Chương 600: Chỉ bảo thắng bại
“Chư vị đồng đạo đều thiên tư hơn người, so với hào kiệt Yêu tộc cũng gần như ngang nhau, bây giờ chịu thiệt chính là ở chỗ đối phương hiểu chúng ta, chúng ta lại không hiểu đối phương mà thôi, nếu như biết người biết ta, lại thêm mưu tính sâu xa, thắng bọn họ thì có gì khó? Đến đây đến đây, mời các vị ngồi, chúng ta đều là người cùng tuổi, chênh lệch chưa tới trăm tuổi, cùng nhau thảo luận nghiên cứu được rồi!”
Khi đang nói thì hắn đã cho người lấy ra quyển tông thu được trước kia ra chia sẻ với mọi người.
Ban đầu, những Thiên Kiêu của Nguyên thành cũng chỉ bởi vì trong lòng quá lo lắng, ôm lấy hy vọng vạn nhất tới thỉnh giáo, ít nhất có được vài câu an ủi lý giải cũng được rồi, nhưng Phương Thốn đúng thật là trong lời nói có ý khác, chỉ điểm một chút, mấy câu nói đã khiến mọi người vừa mừng vừa sợ, không nói cái khác, chỉ riêng những quyển tông về Yêu tộc kia đã có ích ngoài dự liệu.
…
…
“Cái này, Phương nhị công tử thật hào phóng…”
Trong một gian phòng khác, Nữ Thần Vương chỉ nhìn những thứ này, không có ý nhúng tay hay ngăn cản, còn Vân Tiêu thấy cảnh này lại cười nói: “Là người có chút hiểu biết sẽ đều giấu nghiêm ngặt, sợ bị người khác trộm, Phương nhị công tử thì lại dốc túi chia sẻ, còn sợ những người này không hiểu, ta thật sự không hiểu… Lẽ nào đây cũng là truyền thống của người Phương gia?”
“Đúng là có gì đó quái lạ!”
Nữ Thần Vương cau mày, khẽ lên tiếng: “Theo lý mà nói lão nhị không phải một người có tính khoe khoang, trước đó ở Thanh Giang làm chuyện lớn kia, cuối cùng danh tiếng cho người khác hết, giờ tới Nguyên thành này, sao lại càng không hiểu được phải giấu giếm đây?”
“Có điều cũng may, hắn ta còn biết nặng nhẹ, mượn danh tiếng của ta…”
“…”
Vân Tiêu nghe vậy thì chậm rãi lắc đầu, không đáp lại.
…
…
Mấy ngày sau, càng ngày càng có nhiều nhiều các luyện khí sĩ trẻ tuổi Nguyên thành giao thủ với những hào kiệt Yêu tộc, trận đấu võ trên lôi đài này cũng càng ngày càng kịch liệt, trong thời gian ba ngày đầu, thực ra vẫn là luyện khí sĩ Nguyên thành bại khá nhiều, nhưng hai trận của Mạnh Tri Tuyết và Hạc Chân Chương thắng thực sự quá đẹp, lúc này mới tạo thành một kiểu ưu thế thực lực luyện khí sĩ Nguyên Thành dường như nghiền ép mà thôi …
Mấy ngày sau, hướng gió lai dần dần thay đổi.
Luyện khí sĩ Nguyên thành ra tay càng lúc càng dũng mãnh, biểu hiện thực lực cũng càng lúc càng mạnh.
Tuy không nói bách chiến bách thắng, nhưng số trận thắng đã nhiều hơn, có đôi khi trong năm người giao thủ lại có bốn người đều thắng.
Mà chiến thắng này của họ lại khiến cho Yêu tộc vô cùng kinh ngạc, hiển nhiên với cái nhìn của những lão Yêu cay độc tu vi cao thâm này, thực lực con cháu nhà họ bất luận thế nào cũng thắng được những luyện khí sĩ nhân tộc cùng thế hệ này, nhưng hết lần này tới lần khác sau khi đọ sức thì đều thua cực kỳ khó coi, có những lúc thua ở thời điểm then chốt, chỉ kém một chiêu, cuối cùng toàn bộ quá trình đều bị người ta đi trước…
Vốn dĩ bọn họ dung túng con cháu khiêu chiến vì có phần nắm chắc mới làm, nếu không tự mình chuốc lấy cực khổ làm gì?
Nhưng mà bây giờ kết quả lại một trời một vực, khiến bọn họ cũng có chút đứng ngồi không yên.
…
…
Mà càng nghiêm trọng hơn là, mấy ngày trước Yêu tộc thua, những Yêu tộc sau ra tay cũng càng hung ác hơn, có mấy trận bọn họ vừa chiếm ưu thế thì lập tức hạ sát thủ, trực tiếp xé nát vị luyện khí sĩ trẻ tuổi nào đó của Nguyên thành, máu me kinh người.
Cùng với việc Yêu tộc kia ra tay độc ác, những luyện khí sĩ nhân tộc sau ra tay cũng lập tức bị kích thích tới mức sau khi chiếm được lợi thế, cũng không giống như trước đó giữ lại một mạng cho họ, trái lại còn nhớ rõ quy tắc “ăn miếng trả miếng”, liên tục hai ngày ra tay đại sát, nhất thời có gần mười vị hào kiệt yêu tộc bỏ mạng trên lôi đài, khiến buổi hội Đại tiên nặng mùi máu tanh.
Trong đó, đặc biệt là trận đấu kia của Luyện Chân Huyền - chân truyền của Linh Vụ Tông, đã róc xương lóc thịt đối thủ trên lôi đài.
Lập tức thái độ một đám yêu sứ yêu tộc có chút thay đổi.
…
…
“Mỗi một vị hào kiệt yêu tộc bọn ta đưa tới đều có một phương tộc nhân đứng phía sau, không thể chết tiếp được nữa…”
“Nếu tiếp tục bỏ mạng, sợ rằng khi bọn ta về Nam Cương cũng là là lúc bị người nhà của họ tìm tới cửa đòi mạng…”
Chúng lão yêu cũng không phải tên ngốc, với tình huống kiểu này không thể không tìm hiểu rõ tình hình, nên bọn họ đã thăm dò tin tức từ lâu: “Vốn dĩ thực lực cháu chúng ta chọn ra đã chiếm ưu thế, nhưng bây giờ có tin đồn vị Phương Nhị công tử nhận lệnh của Nam Hoàng Nữ Thần Vương chỉ bảo thêm cho những luyện khí sĩ Nguyên thành, cộng thêm thủ đoạn không sạch sẽ trước kia, đi thăm dò tình hình bên trong những hào kiệt yêu tộc chúng ta, tận lực nhằm vào việc này mới khiến chúng ta mất đi ưu thế, trong vài ngày ngắn ngủi đã nợ nhiều mạng người như thế…”
“Đán ghét, thực lực là thực lực, chênh lệch là chênh lệch, sao có thể có người chỉ bảo vài câu đã xoay chuyển được chiến cuộc?”
“Cho dù là Nữ Thần Vương kia cũng không làm được việc này!”
“Truyền lệnh cho đám con cháu, tất cả giữ vững tinh thần, thậm chí trực tiếp sử dụng tổ lực cũng không sao!”
“…”
Lúc này mặc dù các vị lão yêu đã nghe nói chuyện của Phương Thốn, nhưng trong lòng vẫn có chút không muốn tin, bọn họ không phải không tin Phương Thốn, đến ngay cả bây giờ Phương Thốn lấy danh nghĩa của Nữ Thần Vương cũng không tin, bọn họ trời sinh trong một thế giới tôn sùng thực lực, chỉ tin tưởng nanh vuốt và huyết thống của bản thân, không bao giờ tin rằng, trên thế giới lại có người tùy tiện chỉ bảo vài câu đã có thể khiến người ta chiến thắng.
Cho nên, phản ứng đầu tiên của bọn họ là bảo đám con cháu ra tay nhanh hơn, ác hơn.
Không phải ngươi muốn nhằm vào chúng ta sao?
Ta vừa ra tay sẽ là phép thuật lợi hại nhất, xem ngươi nhằm vào ta thế nào!
Cũng ôm suy nghĩ như vậy, sau đó đại hội tiên võ lập tức càng trở nên đặc sắc.
Có không ít hào kiệt yêu tộc vừa lên lôi đài đã lập tức thi triển phép thuật thiên phú mạnh nhất của mình, hoặc là sử dụng yêu tướng, ngay cả giai đoạn quan sát đối thủ cũng bớt đi, còn có những người vừa thấy bất lợi lập tức thi triển bí pháp, mời tổ linh…
Mà kết quả đó là, chết càng nhanh hơn!