Chương 664: Giải được cổ trùng, không chữa được bệnh (2)
“Cái gì?"
Nếu nói sau khi Đại Yêu Tôn thấy căn bệnh kỳ quái xảy ra ở Ôn Nhu Hương, ông ta cảm thấy hối hận, thì bây giờ ở Long Thành, Long Thành thiếu chủ đang dồn hết sức lực chuẩn bị lập đại công cho phụ vương mình để bù đắp lỗi lầm, sau khi nghe thấy tin này, thì đột nhiên không khỏi hoảng sợ, chén trà trong tay cũng “bộp” một tiếng rơi xuống mặt đất rồi vỡ nát.
"Tại sao có thể như vậy?"
"Tại sao chuyện xui xẻo lại cùng kéo nhau đến..."
"Yêu đan thường dùng sao cũng xảy ra vấn đề?"
Trong nháy mắt, hắn sinh ra suy nghĩ mà ngay cả bản thân mình cũng không thể tin được, tại sao Ôn Nhu Hương lại xảy ra vấn đề?
Tại sao yêu đan lại xảy ra vấn đề?
Ngay sau đó hắn ta thấy vô cùng hoảng sợ.
Hắn ta chợt quay đầu nhìn về phía Huyết Trì, tay vô lực buông thõng xuống...
Phụ vương đã đi vào Huyết Trì.
Bây giờ hắn ta đang mượn yêu đan còn trong kho của Thần cung để tu luyện...
Nếu sau khi hắn ta bắt đầu tu luyện mà bị mất nguồn cung cấp yêu đan thì...
"Tiêu rồi..."
Hắn ta chợt phản ứng lại, vội vã nhảy dựng lên, không mang đến quy tắc của Thần Cung là không được đằng vân, vội vã tiến về phía động phủ của Mặc Tiên Sinh, sau đó trên đường lại gặp Mặc Tiên Sinh cũng đang gấp rút đằng vân đến, vị Mặc tiên sinh thích mặc nam bào này, từ trước đến nay vẻ mặt luôn thản nhiên nhưng lúc này lại vô cùng nghiêm trọng, còn đang đứng trên mây nhưng đã lạnh giọng nói: "Ta đã biết chuyện đó rồi!"
Giọng của Long Thành thiếu chủ run run: "Vậy... Vậy phải làm sao?"
Mặc Tiên Sinh vẫn còn duy trì được vẻ tỉnh táo, thấp giọng hỏi: "Yêu đan thu thập được trong giang hồ, có bao nhiêu rồi?"
"Không... Không đủ một vạn viên!"
Vị Mặc Tiên Sinh này, thậm chí cả Long thành Thiếu chủ cũng đều không phải là người làm việc hồ đồ.
Thực tế, bọn họ đã xử lý rất tốt việc này.
Vừa nghe nói yêu đan ở Ôn Nhu Hương sắp bị trì hoãn, bọn họ đã lập tức cho người tìm kiếm yêu đan ở khắp các nơi trên giang hồ.
Dù sao, cũng không phải là chỉ có Ôn Nhu Hương mới có yêu đan.
Nhưng dù sao yêu đan cũng là vật bị cấm, mặc dù có trên giang hồ nhưng số lượng lại rất ít.
Đột nhiên bọn họ muốn tìm kiếm thì chắc chắn không thu được nhiều, có thể có gần vạn viên đã là kết quả rất tốt rồi.
Nhưng đối với số lượng mà Long Thần Vương cần bây giờ mà nói căn bản chỉ là hạt cát trong sa mạc thôi!
"Mau liên lạc với mấy thương nhân lớn hay qua lại Ôn Nhu Hương!"
Mặc Tiên Sinh gần như không nghĩ ngợi gì mà đã lạnh giọng hạ lệnh: "Bình thường bọn họ mua bán yêu đan, bây giờ trong tay nhất định vẫn còn có chút lợi nhuận, nếu bất chấp giá cả mà thu mua hết yêu đan trên tay bọn họ thì hi vọng có thể kiếm đủ số lượng năm vạn..."
Đang nói, nàng nhìn Long Thành Thiếu chủ một lúc, nói: "Nếu không làm được thì hậu quả hẳn không cần ta phải nói nhiều!"
Long Thành thiếu chủ ròng ròng mồ hôi lạnh, lí nhí lặp lại: "Được, nhất định là được..."
"Chúng ta sắp phát tài rồi..."
Trong lúc Long Thành đang phát lệnh khẩn muốn thu mua lại yêu đan của các hiệu buôn, bây giờ ở Nguyên Thành, trong một lầu các xinh đẹp nào đó, ông chủ đứng sau mấy đội buôn lớn hiệu buôn Đức Thiện - Lâm Cơ Nghi Lâm tiên sinh đang vô cùng đắc ý phe phẩy cây quạt, cười nói:
"Trong tay mấy hiệu buôn kia trong tay đúng là có chút lợi nhuận, nhưng nhất định sẽ không quá nhiều!"
"Dù sao ban đầu lá gan của bọn họ cũng không lớn bằng Long Thành, mỗi lần đi về Nam Cương, hùn vốn mua bán một vạn viên cũng đã là rất nhiều, hơn nữa, bây giờ hai bên cũng đang đàm phán với nhau cho nên bọn họ cũng đã lâu rồi chưa đi Nam Cương, toàn dựa vào hàng tồn kho trong tay để chống đỡ, bán lâu như vậy thì còn thừa được bao nhiêu?"
"Cho nên, bây giờ trong tay có nhiều yêu đan nhất là chúng ta!"
Hồng Đào nương tử ở bên cạnh hắn ta đượm buồn nói: "Vậy ngươi muốn làm thế nào, trực tiếp cắt đứt hết tất cả yêu đan này?"
"Đương nhiên không thể cắt đứt rồi"
Lâm Cơ Nghi bất mãn liếc nhìn Hồng Đào nương tử: "Nếu như bán hết thì chúng ta biết đi đâu kiếm lại tiền mua đống yêu đan này?"
"Mặc dù công tử không thèm để ý mấy đồng bạc này nhưng chúng ta sao có thể thật sự nhìn đống tiền của công tử lần lượt trôi theo dòng nước chứ? Lão nhân gia hào phóng, nhưng chúng ta lại không thể không hiểu chuyện như thế..."
"Đống yêu đan này đúng lúc giúp được công tử kiếm tiền, còn kiếm được nhiều hơn rất nhiều!"
"Lập tức truyền tin đồn ra ngoài, nói trên tay chúng ta có số lượng lớn yêu đan, người Long Thành sẽ tìm tới cửa..."
Lâm Cơ Nghi cười đắc ý: "Mỗi viên định giá gấp ba lần trở lên!"
"Sau đó..."
Hắn ta càng nói mặt mày càng hớn hở: "Sau khi bán cho bọn họ xong lại tung tin đồn..."
"Đống yêu đan này chính là đống yêu đan có vấn đề trước đây ở Ôn Nhu Hương..."
“Bọn họ dám...”
Trong Long Thành, Long Thành thiếu chủ liên tục mấy mấy ngày liên tục như bị lửa đốt mông ngồi cũng không được, đang nghe đám thuộc hạ từ khắp mọi nơi ở Đại Hạ truyền thư đến, sau đó tức giận đến mức đập nát án kỉ. Tìm hiểu tin tức bốn phương cũng không tệ lắm, hiệu buôn các nơi đều lục tục báo lại phần yêu đan ở trong tay, nhưng về giá cả lại sôi nổi đưa ra một cái giá cao hơn rất nhiều so với bình thường, thậm chí có mấy cái hiệu buôn còn dám nâng giá lên gấp ba lần, như đang nói rõ muốn gõ gậy trúc lên Long Thành.
Long Thành!
Gậy trúc!
Trong quá khứ, hai từ này hoàn toàn không thể liên hệ với nhau, nhưng bây giờ như lại cố tình đồng thời xuất hiện ở trên người hắn.
Long Thành thiếu chủ muốn giết người, muốn thọc chết những tên có mắt như mù ấy, nhưng kết quả sau khi hắn ta phát tiết lửa giận của mình xong rồi lại bất lực, từ từ xụi lơ xuống, rất lâu, rất lâu sau mới nhẹ nhàng phất tay: “Đi đi, trước tiên bảo đảm lấy được yêu đan vào tay, hơn nữa... Hơn nữa dùng tài nguyên của ta, ngàn vạn lần... Tuyệt đối không được dùng của Thần Cung...”
“...”
Vì thế yêu đan cuồn cuộn không ngừng chảy vào Long Thành.
Dưới tình huống bất kể giá cao, toàn lực ứng phó, những viên yêu đan này đến cực nhanh.
Tuy Long Thần Vương tiêu hao rất nhiều yêu đan, nhưng trước khi dùng hết bốn vạn yêu đan ở Long Thành, yêu đan mới đã đi vào bên trong Long Thành, không chỉ có hỗ trợ Long Thần Vương tu luyện, hơn nữa còn có rất nhiều đang trên đường tới...