Bạch Thủ Yêu Sư

Chương 447: Nhận tội đền tội (3)

Chương 447: Nhận tội đền tội (3)


Nhưng mà như thế này thì…

“Ngươi còn có gì để nói không?”
Lúc mọi người đang vô cùng hồi hộp, chợt thấy Phương Thất quay đầu lại nhìn về Thần Mục công tử.
Lúc này Thần Mục công tử vẫn đang nhìn Tiết Chấp Chính trưởng lão, sắc mặt âm trầm, giống như là vẫn còn có chuyện chưa hiểu được.
Nhưng mà lúc này, hắn ta cũng chỉ đành yên lặng, sau đó khẽ lắc đầu.
“Nếu như không còn gì nói nữa, vậy thì ngậm cái miệng lại đi!”
Đột nhiên Phương Thốn cười một tiếng, giọng nói có chút xem thường: “Nói cái gì mà Thần Mục công tử, kinh tài tuyệt diễm, thiên kiêu chi tử, thậm chí còn có người dám so sánh ngươi với huynh trưởng ta, ha ha, quả nhiên là thế giới này chỉ toàn nói suông, làm thì ít mà nói thì nhiều, gan chó thì không chứa được mỡ, lại còn dám khoe khoang ở đây. Sau này công tử bớt đụng chạm với người nhà họ Phương ta thì hơn…”
Trong lúc nói, hắn đã phất tay áo một cái rồi xoay người đi ra khỏi điện.
"Cái này..."
Mọi người nghe lời nói của Phương Thốn, nhất thời ai nấy đều vô cùng kinh ngạc.
Không ai ngờ Phương Thốn sẽ nói nặng lời như vậy, đúng là không hề nể mặt chút nào.
Nhất là ý khinh thường trong lời nói lại càng lập tức khiến người ta cảm thấy khoảng cách giữa hai người như càng được kéo giãn ra...
Vị Thần Mục công tử này vẫn luôn được người ta gọi là thiên tài, thậm chí còn vượt qua cả kỳ tài Phương Xích tiên sư năm đó...
Nhưng lúc này Phương nhị công tử dường như lại tỏ thái độ.
Khi Phương gia còn có người ở thành Thanh Giang, ngươi lấy mặt mũi đâu ra mà tự xưng là kỳ tài?
Nhất là ba vị trưởng lão của Cửu Tiên Tông và luyện khí sĩ của Thất tộc, bọn họ không biết bày ra loại biểu cảm gì, cũng không biết khi nào thì từ trên người Phương Thốn đang đi ra khỏi đại điện mà chuyển tới trên người Thần Mục công tử bên cạnh, sau đó liền thấy lúc này Thần Mục công tử đã nhắm đôi mắt ngọc lại, trên mặt không có biểu cảm gì, chỉ có trống rỗng.
Thua rồi!
Có ai đó đột nhiên liền hiểu được suy nghĩ của một số người từ sự im lặng này!
Nếu nói lúc này Thần Mục công tử vội vã rời núi, có thể vì thanh danh của Phương nhị công tử đang tăng nhanh, cho nên muốn va chạm với hắn một chút, thậm chí là đoạt danh vọng, thì trải qua chuyện trong điện này, chỉ có thể nói tất cả cố gắng của Thần Mục công tử đều đổ sông đổ bể.
Thậm chí phải nói là thua thảm.
Hai lần giao phong trong điện, hắn ta chẳng những không thắng, ngược lại còn kéo giãn khoảng cách với Phương nhị công tử.
Như là chứng thực bối phận giữa hắn ta và Phương nhị công tử.
Nhưng biết sao bây giờ, ôm hùng tâm tráng chí mà đến, lại thua thành bộ dạng như vậy.
Đây là khởi đầu bất lợi, hay là thua hoàn toàn?

"Phương… Phương nhị công tử..."
Mà khi Phương Thốn đi ra khỏi điện, sắc mặt hơi u ám.
Dường như thắng vị Thần Mục công tử này hai trận cũng không thể khiến hắn có được chút cảm giác vui vẻ nào.
Nhưng trưởng lão Tiết Chấp Chính dường như đã hoàn toàn cam chịu cuộc sống của mình, bị đuổi ra khỏi điện, sắp bị nhốt vào nhà lao bên dưới Linh Vụ Tông, lại bỗng nhiên giãy dụa vào lúc này, hét lên với Phương Thốn: "Lời ngươi nói… có thật không?"
Phương Thốn dừng chân, quay đầu lại nhìn ông ta, nói: "Thật!"
Dứt lời, hắn bước thẳng lên đằng vân, đi về phía khách điện của Linh Vụ Tông.
Tiểu hồ ly theo sát sau lưng hắn, sau đó, mấy người Hạc Chân Chương, Mộng Tình Nhi cũng vội vàng theo sau. Trên mặt mỗi người đều mang vẻ vừa lo lắng vừa tò mò, tò mò vì không biết Phương Thốn đã làm thế nào mà khiến trưởng lão Tiết Chấp Chính thản nhiên nhận tội, lo lắng vì lúc này tâm trạng Phương Thốn dường như rất tồi tệ...
Không lâu sau đó, Tiểu Từ tông chủ và hai vị trưởng lão cũng đi tới.
Dường như bọn họ đều có vô vàn nghi vấn, nhưng thấy sắc mặt Phương Thốn lúc này rất tệ nên không dám tùy tiện hỏi.
"Mạnh tiên tử của Cửu Tiên Tông tới thăm..."
Đúng lúc này, ngoài điện có người thông báo, nhất thời mọi người giương mắt nhìn nhau.
Là đồng môn ở thành Liễu Hồ, đương nhiên quan hệ giữa đám người Phương Thốn, Hạc Chân Chương, Mộng Tình Nhi, Mạnh Tri Tuyết, Vũ Thanh Ly không tệ, nhưng lần này nàng ta theo Thần Mục công tử đến đây, lại vì liên tiếp xảy ra sự cố, vẫn chưa đến được, nhưng đêm qua Mộng Tình Nhi lén đi gặp nàng ta nói chuyện một lúc, còn nhân tiện thăm dò được không ít bí mật của Thần Mục công tử từ các đệ tử Cửu Tiên Tông.
Mà tới hôm nay, Phương Thốn vẫn chưa từng nói chuyện riêng với nàng ta.
"Để nàng ấy vào!"
Dường như Phương Thốn không hề ngạc nhiên trước việc Mạnh Tri Tuyết sẽ đến, từ từ giơ tay lên.
Mạnh Tri Tuyết đến một mình, chỉ thấy nàng ta mặc một chiếc váy trắng, nhưng bên ngoài lại phủ một tấm lụa mỏng xanh biếc, cả người lộ ra phong thái yểu điệu uyển chuyển, càng xinh đẹp hơn lúc trước, nhưng không biết có phải là ảo giác hay không, luôn khiến người ta cảm thấy nàng ta kém tinh thần hơn khi trước.
"Phương nhị công tử, Hạc sư đệ, Mộng sư muội..."
Sau khi Mạnh Tri Tuyết vào, hành lễ với từng người, còn nở nụ cười với tiểu hồ ly.
Tiểu hồ ly lại cảnh giác nhìn nàng ta.
"Thời gian ngươi gia nhập Cửu Tiên Tông cũng không ngắn, sao tu vi lại không tiến bộ mấy?"
Phương Thốn nhìn nàng một cái, nhíu mày hỏi.
Mạnh Tri Tuyết khẽ lắc đầu không trả lời, chỉ cười nói: "Thiên tư của ta kém xa Phương nhị công tử, thật sự là kém rất xa, lúc trước khi rời thành Liễu Hồ, tu vi của ta cao hơn Phương nhị công tử một chút, nhưng giờ mới nửa năm không gặp, Phương Thốn công tử đã là nửa bước Ngưng Quang Cảnh, không còn kém ta bao nhiêu, một khi phá cảnh, tu vi sẽ vượt qua ta..."
Ngừng một lát, nàng ta nhẹ giọng nói: "So về thanh danh lại không thể bằng được, khi ở thành Liễu Hồ, Phương nhị công tử đã rất có danh tiếng, mà tới Quận Tông rồi, ngươi giúp Thủ Sơn Tông tìm về Bảo Thân pháp khiến lục tông đều kích động, chém Khuyển Ma, sau đó lại đến ngũ tông tạo thanh danh, để lại chữ trên bức tường đá của Lạc Thủy Tông, lấy cành hoa làm kiếm ở Vân Hoan Tông, mà nay ở Linh Vụ Tông, lại ám địa giao phong với Thần Mục công tử kỳ tài của Cửu Tiên Tông ta, lấy được toàn thắng, sợ là qua chuyện này, Phương nhị công tử sẽ nổi danh khắp Thanh Giang, trở thành đệ nhất kỳ tài được công nhận."


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất