Bạch Thủ Yêu Sư

Chương 57. Dạy không tồi

Chương 57. Dạy không tồi


Vị Mạnh tiên tử Mạnh Tri Tuyết lúc trước cũng không có bất kỳ động tác nào, cũng không thấy bị làm khó, chỉ nhẹ nhàng khẽ động tâm niệm là lập tức có thể dễ dàng nhấc xe ngựa của hắn, kèm thêm cả con ngựa kia, còn phải cộng thêm cả hắn nữa, sợ là trọng lượng cũng phải đến gần nghìn cân, từ bên trong bụi cỏ chuyển đến trên đường lớn, những vị học sinh Nguyên Chấp Đình này ngay cả Thanh Nham nặng trăm cân cũng không thể di chuyển nổi, cao thấp trong đó, tựa như cách biệt một trời!
Luyện khí sĩ có mạnh có yếu, lại không nghĩ rằng có thể chênh lệch khoảng cách lớn như vậy...
Trong lúc Phương Thốn đang cảm thán, Chung Việt lão tiên sinh đứng đầu thấy chư vị đệ tử Nguyên Chấp Đình như vậy, sắc mặt cũng có chút không vui, khẽ than nói:
-Đối với những đệ tử có tư chất kém thế này, thư viện đã không đưa ra yêu cầu quá cao đối với việc thăng tiến tu vi của các ngươi, nhưng mà thuật Ngự Vật này chính là một thuật pháp nền móng, sau này các ngươi cần phải cố gắng hơn nữa...
Nhóm đệ tử Nguyên Chấp Đình kia, tất cả đều xấu hổ đến mức đỏ bừng cả mặt, cúi đầu không nói.
Mà sắc mặt của giáo viên Nguyên Chấp cũng là xanh mét cả lại, lạnh lùng liếc nhìn bọn họ.
Đệ tử không có ý chí tiến thủ, điều này khiến cho thể diện giáo viên cũng không thể giữ nổi.
Chung Việt lão tiên sinh có chút thất vọng, lập tức muốn phất tay áo rời đi, di chuyển Thanh Nham kia, nhưng mà vào đúng lúc này, Mạnh Tri Tuyết ngồi ở bên cạnh, đột nhiên nghiêng đầu, nhẹ nhàng nói gì đó với ông ta, ánh mắt của vị Chung Việt lão tiên sinh kia hơi sáng lên, giương mắt nhìn về phía bên trong đám người, trong miệng cười nói:
-Đệ đệ của Phương Xích tiên sư, không phải là ngươi cũng đến thư viện hay sao, không biết là bây giờ đang ở chỗ nào?
-Nhị công tử Phương gia?
Chúng tu xung quanh nhất thời thích thú đi tới, đều quay đầu nhìn xung quanh.
Dù từ góc độ nào mà nói, Phương Thốn đều được coi là danh nhân trong thư viện. Hắn là bào đệ của Phương Xích, lại cũng là tay ăn chơi có tiếng. Nhưng lúc Phương Xích qua đời, khi toàn bộ người của thành Liễu Hồ đều đợi xem trò cười của Phương gia thì hắn bỗng triển lộ thiên tư, vượt qua hậu sơn của thư viện, trở thành học sinh thư viện. Phần tư chất này đã truyền khắp thành Liễu Hồ, mọi người đều khen ngợi thiên tư hơn người của hắn.
Thậm chí cảm thấy đó như là điều hiển nhiên. Dù gì máu chảy trong người hắn cũng giống với tiên sư Phương Xích.
Nghe Chung Việt lão tiên sinh nhắc tới hắn, mọi người đều nảy sinh chút hứng thú.
“Tìm ta làm gì?”
Phương Thốn đang ngồi phía sau, tựa vào cây xem cảnh tượng náo nhiệt, bỗng nghe Chung Việt lão tiên sinh gọi mình, trong lòng thầm nghi hoặc.
Ánh mắt liếc về phía Mạnh Tri Tuyết, chỉ thấy nàng ta cũng đang nhìn mình, trong lòng liền đoán hơn phân nửa là nữ nhân này đang giở trò.
Trong lòng không tình không nguyện, nhưng vẫn xuyên qua đám người đi tới, hành lễ với Chung Việt:
-Học sinh Phương Thốn, ra mắt tọa sư...
Vị Chung Việt lão tiên sinh đó đánh giá nhìn Phương Thốn từ trên xuống dưới rồi cười nói:
-Chắc ngươi là người vào thư viện một tháng trước? Ha ha, huynh trưởng Phương Xích của ngươi là người thiên tư cao nhất mà lão phu từng thấy trong đời, cũng là người có thuật Ngự Vật tốt nhất từ trước tới nay ở thư viện. Trước đó ngươi có thể vượt Hậu Sơn, có thể thấy thiên tư không tệ, giờ có muốn thử xem liệu có thể làm lay động được một miếng Thanh Nham này hay không?
Chúng tu nhìn lẫn nhau, đều có chút ngạc nhiên.
Có người thầm nghĩ: "Thiên tư hắn có cao hơn nữa cũng chỉ vừa mới vào thư viện một tháng, sợ là nội tức cũng chưa hình thành được nhỉ?"
Cũng có người nghĩ, nếu hắn đã là đệ đệ của tiên sư chắc hẳn đã bắt đầu tu hành trước khi vào thư viện, chỉ là không biết không biết mức độ tới đâu.
Nghe vị lão tiên sinh này hỏi, trong lòng Phương Thốn cũng nhanh chóng tính toán. Ánh mắt nhìn thấy giáo viên Nguyên Chấp gần đó, rồi lại nghĩ tới ấn tượng mình định để lại cho mọi người trong thư viện, bèn nhanh chóng có quyết định, chắp tay lần nữa, thi một cái lễ với Chung Việt lão tiên sinh, cười nói:
-Tọa sư có lệnh thì học sinh thế nào cũng phải thử xem!
Nghe hắn nói vậy, mọi người hoàn hồn, rời đi tránh ra một chỗ xa.
Nếu đã dám thử, chứng tỏ người ta cũng có sự chắc chắn nắm chắc được rồi...
Phương Thốn cũng đứng cách Thanh Nham ngoài ba trượng, ánh mắt nhìn chằm chằm miếng Thanh Nham đó, sau đó âm thầm vận chuyển nội tức.
Loại cảm giác đó rất kỳ diệu. Ngoài nội tức chuyển động còn có thể cảm nhận được đang trào ra ngoài rất mau. Nhưng lại không trào ra đơn thuần mà là dao động cùng với lực thiên địa quanh người, mơ hồ liền có một luồng lực lượng vô hình bao quanh toàn thân.
Đây là một bước đơn giản nhất của thuật Ngự Vật.
Phương Thốn đã tự mình nghiên cứu phương pháp Ngự Vật trong hai ba ngày. Tuy nghi nan đầy rẫy, nhưng vẫn có thể gọi ra lực Ngự Vật này.
Mà cảm nhận được lực Ngự Vật vô hình đó, Phương Thốn lập tức dùng tâm niệm dẫn đường, đẩy về phía trước. Việc này hắn làm vẫn chưa thuần thục lắm, có cảm giác đã uống rượu say lại muốn đi thẳng, khá là lực bất tòng tâm. Lại ước chừng thử vài lần cuối cùng mới quấn chặt Thanh Nham bằng lực vô hình kia, sau đó ngưng tụ từng chút một khí lực, từ từ nâng lực Ngự Vật của mình...
Trong phút chốc, hắn chỉ thấy nội tức tiêu hao rất mau, tưởng chừng như thể lũ trào ra từ miệng cống.
Nhưng cũng trong quá trình đó, lực Ngự Vật của hắn lại càng lúc càng mạnh, giống như thật sự hóa thành một bàn tay lớn vô hình nắm chặt miếng Thanh Nham kia, dùng lực nhấc lên. Trong con mắt đang trợn to của vô số người, chỉ thấy Thanh Nham đó lại hơi lắc lư, rồi sau đó chậm rãi lên cao trên không trung, từng chút một, sau cùng cách mặt đất ba thước thì dừng lại một chút.
“Uỳnh!”
Cũng vào lúc này, Phương Thốn chỉ thấy nội tức đã kiệt quệ, khí lực cũng không khá hơn, Thanh Nham rơi xuống, vỡ thành hai nửa.
-Phù...
Phương Thốn thở gấp, nói với Chung Việt lão tiên sinh:
-Thuật Ngự Vật mà học sinh biết vẫn chưa thông thạo lắm, thật xấu mặt trước tiên sinh!
Tất cả mọi người đều ngạc nhiên, mở to hai mắt nhìn hắn.


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất