Chương 457: Lấp đỉnh
Nhưng mà như vậy cũng vô dụng.
Hắn ta nghĩ như vậy rồi thì làm sao lại vì đôi lời khuyên giải của người khác mà lung lay?
Sở dĩ Phương Thốn không thử khuyên giải hắn ta là vì muốn cho hắn ta trực tiếp đối mặt với chuyện này, để có cơ hội chứng minh bản thân vào thời điểm này.
Hiệu quả rất rõ ràng!
Mà nếu như ngay cả Vũ Thanh Ly cũng đã như vậy rồi thì những người khác…
Cuối cùng Phương Thốn hiểu được rất nhiều chuyện, ngẩng đầu lên nhìn Hạc Chân Chương, Mộng Tình Nhi, thậm chí là nhìn về phía Mạnh Tri Tuyết.
Bản thân Phương Thốn đã hiểu được một vấn đề đã quấy nhiễu mình từ rất lâu.
…
Bịch! Bịch! Bịch!
Mà vào lúc này, cuộc chiến của Vũ Thanh Ly và Tiết Chấp Chính đang trở nên ác liệt, hai người đã hoàn toàn thay đổi so với trận chiến vừa nãy, Vũ Thanh Ly dùng thức thần thông để tiến gần, pháp lực không những không loạn, mà ngược lại còn bộc phát cao hơn, cứ tiến gần từng bước từng bước, khí thế vô cùng cường đại, cứ như là núi lớn đang đè xuống, lại giống như là địa ngục đang hiện ra trước mắt, thần ma đang hiện thân nơi trần gian, múa kiếm trừ ác.
Mà Tiết Chấp Chính bị áp bức như vậy cũng không ngừng kêu khổ, ra tay càng ngày càng âm hiểm, ác độc, đúng là không hề có chút kiêng dè nào.
“Tam m Châm, độc thật đấy…”
“Ngũ Quỷ Phệ Hồn Pháp, đường đường là trưởng lão của Linh Vụ Tông, làm sao lại có thần thông âm hiểm như thế này?”
“Thối lắm, hắn ta đã không phải là trưởng lão của Linh Vụ Tông ta nữa rồi…”
“Nếu không tận mắt nhìn thấy, ai mà biết được hắn ta có tướng mạo đoan chính như thế mà lại đi tìm hiểu nhiều âm pháp như vậy cơ chứ?”
“Những tội trước đây mà Linh Vụ Tông định cho hắn ta đều là thật rồi, đáng hận thật, vừa nãy suýt chút nữa bị hắn ta lừa!”
Mà mọi người xung quanh nhìn thấy cảnh tượng này cũng đều vô cùng kinh ngạc, ồn ào thảo luận.
Tiết Chấp Chính kia đang than khổ trong lòng, có thể thấy pháp lực của Vũ Thanh Ly ngày càng mạnh hơn, điều khiển ngày càng thành thạo hơn.
Đối phương càng ngày càng mạnh, giống như là đang mượn trận đấu này để củng cố tu vi của mình vậy, mà quan trọng nhất là trước đây ông ta ở trong nhà lao của Linh Vụ Tông đã phải chịu rất nhiều hình phạt, bị tước mất một tầng tu vi, lúc này cơ thể lại đang chằng chịt vết thương, thực sự là cảm giác không thể chịu được nữa rồi…
Giờ đã không thể chịu đựng được nữa thì đợi lát nữa hắn ta củng cố được tu vi của mình rồi, thì mình làm sao mà là đối thủ của hắn ta được nữa?
Đã làm thì làm cho xong, dù sao thì mình đã bị lộ thân phận rồi, chợt có một tia âm hiểm lóe lên nơi đáy mắt, ông ta xoay người mà quay một vòng, tạm thời trốn ra khỏi thần thông của Vũ Thanh Ly, vội vàng như phi kiếm mà bay lên trên sườn núi nơi tỷ tỷ của Vũ Thanh Ly đang ở đó, tay áo khẽ run lên, ba tia pháp lực âm hiểm vô hình bay thẳng về phía nàng ta…
“Khốn kiếp!”
Vũ Thanh Ly nhìn thấy chuyện này, mắt tràn đầy hung ác, vội vã chạy về phía kia.
Mà sắc mặt Tiết Chấp Chính cũng trở nên vô cùng âm hiểm, quay người đánh ra một chưởng rồi hét lên: “La Sinh Thần Điện!”
Ào!
Ngay lúc này, khí tiên thiên của ông ta nhanh chóng tiêu hao, và pháp lực quanh thân cũng tích tụ lại vào một chỗ, đột nhiên mây mù lượn quanh bầu trời, trong đó có thể mơ hồ nhìn thấy cung điện quỷ dị ở một phương, mà chỗ cung điện xuất hiện vừa vặn chắn ngang đường Vũ Thanh Ly chạy đến cứu tỷ tỷ của hắn ta, chỉ cần là hắn ta không bỏ cuộc, thì phải chủ động tiến vào trong cung điện này.
“Cấm pháp…”
“Hắn lại không gây tiếng động mà thi triển cấm pháp rồi…”
Mọi người xung quanh đều vô cùng kinh ngạc, ai cũng không ngờ được một hậu bối tu vi thấp hơn mình như Tiết Chấp Chính mà lại có thể thi triển cấm pháp, quan trọng nhất là lại là một kế sách ác độc như vậy, lừa đối thủ qua đây, rồi bắt đầu thi triển cấm pháp!
Toàn bộ cảnh tượng này đã có thể lột bỏ hoàn toàn mặt nạ mà Tiết Chấp Chính đeo trước đây.
“Ào…”
Mà ba luồng khí độc bay về phía tỷ tỷ của Vũ Thanh Ly cũng đã tan biến, không hề chạm được vào người của nàng ta.
Sắc mặt Phương Thốn có chút kinh ngạc mà nhìn về phía không trung.
Lần này không phải là hắn ra tay hóa giải, mặc dù là hắn cũng đã chuẩn bị đề phòng Tiết Chấp Chính giở trò rồi, nhưng mà chưa kịp ra tay thì đã có người âm thầm đánh tan ba luồng khí độc đó, Phương Thốn cũng không biết đó là ai, chắc là một người nào đó trong số luyện khí sĩ đang ở đây, chắc là không vừa mắt với Tiết Chấp Chính, nhưng lại không tiện ra mặt nên mới âm thầm ra tay…
Hành vi của Tiết Chấp Chính đã làm cho nhiều người nổi giận.
“Thần Minh Hiện Ma Thân!”
Mà Vũ Thanh Ly nhìn thấy nguy hiểm tấn công tỷ tỷ của mình đã bị giải trừ, cũng không suy nghĩ nhiều nữa, vội vàng triển khai ấn pháp.
Mà đột nhiên sau lưng hắn ta có một ma thần hiện lên, mặt xanh nanh vàng, giống y như là thật vậy.
Vốn dĩ hắn ta rất thích hợp với thần thông này, lúc hắn ta thuộc cảnh giới Trúc Cơ, khi thi triển ra đạo pháp này thì cho dù là Ngưng Quang cảnh cũng khó mà chống lại được, mà giờ hắn ta đã vào Ngưng Quang cảnh, nếu như thi triển thần thông này thì càng làm cho người khác cảm thấy thần bí, ma thần kia thực sự là giống như đến từ hư vô, quan trọng nhất là mắt của ma thần này thình lình mở ra.
Mắt ma thần vừa mở ra một cái, ma quang lập tức khuyết động, toàn bộ bức tượng ma thần như muốn sống lại.
Tiết Chấp Chính đang thi triển cấm pháp kia, vốn đang biến hóa thất thường, hư thực bất định, thế nhưng ở trước mặt của ma thần lại nhanh chóng tan ra, giống như là người nói dối mà phải đối mặt với Diêm Vương thì không dám hở miệng nói thêm lời lừa gạt nào nữa vậy.
“Bộp!”
Trong giây phút mà ma thần mở mắt, ngay cả Thần Mục công tử cũng trợn tròn mắt, sắc mặt vô cùng kinh ngạc.
Giống như hắn ta đã nhìn được một thứ cực kỳ đáng sợ.
…
Keng! Keng! Keng!
Bị mắt ma thần nhìn trúng, cả người Tiết Chấp Chính lập tức cứng đờ.