Bạch Thủ Yêu Sư

Chương 529: Kết quả rất tốt (2)

Chương 529: Kết quả rất tốt (2)


Ngoài thành, vừa mới cùng vẹt nghĩ ra một chuỗi như là Thủ Sơn Tông cấu kết với dư nghiệt Ma tộc ngầm luyện ma bảo, trộm khí vận thành Thanh Giang để đột phá Nguyên Anh, chúng ta đại chiến với bọn họ ba trăm hiệp, đáng tiếc dưới các tình huống không thể khống chế để bọn họ chạy thoát rồi. Nhưng vì để thể hiện rõ ràng uy nghiêm của Thần Vương, tốt xấu gì thì chúng ta cũng đã bắt được dư nghiệt của thất tộc, thẩm vấn mới biết được tất cả đều là thất tộc giở trò quỷ, quận trưởng trẻ tuổi và vẹt có chút xấu hổ nhìn kết cục của thành Thanh Giang, đôi mắt to trừng đôi mắt nhỏ, sau đó cả một người một vẹt cười ha ha.
“Đúng không, ta nói rồi chúng ta không nên vào trong thành?”
Quận trưởng trẻ tuổi cười nói: “Nếu như vừa rồi chúng ta vào thành, không chừng sẽ thêm phiền cho người ta đó!”
“Đúng thế!”
Vẹt nói: “May mà điểu gia ta tự biết mình biết ta...”
Hai người mỗi người hít hà một trận, vẹt bỗng nhiên nói: “Vậy bây giờ chúng ta có còn phải vào thành hay không?”
Quận trưởng trẻ tuổi nhìn thoáng qua hỏa khí trên không trung như có như không kia lại khiến hắn chỉ muốn chạy thật xa tám trăm dặm, trầm mặc một hồi.
“Chờ một chút đi...”
“Mục đích chúng ta tới đây vốn là phụng mệnh lệnh của Thần Vương thu thập tàn cuộc, bảo đảm Linh Tỉnh không việc gì, an bài trật tự mới và thuận tiện hối lộ quận Thanh Giang, nhưng sao ta cảm thấy hiện tại hai ta ngoại trừ chuyện hối lộ thì không có cái gì chúng ta có thể làm được nữa?”
Vẹt hơi kinh ngạc, nói: “Không phải còn có nhiệm vụ cầm chuôi của lão nhị Phương gia à?”
Quận trưởng tuổi trẻ cười nói: “Không cần đâu, lão nhị phương gia đã trực tiếp cho rồi...”
Vẹt suy nghĩ: “Vậy thật sự là chỉ có hối lộ thôi ư?”
...
...
“Mỗi cái này?”
Mà ở trong vườn thành Thanh Giang, nữ tử mặc hoàng bào thấy ma ý chung quanh đã tiêu tán, lông mày chăm chú nhíu lại, nghĩ một hồi nàng nhíu mày chặt hơn nói với nữ quan bên cạnh: “Xem ra thành công rồi, nhưng có phải lão nhị đã phạm một sai lầm rồi hay không?”
Nữ quan gật đầu, nói: “Điện hạ thấy chí phải!”
Nữ tử mặc hoàng bào hỏi vội: “Là vấn đề gì nhỉ?”
Sắc mặt nữ quan lập tức trở nên cổ quái.
Nữ tử hoàng bào không nhịn được khoát tay áo nói: “Ta cũng lười nghĩ, mặc dù trực giác cảm nhận được, nhưng nghĩ mãi không ra!”
Nữ quan vội nói: “Điện hạ không phải người nghĩ những vấn đề nhỏ này, sai lầm mà Phương nhị công tử phạm là rơi chuôi...”
...
...
“Kết quả này rất tốt!”
Cùng lúc đó, lúc tất cả luyện khí sĩ ở trên thành đồng thời thi lễ vái chào bách tính phía dưới xong, lúc ngẩng đầu lên sắc mặt đều có chút khác biệt, có người không tự chủ được nhìn về phía Thủ Sơn Tông, nhẹ giọng bàn luận: “Thủ Sơn Tông, hoặc nói là vị Phương nhị công tử kia làm việc đúng là mang theo khí phách chỉ người trẻ tuổi mới có, chỉ tiếc là thủ đoạn đúng là rất tinh diệu cũng rất lớn mật, nhưng lại không biết thu liễm, bây giờ chuyện này đã xong, nhưng tiểu tông chủ của bọn họ e là khó thoát khỏi phiền toái?”
“Đương nhiên hắn không thể chạy thoát rồi, ở trước mặt mọi người luyện ma bảo còn vùi đao xuống Linh Tỉnh, tất cả người ở trong thành đều nhìn thấy, cho dù một vạn người đều nói Phạm lão tiên sinh là Quỷ Quan, có làm chứng cứ toàn vẹn đến đâu, nhưng những người phía trên kia chỉ sợ là không dễ dàng bỏ qua cho Thủ Sơn Tông như vậy đâu?”
“Ha ha, không tha cho càng tốt, nếu không Thủ Sơn Tông thật sự sẽ trở thành kẻ đứng đầu lục tông...”
...
...
“Rốt cuộc thì thất tộc vẫn rất hẹp hòi!”
Phương Thốn nhìn chung quanh thành Thanh Giang lại một lần nữa thần thanh khí lãng trở lại, khẽ thở dài một tiếng, nói: “Mặc dù ta không biết lão tiên sinh ngươi nói với bọn họ như thế nào, nhưng ngươi đã tìm đến ta muốn năm ngàn Long Thạch, thất tộc bỏ ra chắc là sẽ không ít hơn ta đâu phải không? Nhưng vừa rồi ta nhìn thấy, mỗi một tộc trong thất tộc vận chuyển Long Thạch đến cũng chỉ có hai ba ngàn thôi thì phải, hơn nữa trong hai ba ngàn Long Thạch này còn có rất nhiều cái bị lỗi, có không ít Long Thạch căn bản là không có Long khí, chẳng khác gì hòn đá...”
Hắn nói rồi nhìn về phía Phạm lão tiên sinh: “Lão tiên sinh đoán thử xem, cái này có thể chống đỡ được bao lâu?”
Ánh mắt của Phạm lão tiên sinh đỏ như máu, thần sắc khô héo, lạnh lùng nhìn hắn một cái, nói: “Lão phu vốn định lấy năm ngàn Long Thạch của Phương gia ngươi, như vậy tối thiểu có thể đảm bảo giếng linh Thanh Giang ba năm không lo, nhưng xem ra bây giờ, ha ha ha, có thể chống đỡ được hai năm là tốt rồi...”
“Hai năm thôi sao...”
Phương Thốn bất đắc dĩ lắc đầu, nói: “Động không đáy!”
“Ha ha, ha ha, thủ đoạn của cái tên nhóc nhà ngươi cũng thật là ác độc, ngay cả lão phu cũng không nghĩ tới, nhưng ngươi thật cho rằng một chút tâm kế ti tiện kia của mình có thể khống chế đại cục rồi? Ngươi nói lão phu là Quỷ Quan, nhưng tông chủ Thủ Sơn Tông lại luyện ma bảo ở trước mặt người khác, việc này làm sao có thể giấu được người trong thiên hạ đây? Lão phu còn có một số môn đồ, đạo hữu ở Đại Hạ này, ngươi cảm thấy bọn họ sẽ bỏ qua cho các ngươi sao?”
Phạm lão tiên sinh thản nhiên cười: “Ngươi mua danh chuộc tiếng, nói chữa khỏi Linh Tỉnh nhưng nhiều nhất cũng chỉ hai năm, Linh Tỉnh sẽ càng trở nên nghiêm trọng hơn...”
“Nhìn giống như ngươi nắm giữ tất cả, trong ngũ tông đều có người của ngươi, bên trong thất tộc cũng có người của ngươi, bên trong quận phủ của ta cũng có người của ngươi, thậm chí ngay bên cạnh lão phu cũng có... Thậm chí cái Thiên Hành Đạo đó cũng có người của ngươi, nhưng bây giờ… bây giờ đối mặt với một vấn đề mà cho dù là ai cũng không có cách nào giải quyết, đối mặt với chân tướng người trong thiên hạ đều nhìn thấy người của ngươi luyện ma bảo, ngược lại ta lại muốn xem xem... Ngươi còn có thể làm sao!”
“...”
Sau khi nhìn thấy đại cục đã mất, Phạm lão tiên sinh dường như cũng đã nhìn thấu cái gì đó, trong lời nói không có một chút tức giận nào, chỉ là hắn ta cười trên nỗi đau của người khác mà thôi!
Lúc này hắn đã không để ý tới bản thân nữa rồi, chỉ mặc sức tưởng tượng kết cục của Phương Thốn và Thủ Sơn Tông.


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất