Chương 515: Thời điểm thành danh
Có mấy cái bóng, trong nháy mắt vọt từ bên trong tiểu lâu ra, nghiêm nghị hét lớn: “Lúc này còn muốn rút lui, thiên hạ đâu có công nghĩa?”
Tu vi của bọn hắn đều không cao, nhưng giọng điệu lại cực lớn.
Ở trong một mảnh bối rối và mờ mịt này thể hiện rất là xuất sắc.
Người cầm đầu chính là nam tử mặc nho bào màu xanh nhạt, lông mày có mấy phần tuấn tú, là người đầu tiên vọt tới giữa không trung, vẻ mặt ngạo mạn lạnh giọng hét lớn: “Ta chính là đệ tử chân truyền của Lạc Thủy tông Hạc Chân Chương, chuyện thất tộc cấu kết yêu ma và Quỷ Quan, chứng cứ vô cùng xác thực, tuy là Hạc mỗ chỉ là một luyện khí sĩ thấp cổ bé họng, nhưng thân là luyện khí sĩ trừ ma vệ đạo là bổn phận, cả gan mời thất tộc ở lại thẩm vấn...”
“Ta chính là đệ tử chân truyền Vân Hoan Tông Mộng Tình Nhi... Ba lão già này không được chạy...”
Theo phía sau bọn họ còn có một nữ tử mặc áo choàng màu vàng nhạt, chính là Mạnh Tri Tuyết.
Bây giờ nàng đã thay đổi vẻ mờ mịt lúc đầu, ánh mắt lộ ra vô cùng kiên định, đạp hư không bay về phía trước.
m thanh réo rắt: “Thất tộc muốn đi, cũng phải để lại một câu trả lời về chuyện giao dịch với yêu tôn!”
Mà tại bên cạnh nàng là Vũ Thanh Ly vẻ mặt âm trầm, trên thân bừng bừng tỏa ra khí tức âm u, giống như một vị Ma Thần.
Bây giờ trong lòng luyện khí sĩ của thất tộc đều mang tâm tư, chỉ muốn bảo toàn mạng sống của mình, tạm thời rời khỏi mảnh chiến trường nhìn không thấu này, mà vừa nãy đối tác của bọn họ bị đánh đến chật vật cũng không dám ngăn cản, một mảnh trầm ngưng, bốn người này xuất hiện, tuy là tu vi không cao nhưng bởi vì nói quá mức hống hách, trực tiếp ngăn cản thất tộc đang chuẩn bị rút khỏi lộ tuyến, nhưng cũng lập tức hấp dẫn ánh mắt toàn thành.
Vừa nhìn sang đã thấy bốn người này giống như muốn trực tiếp lấy sức của một mình mình, ngăn cản luyện khí sĩ của thất tộc đào tẩu!
Mấy người kia bỗng nhiên xuất hiện, khiến toàn thành sợ hãi, luyện khí sĩ thất tộc cũng có chút lo sợ không yên.
Chủ yếu là nhìn mấy tên này thật sự là không giống người lợi hại chút nào, có nên đánh chết luôn hay không?
Nếu đánh chết, nó cũng đồng nghĩa với việc bọn họ đánh chết người của các tông môn...
...
...
“Cái này...”
Cùng lúc bốn vị tiểu bối luyện khí sĩ này ra tay châu chấu đá xe cản luyện khí sĩ của thất tộc lại, tông chủ năm tông và các trưởng lão vẫn luôn thờ ơ lạnh nhạt cũng hơi kinh hãi, trên mặt đều là vẻ bất đắc dĩ liếc nhìn nhau một cái, tông chủ Lạc Thủy Tông cười nói: “Vốn cho rằng Thủ Sơn Tông chiếm một chút tiện nghi coi như xong, không nghĩ tới vị Phương nhị công tử này lại có ý định diệt cỏ tận gốc…”
“Không chỉ như thế, nhìn dáng vẻ này lại tính kế luôn cả năm tông chúng ta...”
Tông chủ Vân Hoan Tông thở dài một tiếng, lập tức cười nhìn về phía đám người: “Chúng ta mắc câu hay không mắc câu?”
“Đạo hữu có biết sự khác biệt giữa đưa than ngày tuyết và dệt hoa trên gấm không?”
Tông chủ Lạc Thủy Tông cười nói: “Một cái chưa chắc hồi vốn, một cái kiếm bộn không lỗ!”
...
...
“Lục tông ra trận rồi...”
Một bên Linh Vụ Tông, ánh mắt của các tông chủ và trưởng lão cũng run lên, có một số trưởng lão còn lấy làm kinh hãi, nghĩ thầm sao ngay cả đệ tử nhà mình mà Lạc Thủy Tông và Vân Hoan Tông cũng không quản được vậy? Ngược lại là tông chủ Linh Vụ Tông nhìn thoáng qua, trong nháy mắt sắc mặt trở nên có chút nghiêm túc.
Từ nghiêm túc trở nên lạnh lùng, nhìn lại bốn đạo thân ảnh xông về phía thất tộc, lại từ lạnh lùng trở nên có chút kích động.
“Cơ hội tốt...”
Hắn bỗng nhiên nở nụ cười, đồng thời nhanh chóng nhìn sang đại đệ tử chân truyền bên cạnh.
Đại đệ tử chân truyền của Linh Vụ tông là một người thành thật, chợt thấy tông chủ nhìn về phía mình lập tức ngơ ngác.
“Nhìn ta làm gì, ta rất thật thà tông chủ bảo ta làm gì thì ta làm đó...”
Sau đó còn không đợi vị đại đệ tử chân truyền này kịp phản ứng, ngược lại là bên cạnh hắn một vị tiểu chân truyền bỗng trở nên sáng suốt, dùng sức đấm lồng ngực vọt ra ngoài, một bên dùng hết tốc lực bay nhanh về phía trước, một bên gân cuống họng dùng âm thanh giống như tiếng đầu tiên khi mới chào đời hét lớn: “Thất tộc cấu kết Quỷ Quan làm nhiều việc ác, trước tiên nên bắt lại thẩm vấn rõ ràng sau đó mới định đoạt...”
Lúc hô lên lời này hắn đã xông vào trong đám người Hạc Chân Chương, Mạnh Chi Tuyết, đón nhận vô số ánh mắt của những người chung quanh, trong lòng hắn quả thực nhiệt huyết như nước cuồn cuộn, chợt vội vã bổ sung: “Ta chính là đệ tử chân truyền của Linh Vụ Tông, Luyện Thành Huyền...”
“Luyện sư đệ hắn...”
Đại đệ tử chân truyền của Linh Vụ Tông thấy dáng vẻ của Luyện Thành Huyền, vẻ mặt có chút mờ mịt.
Trưởng lão ở một bên chỉ tiếc rèn sắt không thành thép nhìn hắn một cái, nói: “Sau này ngươi gặp hắn thì đổi giọng gọi sư huynh đi!”
Mặc dù đại đệ tử chân truyền của Linh Vụ Tông không hiểu gì nhưng vẫn thành thành thật thật đồng ý: “Ồ!”
...
...
“Cơ hội như vậy... Chúng ta cũng muốn!”
Ở chỗ xa một chút, tông chủ Mộ Kiếm Tông cả kinh suýt nữa nhảy dựng lên, vội vã nhìn xung quanh bốn phía: “Chân truyền của chúng ta đâu?”
Trưởng lão ở một bên do dự nói: “Tông chủ, ngươi nói đến đây sợ bị chế nhạo, chúng đệ tử thấy thế không tốt lắm, cho nên không mang theo đệ tử chân truyền nào đi cả...”
Tông chủ Mộ Kiếm Tông hận đến nghiến răng, giận dữ mắng mỏ mấy vị trưởng lão: “Đều tại các ngươi!”
Nói rồi chợt quét qua, nhìn về phía một vị trưởng lão mặt non một chút, một cước đạp ra ngoài: “Ngươi làm chân truyền trước đi!”
Vị trưởng lão này ngược lại là phản ứng nhanh đến mức, tay áo bồng bềnh vọt vào giữa sân, một bên lớn tiếng hô hào có chút nghiêm nghị, một bên cũng có chút hồ đồ không khỏi nghĩ thầm trong lòng: “Ta vốn là trưởng lão, hiện tại bảo ta làm chân truyền, như vậy... Ta thăng cấp hay là hạ cấp?”
...
...
“Đệ tử ngũ tông, cũng dám đi ra quấy rối?”
Mà ở giữa không trung, ba vị tộc lão đang toàn lực đề phòng chầm chậm rút lui, thấy cảnh này thì lập tức tức giận.