Bạch Thủ Yêu Sư

Chương 602: Phương Nhị tiên sinh (2)

Chương 602: Phương Nhị tiên sinh (2)


Vân Tiêu cũng bất đắc dĩ, chỉ có thể kéo Phương Thốn sang một bên, thấp giọng nói: “Đây đều là những tiểu điện hạ trong Nguyên Thần Cung, ta cũng không có cách nào khác, vị Thần Vương phu nhân kia nghe nói chỗ này của huynh có dạy thứ gì đó nên nhất quyết bảo ta đưa bọn nó đến đây nghe một chút...”
"Ha ha, ở lại đi!”
Phương Thốn cũng không nói gì, chỉ hơi tò mò nhìn Vân Tiêu một cái.
Lúc trước hắn đã biết Vân Tiêu này là con riêng củaThần Vương, chỉ là thế nào cũng không ngờ lại có người làm con riêng làm được đến mức này, rõ ràng là thân phận không thể để lộ ra ngoài ánh sáng nhưng mọi việc hắn làm đều thuận lợi, chẳng những trong Thần Cung từ trên xuống dưới đều biết, mà vị Thần Vương phu nhân này từ trước đến bây giờ vẫn luôn kiêng kỵ lại bằng lòng giao con gái cho hắn...
Đây mới là bản lĩnh thực sự...
Nếu đã âm thầm đưa đến thì Phương Thốn cũng không đối xử đặc biệt, chỉ dạy học là được.
Mà thân phận của những tiểu điện hạ này không công khai, nhưng không phải ai cũng là kẻ ngốc, thấy ngôn từ cử chỉ của bọn họ thì có không ít Luyện Khí Sĩ trẻ tuổi đã đoán được thân phận, vô cùng kinh ngạc, ngay cả Thần Cung cũng đưa con của mình đến chỗ Phương Thốn, có thể thấy thứ được chỉ dạy ở đây quan trọng bao nhiêu, nhất thời càng thêm kính trọng Phương Thốn, xưng hô cũng bất giác thay đổi.
Lúc trước bọn họ chỉ gọi Phương Thốn là “Phương Nhị công tử”, bây giờ lại gọi là “Phương Nhị tiên sinh”.
Thân phận tăng lên, lời nói của Phương Thốn cũng có trọng lượng hơn rất nhiều, không chỉ là lúc chỉ bảo những tiểu bối Luyện Khí Sĩ Nguyên Thành sắp giao thủ với yêu tộc tuấn kiệt, đối phương xem như vàng như ngọc, mà ngay cả thái độ của những yêu tộc này cũng là nói gì nghe nấy.
...
Bây giờ đại tiên hội đã trôi qua khoảng bảy tám ngày, ba mươi sáu người kỳ tài kiệt xuất của Yêu tộc, ở giữa còn có không ít Luyện Khí Sĩ Nguyên Thành vì thanh danh chủ động khiêu chiến mười mưới mấy vị Yêu tộc cũng đồng ý ứng chiến, trước sau giao thủ gần hai mươi trận, Yêu tộc đã thương vong nặng nề, trong vô hình, cả Nguyên Thành như nồng nặc mùi máu khiến người ta khó nén phải che miệng mũi.
Rất nhanh đã có tiểu bối Luyện Khí Sĩ đến xin ý kiến Phương Thốn: “Bây giờ dường như yêu tộc đã ra tay khách khí rất nhiều, không giống như lúc trước, trước khi ra tay thì nói lời hung ác, cho dù lúc đọ sức cũng không hùng hổ dọa người, ra tay hung ác...”
“Có lẽ bọn họ đã phát hiện ra gì đó!”
Phương Thốn nghe những lời này chỉ bình tĩnh dặn dò: “Tiếp tục!”
Ý của tiếp tục chính là tiếp tục ra tay hung ác.
Lúc trước, ra tay hung ác giết mấy mạng người chính là Yêu tộc, mà bây giờ, tình thế thương vong nặng nề, đã xoay chuyển được từ lâu, mặc dù yêu tộc nổi danh hung hãn nhưng phàm là sinh linh thì đều muốn sống, bọn họ thấy đồng bạn thương vong nặng nề, đến bây giờ, đương nhiên là khí phách ngạo mạn hết sạch, ngoài mặt vẫn không sợ hãi chút nào, nhưng bên trong từng hành động đều thể hiện rõ.
Nhưng đạo lý của Phương Thốn rất đơn giản: “Bọn họ thu tay, chúng ta không thu!”
Từ khi bắt đầu, kế hoạch hắn đã vô cùng đơn giản, nếu như yêu tộc đã đến ức hiếp như thế thì đầu tiên đánh cho bọn họ sợ rồi nói sau!
Thế là đấu võ trên lôi đài được tiếp tục.
Từng người hào kiệt Yêu tộc bị nhân tộc ra tay tàn nhẫn đánh chết, chết cũng không cam lòng, lại không phục.
Phương Thốn tin là bây giờ yêu tộc đã bắt đầu đau lòng rồi, chỉ là hắn vẫn không định dừng lại.
...
"Hai mươi bảy ngưởi, tất cả hai mươi bảy người!”
Trong một đêm nào đó sau khi đấu võ kết thúc, Yêu sứ Nam Cương Thanh Giác Yêu Vương lại đi tới bên cạnh lôi đài, giọng nói trầm thấp, thậm chí còn hơi run rẩy: “Ngươi có biết, ở Nam Cương ta được nuôi ra một tiểu bối xuất sắc có bao nhiêu khó khăn không? Ngươi có biết, đi theo ta đến Nguyên Thành không ai không phải tuổi trẻ tuấn kiệt tiền đồ vô lượng, chỉ cần cho bọn họ thời gian hai trăm năm thì bọn họ có thể trở thành yêu vương chiếm cứ một phương, trở thành trợ thủ đắc lực nhất của Yêu tôn, thế mà bây giờ đều chết ở đây...”
Cho đu là hắn ta, nói đến đây, giọng nói cũng run rẩy.
Sau đó ngẩng đầu thật mạnh, nhìn nam tử trẻ tuổi mặc áo bào xanh ngồi đằng trước: “Ngươi... ngươi còn muốn ta giúp ngươi thế nào?”
“Không sao, coi như ngươi cũng đã giúp ta.”
Mà người trẻ tuổi áo bào xanh nghe thấy những lời này chỉ cười nhạt, lơ đễnh xua tay, nói: "Ta không ngờ sẽ chết nhiều người như thế, nhưng Nam Cương các ngươi vốn cũng không thiếu người, không phải sao? Dù sao các ngươi cũng có sức mạnh truyền thừa huyết mạch, chỉ cần có thời gian, có tài nguyên, chọn những nhóc con có thiên tư tốt, dạy dỗ tốt vài năm, không phải sẽ trưởng thành sao?”
“Ngươi...”
Ánh mắt Thanh Giác Yêu Vương lạnh lùng, nhìn chằm chằm vào mặt hắn.
"Được rồi được rồi...”
Người đó xua tay, cười nói: “Ta đồng ý cho ngươi mười tu tạp danh sách 'Đại Đạo Kinh’, chẳng lẽ còn không đủ?”
Khóe mắt Thanh Giác Yêu Vương giật giật, chậm rãi lắc đầu, thấp giọng nói: “Chính là vì danh sách này ta mới đồng ý những điều kiện đó của ngươi, nhưng tiểu bối tộc ta cứ tiếp tục chết như thế, sợ là gom cho đủ mười người vào Thần Cung cũng không đủ...”
"Bọn họ sẽ không chết nữa!”
Người kia cười, nói: “Hơn nữa bọn họ cũng không phải chết mà không có tác dụng gì, ít nhất rốt cuộc ta cũng nhìn thấy nội tình Phương gia...”
Thanh Giác yêu vương hơi chần chừ: "Không phải vị Nam Hoàng Thần Vương kia...”
“Không phải!”
Người đó từ từ quay đầu lại, khuôn mặt trẻ trung mang nụ cười tự tin, nói: “Lão nhị Phương gia đó nói với người ngoài là mình truyền kinh, nhưng nội tình lộ ra là hắn đại biểu cho Nữ Thần Vương truyền pháp với bên ngoài, chỉ bảo chúng tu, thế nên mọi người đều tin Nữ Thần Vương truyền pháp, nhưng chút tâm tư nhỏ này thể giấu được người khác, cũng không thể gạt được ta...”
"Nữ Thần Vương đó có thể chiến với cha ta một trận mà không bại, thực lực cũng đủ, nhưng tính cách của nàng ta sao có thể hiểu được dạy đồ đệ thế nào? Nếu như tất cả thực sự là ý của nàng ta thì ta tin, những người đến từ Nam Cương như các ngươi đều đã bị nàng ta giết sạch. Thế nên, giải thích duy nhất chính là tất cả đều do lão nhị Phương gia đứng sau làm mưa làm gió mà thôi...”
“Phương Nhị công tử?”


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất