Bạch Thủ Yêu Sư

Chương 589: Muốn thua cũng khó

Chương 589: Muốn thua cũng khó


Tên đầy tớ kia không dám đắc tội, chỉ có thể nói: “Đây là đang cá cược họ ai có thể thắng …”
Nói rồi giải thích một phen: “Đặt cược Nguyệt tiên tử của chúng tôi, một trăm lượng lãi ba mươi lượng, cược cho yêu quái… quái…”
“Tộc Yêu đại nhân của quỷ ưa nhìn, một trăm liền có thể lãi hai trăm lượng…” những yêu ma này nghe vậy liền vui mừng: “Tại sao tộc Yêu ta thắng lại lãi nhiều như vậy?”
Luyện khí sĩ ở xung quanh nghe được liền cười nói: “Đó là bởi vì tộc Yêu các ngươi mặt thua lớn, Nguyệt Hoa Tử của Thanh Giang Cửu Tiên Tông chúng ta có thận phận gì, người ta là đệ tử chân truyền của Cửu Tiên Tông, năm đó là đồng môn với Phương Xích tiên sư, đấu với con yêu quái hồng lân, vậy còn không phải là nắm rõ trong lòng bàn tay, theo như ta xem cái này chấp một ăn ba, Linh Phong Đường e rằng vẫn là thua rồi…”
Đám yêu ma đột nhiên nổi giận: “Nói bậy, tộc Yêu chúng ta sao có thể thua?”
“Nói linh tinh cái gì mà yêu quái hồng lân, đó là thiếu chủ Liễu Khỗi đại nhân của U Vụ Lĩnh, căn cơ tu luyện rất cao…”
Các Luyện khí sĩ một bên đều ít, chính là tranh luận lại không ít, hai mắt lập tức đỏ lên, cầm lấy bát rượu, hai chân giẫm lên ghế đẩu, bắt đầu cãi nhau: “Các ngươi có biết Nguyệt tiên tử của chúng ta xuất thân từ thư viện Liễu Hồ, các ngươi có biết không? Năm đó thư viện mà tiên sư Phương Xích xuất thân, người trong thư viện tu luyện thành bảo thân, tiến vào Cửu Tiên Tông, càng được tông môn bồi dưỡng, tu luyện Nguyệt hoa thân…”
Người xung quanh đều nghe được rõ ràng mạch lạc những gì hắn nói, tất cả đều đồng tình, sôi nổi tán thưởng: “Nguyệt tiên tử sẽ thắng…”
“Chúng ta cược cho Nguyệt tiên tử…”
“…”
Yêu ma ở một bên lo lắng, sôi nổi lấy ra cẩu đầu kim mang bên người, đập chúng ra ngoài và hét lên: “Chúng ta cược cho Liễu Khôi đại nhân, Liễu Khôi đại nhân xuất thân từ U Vụ Lĩnh, cha là Xà chủ của U Vụ Lĩnh, mẹ là Hồng Mang bà bà của núi Xích Hà, một người mang hai dòng máu lớn trong cơ thể, lai lịch bất phàm, mười năm trước đã nổi danh, cái đồ bỏ đi Nguyệt tiên tử của các người làm sao sánh được?”
“Nguyệt tiên tử của chúng ta có Thanh Ngọc Như Ý làm vũ khí…”
“Liễu Khôi đại nhân của chúng ta đã từng tới Hắc Phong Lĩnh học thuật hoán phong…”
“…”
Lầu dưới ồn ào náo nhiệt, ở lầu trên, Phương Thốn lại từ từ đặt rượu xuống, nở nụ cười.
Tại thời điểm này, đã có người đem tất cả lời lẽ tranh luận từng cái đặt tới trước mặt hắn.
Phương Thốn cầm lên xem rồi nói: “Bàn khẩu như thế này ở Nguyên Thành phải có ít nhất mấy chục cái, về phần người chịu trách nhiệm trong việc ghi lại và sàng lọc những tin tức này, ta không đủ sức nên chỉ bố trí hai mươi đến ba mươi người, chuyên nằm vùng, phụ trách ghi lại, sắp tới có thể sắp xếp nhiều thêm, thông qua việc so sánh rồi sàng lọc các tin tức khác nhau, còn không biết được lai lịch của họ ư?”
Nói rồi, hắn đẩy những bản ghi chép này đến trước mặt Nữ Thần Vương: “Chi tiết về những tộc Yêu xuất chúng này đều có rồi!”
Sau đó lại đem sổ sách đẩy đến trước mặt Vân Tiêu: “Bạc để Vân huynh thi công tiên trụ cũng có rồi!”
Cuối cùng, hắn nhìn Hạc Chân Chương cười: “Cùng với tiền cược, nợ của Hạc huynh cũng có thể được giải quyết rồi!”
Cuối cùng thì đại hội tiên võ mà tất cả chúng tu đều mong chờ cũng đã đến.
Hình như, lần diễn võ này so với trước đây không giống nhau, nguyên do là có sự tham gia của yêu tộc hào kiệt, sự náo nhiệt ở Nguyên Thành cũng không giống trước kia, không những tiên đài được xây dựng theo một quy tắc biểu diễn võ thuật, mà còn được xây dựng cực kỳ hùng vĩ và đẹp mắt. Giữa quảng trường rộng lớn, những khối đá bạch ngọc thạch điêu được vận chuyển bằng phương pháp dời núi, chúng được xếp ngăn nắp, chất thành đống trên mặt đất, ước chừng rộng cả trăm trượng, mà ở bốn phía, tốn vô số phù triện trận giản để làm ra cấm trận ngăn chặn hậu quả của đấu pháp ảnh hưởng đến người khác.
Thậm chí bên ngoài lôi đài bạch ngọc thạch điêu còn dựng lên bốn cây cột bạch ngọc thạch trụ, quang cảnh sáng chói, nguy nga, xung quanh là những khán đài cao lớn, người có địa vị có thân phận sẽ có được chỗ ngồi tao nhã trên bàn tiệc, còn người có thân phận bình thường thì đứng xung quanh lôi đài quan sát. Nhìn lôi đài này, ngay cả tiên sứ Ngọc Cơ người đã phàn nàn về việc Nguyên Thành không phối hợp với mình, cũng vui mừng không ngờ.
"Có lẽ sau lần Nguyên Thần Vương nói trước mặt mọi người, Nguyên Thành trở nên coi trọng hơn…" Trong lòng hắn thầm nghĩ.
Mà khi lôi đài chính thức bắt đầu diễn võ, lại là một cảnh tượng náo nhiệt khác, đối với người bình thường mà nói luyện khí sĩ hẳn là tồn tại thần bí hiếm thấy, dường như mỗi lần nhìn thấy đều giống như nhìn thấy thần tiên, nhưng là lúc này mới khiến người ta cảm thấy luyện khí sĩ khan hiếm cỡ nào, rõ ràng là nhiều tai họa, nhìn đám Kim Đan như cẩu, Ngưng Quang như gà, Trúc Cơ còn không tìm được vị trí.
Đối với những người ở xung quanh không vào đấu trường, nhưng từ trên lầu nhìn xuống có thể thấy tỉ mỉ và rõ ràng hơn những người trong trận, Phương Thốn và Nam Hoàng Thần Vương... cũng đã đến từ sớm. Hiện tại đã ba ngày trôi qua kể từ khi yêu tộc khiêu khích, mặc dù như thường lệ, sau nghi thức tế lễ, ngày thứ hai màn diễn võ mới chính thức được bắt đầu.
Nhưng lần này, những chúng tu của Nguyên Thành đã kéo dài ba ngày với danh nghĩa xây dựng tên Tiên Đài.
Đối với cách bố trí nào đó mà nói, ba ngày này đương nhiên cũng rất cần thiết.
...
...
Như thường lệ, đầu tiên là một bài phát biểu cảm xúc hào hùng và mạnh mẽ, sau đó tiên sứ Ngọc Cơ lấy danh nghĩa là người chủ trì tuyên bố võ đài diễn võ chính thức bắt đầu. Người đầu tiên lên đài là luyện khí sĩ Ngưng Quang Cảnh đến từ quận Thạch Khê cùng với luyện khí sĩ cùng cảnh giới của quận Bạch Trạch. Hai người này có khả năng bị rút thăm lấy ngẫu nhiên xem ai là người đầu tiên phải lên võ đài diễn võ, vị đến từ quận Thạch Khê trong lòng kích động quá mà nói lắp ba lắp bắp.
Nhưng khi đến lúc động thủ cả hai người đều dùng toàn lực ứng phó, đều không nương tay.


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất