng không thể che giấu được nữa. Lần đầu tiên Quỷ Quan ra tay rốt cuộc là vì chuyện gì đã rõ mồn một...
Còn lần thứ hai Quỷ Quan ra tay có thật là có liên quan đến Phương nhị công tử hay không?
Nếu thật sự có liên quan đến hắn vậy tại sao hắn lại có thể cư xử bình tĩnh đến như vậy, như thể không sợ Quỷ Quan sẽ đến tìm hắn để báo thù vậy.
Lương Tương Tử nghĩ đến đây chợt nhận ra có gì đó không đúng...
Ai nói vị Phương nhị công tử này không sợ Quỷ Quan đến báo thù hả?
Hắn chỉ là tỏ ra không sợ hãi, nhưng vẫn thành thật ngồi trong chủ điện của Linh Vụ Tông, một bước cũng không dám bước ra ngoài...
Mẹ nó...
Tông chủ của Linh Vụ Tông đột nhiên hiểu ra rốt cuộc là chuyện gì.
Thất tộc và vị Phương nhị công tử này đều là những tên gây chuyện mà!
Trong điện thì ngồi hai vị tổ tông này, bên ngoài thì phiêu đãng một u linh giết người. Trong lòng của tông chủ Linh Vụ Tông thực sự là...
"Tam lão Bạch Thị phụng mệnh thất tộc của Thanh Giang đến bái hội tông chủ Linh Vụ Tông, Bạch Hoài Ngọc Bạch công tử..."
Một đám người đang ngồi héo rũ trong điện chờ thời gian trôi qua từng giây từng phút, cuối cùng sau khoảng một ngày, đột nhiên nghe thấy bên ngoài sơn môn có tiếng gọi lớn, sau đó là đệ tử của Linh Vụ Tông vội vàng chạy vào báo tin, tông chủ Linh Vụ Tông ngay lập tức thở ra một hơi dài nhẹ nhõm.
Cuối cùng người của Thất tộc cũng đến rồi.
Tự bọn họ bảo vệ vị công tử Bạch gia này nếu lỡ để xảy ra chuyện gì thì đều là một phiền phức lớn, may mà người cùng gánh vác nỗi lo âu đã đến rồi.
Còn Bạch Hoài Ngọc Bạch công tử kia nghe nói có người của Thất tộc tới thì vô cùng vui mừng, vội vàng đứng dậy.
Hắn vội vàng nghênh đón người vào, nhìn thấy một hàng hơn ba mươi người, nhìn sơ qua thì số lượng vô cùng đông khiến mọi người đều cảm thấy an tâm hơn. Nhưng nhìn kỹ lại thì chỉ thấy có năm người trong số đó là cảnh giới Kim Đan, còn lại đều là Trúc Cơ, thậm chí còn có cả luyện tức cảnh...
Người của Thất tộc cũng xem là đến nhanh. Công việc của họ lan rộng khắp quận Thanh Giang. Vừa nghe truyền tin của Linh Vụ Tông và Bạch Hoài Ngọc thì nhận ra ngay sự nghiêm trọng của chuyện này. Nhân vật chủ chốt chưa đến kịp nhưng đã thông tri được những phân tộc và thương hào chưởng quỹ, những người cung phụng gần Linh Vụ Tông đến trước để bảo vệ vị công tử Bạch gia đang trong tình thế nguy hiểm này.
Chỉ là luyện khí sĩ Kim Đan cũng không phải là rau cải trắng.
Trước đó bị Quỷ Quan một hơi giết hết mười lăm người, bây giờ cũng có chút kiếm người không ra.
Năm vị Kim Đan này đã là những luyện khí sĩ thần cảnh mà Thất tộc có thể huy động trong khoảng thời gian ngắn nhất rồi.
May mắn thay, mặc dù không nhiều nhưng cũng có thể dùng được.
...
...
"Tông chủ Thủ Sơn Tông cùng hai vị trưởng lão đến đây bái sơn, muốn tìm Phương trưởng lão Phương Thốn..."
Gần như là công phu của vài bước chân mà thôi, luyện khí sĩ của Thất tộc vừa tới thì tiếp tục nghe bên ngoài vọng vào chúng tu của Thủ Sơn Tông cũng đã tới.
Không chỉ có trên dưới Linh Vụ Tông mà cả Phương Thốn cũng giật mình: Bọn họ cũng tới nhanh vậy sao?
Vội vàng cho người mời vào trong thì thấy Tiểu Từ tông chủ, hai vị trưởng lão Thanh Tùng và Hàn Thạch, theo sau còn có bốn năm vị mặc bào phục của đệ tử Thủ Sơn Tông. Tổng cộng cũng chỉ có bảy tám người. Phương Thốn vừa hỏi xong thì cả ba người đều ngơ mặt ra:
"Sao? Quỷ Quan chạy đến Linh Vụ Tông để giết người sao?"
"Sao? Luyện khí sĩ của Thất tộc đã bị giết mười mấy tên rồi sao?"
"Sao? Hắn còn có thể tiếp tục giết người nữa sao?"
"..."
Lần này cả trên dưới Linh Vụ Tông và Phương nhị công tử đều đờ mặt ra.
Còn bên luyện khí sĩ Thất tộc của Bạch công tử Bạch Hoài Ngọc nghe xong đều cười chế nhạo.
Hỏi xong mới biết thì ra Tiểu Từ tông chủ và hai vị trưởng lão này đều không phải vì nhận được truyền âm của Linh Vụ Tông mới đến. Thư truyền tin của Linh Vụ Tông gửi vào Thủ Sơn Tông mà Thủ Sơn Tông lại nghèo nàn, còn không có người chủ trì đại cục, tin tức này vẫn chưa truyền tới tay bọn họ. Sở dĩ bọn họ có thể tới Linh Vụ Tông nhanh như vậy cũng là bởi vì ngẫu nhiên mà thôi.
Khi quận Thanh Giang xảy ra chuyện, bọn họ đã lập tức lên đường đến Linh Vụ Tông. Thậm chí còn không biết cả chuyện Quỷ Quan sẽ giết người thêm lần thứ ba.
"Ha ha, ba vị Kim Đan sáu vị đệ tử, Thủ Sơn Tông quả thật… không hổ danh là đại tông Thanh Giang!"
Công tử Bạch gia kia khi nãy bị Phương Thốn chèn ép nửa ngày trời, bây giờ tình thế đã đảo ngược, ngay lập tức tâm trạng tốt hẳn, hắn ta cười khẩy rồi đi về phía thiên điện.
Bên phía Linh Vụ Tông cũng cảm thấy có chút không nói nên lời.
Qủy Quan còn đang du đãng bên ngoài, hung hãn vô cùng, mấy người Thủ Sơn Tông đến đây thì có ích gì chứ?
Nếu Quỷ Quan thật sự muốn gây bất lợi với Phương nhị công tử thì ba người này có thể đối phó được với hắn ta sao?
Tất nhiên nói ngược lại thì mười hai vị bên cạnh của công tử Bạch gia sợ rằng cũng không thể đối phó nổi.
Dù sao thì Quỷ Quan cũng có thể im hơi lặng tiếng trảm sát mười lăm vị Kim Đan!
...
...
"Mọi người quay về khách điện nghỉ ngơi trước đi!"