Bạch Thủ Yêu Sư

Chương 601: Phương Nhị tiên sinh

Chương 601: Phương Nhị tiên sinh


Dường như Luyện Khí Sĩ Nguyên thành đang đợi bọn họ sốt ruột.
Một khi bọn họ sốt ruôuj thì những Luyện Khí Sĩ này lại không gấp, phù triện pháp bảo gì cũng đều đã chuẩn bị đầy đủ, chỉ đợi cái này.
Sau khi chống đỡ được đòn tấn công mạnh của đối thủ thì lập tức dùng thủ đoạn cay độc, cắt đầu người.
Nhất là những người mời tổ linh kia…
Mời tổ linh là bản lĩnh cuối cùng của mỗi một vị Yêu tộc có huyết thống mạnh mẽ.
Bởi vì mỗi một lần mời tổ linh, dấu ấn trong huyết mạch của bản thân đều sẽ thiêu cháy mất đi một chút, cho nên thủ đoạn phép thuật kiểu này, ở một trình độ nào đó, giống như cấm pháp của Luyện Khí Sĩ nhân tộc, là một kiểu có thể có được sức mạnh cường đại trong thời gian ngắn, nhưng căn cơ sẽ vì vậy mà bị hao tổn, nếu không phải bất đắc dĩ, hoặc là mưu cầu ổn định cực hạn, sẽ không ai dễ dàng thi triển phép thuật này…
Mà một đám yêu tộc sụp đổ lòng tin cũng vì thuận theo chiêu này.
Trước sau bảy tám hào kiệt yêu tộc đều thi triển thuật cấm này, ai cũng chết cực thảm.
Có một số vừa sắp thi triển thì bị đối phương nắm được cơ hội, chạy lên, ra tay nặng lấy đi tính mạng.
Giống như chính mình đánh cược toàn bộ bản thân và gia đình, muốn quyết một trận tử chiến, nhưng lại trực tiếp bị mất cả chì lẫn chài.
Chết cũng chết cực kỳ đau đớn.
Còn có vài vị ra tay rất nhanh, chỉ thấy đã hoàn thành xong thuật mời tổ linh.
Nhưng cũng ngay lúc bọn họ thoáng yên tâm, chỉ muốn nhìn đối phương bị tổ linh mình mời tới cắn nuốt thì phát hiện…
…Không có chuyện gì xảy ra!
“Cấm thuật” mà bọn họ thi triển lại hoàn toàn không có động tĩnh!
Không thi triển cấm thuật còn may, còn có thể qua được vài chiêu, vừa thi triển “cấm thuật” này đã chết trong bực tức!


“Rốt cuộc là sao?”
Đám lão yêu đó không thể không phát hiện vấn đề, chỉ là trong lúc nhất thời nên càng khó hiểu hơn.
Bọn họ từ trước đến nay luôn quen hung ác ngang ngược, lúc này lại chỉ cảm thấy tuyệt vọng giống như bị núi cao đè lên.
Rốt cuộc xảy ra vấn đề ở đâu?
Lúc làm việc có người sẽ nói ba phần thành mười phần, thực sự làm thì bốn phần nói thành bảy phần.
Còn Phương Thốn là người hiếm hoi nói mười phần thành bảy phần.
Từ sau khi hắn chỉ bảo cho Luyện Khí Sĩ Nguyên Thành thắng được hào kiệt Yêu tộc đó, danh tiếng được truyền ra, những người chưa giao thủ với Yêu tộc hoặc định chủ động gây hấn để giao thủ với hào kiệt Yêu tộc đều vội vàng tìm đến trước cửa mong được chỉ bảo.
Thực ra, từ khi bắt đầu, chúng tu cũng cảm thấy sẽ không có ích gì, dẫu sao thì cái trò đấu pháp tranh tài này nói trắng ra là đánh nhau, ngươi chọc vào mắt, ta đâm vào chân, đánh nhau phải nhìn vào tích lũy thường ngày và kinh nghiệm, nào có người chỉ bảo một chút lại có thể xoay chuyển càn khôn? Nếu thật sự có người thần kỳ như thế, vậy thì mọi người cũng không phải tu luyện nữa, chỉ cần nghe người ta chỉ bảo không phải là được rồi sao?
Nhưng hết lần này đến lần khác, những người trước đó được Phương Thốn chỉ điểm, chiến thắng càng lúc càng nhiều, mọi người truyền miệng thì đã không thể ép nổi danh tiếng này nữa, một người nói không ai tin, hai người nói có lẽ còn có người khịt mũi khinh thường, nhưng tất cả những người đã đến chỗ Phương Thốn đều ngạc nhiên không hiểu được, thậm chí vì thế mà sinh ra cảm giác kính trọng, muốn không tin là cũng không được...
"Phương Nhị công tử, không, có lẽ nên nói là Hoàng Thần Vương, thật sự tu vi tinh thâm, ánh mắt nham hiểm, làm theo những lời Phương Nhị công tử nói đó đúng là có thể cứu mạng, đừng thấy Phương Nhị công tử chỉ nói cái gì mà cùng nghiên cứu thảo luận, còn nói lời mình nói cũng không tính là gì cả, nhưng trên thực tế, ý nghĩa thực sự của những lời nói đó còn quan trọng hơn cả công pháp huyền quyết, nếu không tin thì nhìn vết sẹo trên ngực ta, thiếu chút nữa thôi là yêu ma đó đã móc tim ra rồi, nếu không có lúc trước Phương Nhị công tử chỉ bảo, sao ta có thể thắng trận đấu đó?”
“...”
Khi các kiểu lời đồn càng lúc càng nhiều, người tới tiểu lâu của Phương Thốn cũng càng lúc càng nhiều.
Có người mang hậu lễ chân thành đến thỉnh giáo, có người nửa tin nửa ngờ đến xem thử, có người trực tiếp mang tiền học phí theo lễ tiết bái sư đến, còn có những người nhìn thấy Phương Nhị công tử thì mất hồn mất vía, ngày hôm sau mang sư tỷ sư muội uống trà cơm nước, cũng có những người chỉ là nghe nói nữ Luyện Khí Sĩ trẻ tuổi ở đây khá nhiều nên chạy đến mở mang tầm mắt...
Người càng lúc càng nhiều, danh tiếng truyền càng lúc càng rộng, đương nhiên uy tín cũng càng lúc càng cao.
Trong quá trình này, Phương Thốn còn chẳng phải đi tạo dựng uy tín cho mình, nhưng phàm là người từng được hắn chỉ bảo, thắng trận chiến đó thì đều quay đầu ngay lập tức trở thành người ủng hộ hắn, người đến sau không hiểu quy củ thì tự có người dạy.
Lúc trước chỉ là người phải giao thủ với yêu tộc đến, lúc sau thì người có lòng muốn học đều đến nghe.
“Ha ha, Phương huynh, ta có vài người bạn cũng đang muốn học, đưa đến đây nghe dạy bảo chút, không để ý chứ?”
Không chỉ là người chủ động đến đây nhiều hơn, mà sau đó, ngay cả Vân Tiêu cũng thần bí đưa vài thiếu nam thiếu nữ đến, đều mặc y phục hằng ngày nhưng nhìn cả người phú quý, mà bọn họ ai cũng trung thực, trong tráp tặng cho Phương Thốn đầy những châu báu quý giá, bảo đan kỳ tài, dù Phương Thốn từ nhỏ không thiếu thứ thứ gì cũng không khỏi kinh ngạc.
Sau đó hắn như có điều suy nghĩ nhìn những nam nữ trẻ tuổi này, nói với Vân Tiêu: “Những người này là?”
Vân Tiêu vội vàng gật đầu cúi người: “Chỉ là mấy người bằng hữu mà thôi!”
“Nói bằng hữu gì chứ, đại ca, không phải lúc trước cha nói không thể lừa người, nhất là người Phương gia sao?”
Một tiểu cô nương mắt to mặc váy đỏ ngẩng đầu nhìn Vân Tiêu một cái, chớp mắt nói ra.
“Đại ca?”
Phương Thốn lập tức ngẩng đầu nhìn Vân Tiêu.
Vân Tiêu xấu hổ, vội trừng nàng một cái, nói: “Gọi đại ca cái gì, nói mò nói thật gì chứ...”
“Ngươi vốn là đại ca của chúng ta, mẹ nói sau này có chuyện thì tìm ngươi...”
Mấy người nam nữ cùng gật đầu, dáng vẻ đương nhiên.


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất