Bạch Thủ Yêu Sư

Chương 606: Một bức chiến thư

Chương 606: Một bức chiến thư


“Hoàn toàn không có!”
Vân Tiêu lắc đầu nói: “Trong đám người Yêu tộc đó loại tiểu bối, tổng cộng có năm mươi người, cộng thêm cả đám Yêu sứ đến Nguyên Thành trong hôm nay, và cả yêu môn từ bốn phương tám hướng đã tụ tập lại, cũng bỏ ra rất nhiều sức để quan sát, nhưng mà kết quả thu được thì hoàn toàn không có chút tin tức nào, thậm chí giống như căn bản không có người như vậy, có thể nói đến ngay cả nhiều Yêu tộc cũng là sau khi xem chiến thư kia mới biết được có chuyện này, Yêu tộc lại giống như là… tìm một người không tồn tại…”
“Hoặc có thể nói là người này, hoặc là Yêu này không đến từ Nam Cương.”
Phương Thốn chỉ cười một tiếng rồi nói: “Làm phiền Vân huynh rồi, chuyện này cũng coi như là nằm trong dự đoán, nếu như Yêu tộc muốn để cho chúng ta biết, sợ rằng hôm nay Yêu tộc kia đã trực tiếp đứng ra khiêu chiến, bọn họ muốn giấu thì chúng ta cũng làm sao mà bóp cổ vặn hỏi được?”
“Huynh vẫn còn tâm tư mà nói đùa nữa à!”
Vân Tiêu nhíu mày nói: “Yêu tộc giấu càng kín, chuyện càng không ổn, chắc hẳn huynh cũng hiểu rõ nếu như ngay từ đầu Yêu tộc phái người ra khiêu chiến huynh thì đã không đã ôm tâm tư nào đó không thể lộ ra ngoài ánh sáng rồi, bây giờ như vậy sợ là bọn họ thật sự muốn mạng của huynh, chuyện trận pháp tiểu lâu của huynh đã sớm bị cả Nguyên Thành biết rồi, người Yêu tộc chết trên lôi đài đều tính hết trên đầu huynh hết!”
Phương Thốn gật đầu rất tán thành.
Vân Tiêu lại nói: “Mà không moi được tin tức gì thì không thể biết người biết ta, trước đây mấy mấy pháp môn mà huynh chủ điểm cho người khác đều không dùng được, đến lúc đó thì huynh sẽ phải đối mặt với một người mà mình không biết gì, đối phương lại tỉ mỉ chọn đối thủ, một trận chiến như vậy…”
“Ta đã bảo đại đệ tử chân truyền của Thủ Sơn Tông ta đưa thư đồng ý đến hội quán Yêu tộc rồi.”
Phương Thốn khẽ gật đầu rồi nói: “Ta đã đồng ý!”
“Huynh…”
Vân Tiêu lập tức có chút chần chờ.
Ngay cả Nữ Thần Vương cũng vô thức mà ngồi thẳng dậy.
Nhìn thấy bầu không khí trở nên bức bách, Phương Thốn nở nụ cười rồi nói: “Thần Vương tỷ tỷ, Vân huynh, hai người không cần lo lắng, Phương nhị cũng không phải là người không biết sống chết, cho dù không thăm dò được tin tức của đối phương, nhưng vẫn biết người đến là không có ý tốt, nhưng không sao, biết người người biết ta, có đấu pháp biết người biết ta, dù không biết rõ lai lịch của đối phương, cũng không biết cặn kẽ đấu pháp, ta vẫn có lòng tin vào trận chiến này.”
Nói xong hắn hành lễ rồi cười nói: “Nhưng mà vẫn phải mời Vân huynh giúp ta một chuyện.”
Vân Tiêu vội vàng đứng dậy, đáp lễ nói: “Huynh cứ việc nói là được.”
Phương Thốn nói: “Nguyên Thành có cao thủ luyện khí nào không?”
“Đương nhiên là có…”
Vân Tiêu ngẩn người một lái mới nói: “Có điều, lúc này huynh tìm họ để làm cái gì?”
Phương Thốn cười nói: “Ta muốn làm một món binh khí.”

Vân Tiêu thầm cảm thấy vô cùng kinh ngạc, giờ lại đi chế tạo binh khí gì chứ, chỉ còn hai ngày nữa là bắt đầu đấu võ rồi, cho dù là chế tạo ra được thì sao làm chế tạo được món đồ gì tốt chứ?
Mà lúc này, đại đệ tử chân truyền của Thủ Tông Sơn đã đến chỗ trọ của Yêu sứ Nam Cương.
Tay hắn đang cầm tấm thiệp, mắt nhìn thẳng, đạp mây mà đi thẳng vào bên trong, mấy người canh giữ bên ngoài điện vừa thấy thế lập tức muốn tiến đến ngăn cản, nhưng Vũ Thanh Ly lại liếc bọn họ một cái, lập tức mọi người cảm thấy rối loạn, không dám lên tiếng, mà dường như Vũ Thanh Ly nhìn thấy bọn họ không muốn hỏi mình, nên đi thẳng về phía đại điện.
Lúc đi đến thì nhìn thấy một đám lão yêu đang nói chuyện với Yêu Vương, bầu không khí rất căng thẳng.
Nhìn thấy hắn ta đi đến, toàn bộ yêu ma đều giật mình, ánh mắt lập tức trở nên lạnh lẽo mà quay đầu nhìn về phía hắn ta.
Vũ Thanh Ly theo lời dặn dò của Phương Thốn, không hề dài dòng mà ném tấm thiệp trong tay cho Yêu sứ Nam Cương ngồi phía xa, lạnh lùng mà nói: “Đây là thiếp trả lời của Phương trưởng lão, ngài đồng ý với lời khiêu chiến của các người…”
“Vào giờ ngọ ngày mai, trên lôi đài của Nguyên Thành, phái người của các ngươi đến chịu chết đi!”
Sáng sớm ngày thứ hai, không biết là có bao nhiêu luyện khí sĩ đã đến trước lôi đài từ sáng sớm.
Số người xem ngày hôm nay còn gấp mấy lần so với mấy ngày trước đó.
Trong đó, thậm chí còn có không ít người vốn dĩ không đến hội đại tiên của Nguyên Thành, sau đó đêm hôm trước đã vội vàng cưỡi mây đi cả nghìn dặm để chạy đến, nguyên nhân không phải là gì khác mà chính là bởi vì hôm nay Yêu tộc Thiên Kiêu khiêu chiến với Phương nhị công tử.
Một bên là Yêu sứ hung thần ác sát của Nam Cương, một bên là đệ đệ của Phương Xích tiên sư, sao lại có thể không khiến người ta hiếu kỳ chứ?

Mà dưới vô số ánh mắt mong chờ, toàn bộ yêu sứ ở Nam Cương đã sớm lên trên tiên đài, họ làm như không nhìn thấy ánh mắt của tất cả mọi người, chỉ bình tĩnh ngồi lẳng lặng ngồi ở ghế, mí mắt hơi rũ xuống, không nói gì, cũng không hề tỏ ra bất kỳ hứng thú nào với cuộc chiến của Luyện Khí Sĩ Nguyên Thành vào buổi trưa, nhưng mà điều kỳ lạ là bên người họ lại không hề có gương mặt nào xa lạ, điều này làm cho mọi người cảm thấy vô cùng tò mò, người chuẩn bị khiêu chiến với Phương nhị công tử là ai? Chẳng lẽ còn chưa đến sao?
Mà bên kia, hướng của Thủ Sơn Tông, vị trí bên người tiểu tông chủ Thủ Sơn Tông trống không, mọi người đều biết chắc rằng vị trí đó là để lại cho Phương nhị công tử, nhưng mà cả một buổi sáng vẫn không thấy Phương nhị công tử xuất hiện, điều này cũng làm cho mọi người cảm thấy kỳ lạ.
Đêm qua đã có tin tức truyền ra là Phương nhị công tử đã đồng ý chiến thư kia rồi.
Nếu như vậy rồi thì sao hôm nay vẫn chưa xuất hiện?

Thời gian cứ trôi qua từng phút từng giây!
Có thể thấy mặt trời đang dần lên cao giữa bầu trời, đã đến giờ ngọ, cấp bậc mong chờ kia, mọi người thực sự là khó mà nhịn được.


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất