Bạch Thủ Yêu Sư

Chương 528: Kết quả rất tốt

Chương 528: Kết quả rất tốt


Lúc này toàn bộ bách tính thành Thanh Giang đều bị một màn hùng vĩ này chấn nhiếp, Phương Thốn thấp giọng cười nói:
“Lão tiên sinh, ngươi nhìn dáng vẻ khi ta một hơi điều khiển bảy chiếc Long Thạch đến tu sửa giếng linh, có phải rất giống chúa cứu thế hay không?”
Phạm lão tiên sinh cắn chặt hàm răng: “Đây không phải là Long Thạch của ngươi!”
Phương Thốn chắp hai tay ra sau lưng nói: “Hiện tại tất cả mọi người sẽ cho rằng nó đều do ta đưa tới!”
Đúng bảy chiếc pháp chu chở Long Thạch từ không trung lao nghiêng xuống giống như một cơn mưa, một màn này quả thực rất kinh người.
Nhất là dân chúng ở Thanh Giang từ mặt đất ngẩng đầu nhìn lại, cảm nhận được sự nặng nề và nghiền ép của pháp chu, lúc nghe âm thanh Long Thạch rầm rầm nghiêng ngả rơi xuống đất, loại tràng diện hùng vĩ và khuấy động lòng người kia đủ để khiến cho người ta vĩnh viễn ghi nhớ cả một đời...
Sau đó, ở trong trầm mặc có một gã sai vặt mặc áo xanh hít sâu một hơi, đột nhiên hô to: “Phương nhị công tử đưa Long Thạch tới rồi!”
Một tiếng hét này giống như mở một cái công tắc mở ra khiến có vô số người ở trong thành cũng cao giọng hô to lên:
“Phương nhị công tử đưa Long Thạch tới cứu bách tính Thanh Giang chúng ta rồi...”
“Đại ân của Phương nhị công tử đời đời kiếp kiếp khó quên...”
“...”
“...”
Dân chúng không biết đây là Long Thạch ai đưa tới, thậm chí bọn họ còn không biết Long Thạch là cái gì.
Điều duy nhất bọn họ biết chính là Long Thạch rất đắt!
Mà ấn tượng ở trong lòng bọn họ thì là vị Phương nhị công tử mặc một thân bạch bào kia, đang ở không trung đưa tay triệu hồi sau đó lập tức có khoảng chừng bảy chiếc pháp chu lớn từ các phương hướng bay tới, sau đó theo động tác tay của hắn đổ thẳng long thạch xuống Linh Tỉnh... Bọn họ thậm chí không biết nơi đó chính là Linh Tỉnh, chỉ biết là một nơi nào đó thuộc về thành Thanh Giang... Sau đó nhìn vô số Long Thạch nghiêng ngả rơi xuống.
Đương nhiên đây là Phương nhị công tử đưa tới.
Người ta đang đứng ở chỗ đó điều khiển đấy!
...
...
“Thật vô sỉ...”
Mà ở bên cạnh Linh Tỉnh, nguyệt bộ Vu tộc Nguyệt Hàn Trang nhìn thoáng qua Phương nhị công tử, cũng nhịn không được khẽ lắc đầu, sau đó pháp ấn trong lòng bàn tay biến hóa, khởi động đại trận vừa mới bố trí xong, Long Thạch từ không trung rơi xuống giống như mưa đều bị nàng dẫn tới đây, từng mảnh từng mảnh một viên rồi một viên giống như nước chảy, tất cả đều được rót vào trong giếng…
Lúc nhìn thấy Tiểu Từ tông chủ vứt bỏ đao của mình, vùi xuống Linh Tỉnh không chút do dự, cỗ khí đen quỷ dị trong giếng linh đang bốc hơi kia cũng đã dừng lại và biến mất, mà theo Long Thạch cuồn cuộn tiến vào trong giếng lại dẫn đến một loạt biến hóa.
Tiếng ma quỷ rít gào trong giếng đột nhiên ngừng lại.
Nước vẫn không ngừng rút xuống làm giếng trở nên khô cạn, nhưng một lúc sau nước lại bắt đầu dâng lên.
Một phát động toàn thân.
Theo nước trong Linh Tỉnh dâng lên, ma khí tràn ngập toàn bộ Thanh Giang và bốn phía kia, ngay cả âm thanh không biết là của ma quỷ thật hay là ảo giác cũng dần dần biến mất, mây đen cũng đã thối lui ánh nắng trở lại đại lục quận Thanh Giang lại lần nữa trở nên trong sáng và sạch sẽ.
Tất cả dân chúng đều kinh ngạc trợn tròn mắt.
Tuy bọn họ không biết rốt cục là xảy ra chuyện gì.
Nhưng bọn họ có thể cảm giác được, khí tức chung quanh khiến cho người ta không kiềm chế được mà sợ hãi đang nhanh chóng biến mất.
Bọn họ lại trở về thế giới quen thuộc trước đó một lần nữa.
Hơn nữa theo nước bên trong Linh Tỉnh càng ngày càng tăng lên, bọn họ có thể cảm nhận được một loại cảm giác an lòng và thoải mái dễ chịu không hiểu.
Bọn họ là người bình thường, bọn họ không nhận ra vì Linh Tỉnh dẫn đến linh mạch của Thanh giang biến hóa, nhưng những người có tiên thiên chi khí đều có thể cảm nhận được linh khí chung quanh dồi dào, cụ thể thế nào thì nói không nên lời, nhưng sinh cơ của bọn họ sẽ theo bản năng tràn đầy, cảm xúc kiềm chế, sợ hãi, táo bạo, lo lắng đều bị quét sạch sành sanh, thay vào đó trong lòng chỉ cảm thấy tràn đầy vui sướng...
Nếu nhất định phải hình dung thì nó giống như một phút không được hít thở, bỗng nhiên được hô hấp không khí một lần nữa cảm giác đó rất vui sướng!
“Tạ ơn Phương nhị công tử...”
Chuyện này khiến bọn họ giống như được đại xá, cũng không biết là ai bắt đầu bỗng nhiên từng mảnh từng mảnh quỳ xuống.
“Tạ ơn đại ân của Thủ Sơn Tông...”
“Tạ ơn các vị tiên gia trảm yêu trừ ma...”
“...”
“...”
Khi mới bắt đầu loại âm thanh này chỉ có một người hai người xé cuống họng kêu to, sau đó lan ra từng mảnh nhỏ cuối cùng đã thành một biển âm thanh, ở trên không trung thành Thanh Giang, lúc chỉ có một người còn dễ nói nhưng khi nhiều người tụ tập lại với nhau như vậy, nhất là lấy một loại âm thanh chân thành mà kích động hét lớn như thế, ngay cả luyện khí sĩ Kim Đan nhìn thấy cảnh này cũng cảm giác thần hồn chấn động.
Thế là, nhóm luyện khí sĩ này, vô luận là Tiểu Từ tông chủ, trưởng lão của ngũ tông, hay là tông chủ và các đệ tử bọn họ, nhóm đệ tử chân truyền, hai vị trưởng lão Thủ Sơn Tông và Phương Thốn ở trên không trung… đều không hẹn mà cùng nhau vái chào đáp lễ dân chúng!
Đây thật là một màn vô cùng cảm động!


“Những cái này, vốn dĩ phải là của ta mới đúng...”
Phạm lão tiên sinh tự lẩm bẩm, ánh mắt đã có chút ngốc trệ.
Từ lúc bắt đầu vạch ra kế hoạch này, hắn cũng rất chờ mong cảnh này, hắn cho rằng dân chúng sẽ thấy mình dùng thủ đoạn lôi đình chém giết Quỷ Quan, thậm chí thay thế cả một tông, sau đó nhìn thấy mình sai người đưa Long Thạch vào trong Linh Tỉnh, xua tan đi lo lắng, sau đó sẽ giống như vô số lần trước kia, nhìn bách tính toàn thành cảm kích bái lạy cảm tạ mình, còn mình cười mời bọn họ mau mau đứng dậy...
Kết quả cuối cùng giống với suy nghĩ của mình như đúc.
Nhưng người đối phương bái lạy lại không phải là mình...
...
...


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất