Bạch Thủ Yêu Sư

Chương 668: Đại họa giáng xuống đầu

Chương 668: Đại họa giáng xuống đầu


“Vô Tương Bí Điển” lưu truyền thiên hạ với tốc độ mà người thường không thể hiểu được.
Cũng thu hút vô số người đến nghiên cứu tìm hiểu.
Mặc dù lúc đầu phát ra chỉ là tiếng tiếc nuối và hoài nghi nhưng cũng có rất nhiều người lập tức đầu tư vào việc tìm tòi nghiên cứu cuốn Bí Điển này, rất nhanh sau đó đã đã lĩnh ngộ được một vài chỗ ở trong đó, rất nhanh đã thấy được trong đó hiện ra một cảnh giới hoàn toàn mới.


Long Thành.
Long Thần Vương đã rời khỏi Huyết Trì, trở về trên vương tọa của hắn.
Trước mặt hắn đặt một “Vô Tương Bí Điển” hoàn chỉnh.
Đây không phải là cuốn đầu tiên mà ông ta thu thập được, hơn nữa bản đó được khảm bằng ngọc bích.
Cuối cùng thì cuốn đó cũng thiếu vài trang mà vẫn chưa thu thập được hết.
Cuốn này, là người của Thần Cung chạy ra bên ngoài đường phố mua về, có giá ba lượng bạc!
Mặc Tiên Sinh ở trước mặt Long Thần Vương, bình tĩnh nói: “Cuốn này không phải được lưu truyền từ chỗ chúng ta, cuốn của chúng ta không được hoàn chỉnh như vậy, có điều, bây giờ người khắp thiên hạ đều cho là Long Thành chúng ta phát tán nó ra, bởi vì ban đầu, U Thần thiếu chủ đã lấy danh là Long Thành, thu thập những nội dung còn lại của Bí Quyển, hơn nữa cả thiên hạ đều biết, Bí Điển trong tay chúng ta là bản hoàn chỉnh…”
Long Thần Vương im lặng một lúc lâu rồi nói: “Nó đang ở đâu?”
Mặc Tiên Sinh nói: “Tro cốt cũng không còn nữa!”
Long Thần Vương hận đến nỗi cắn chặt răng: “Nó đáng chết!”
Mặc Tiên Sinh yên lặng một chút, không nhắc nhở hắn, không lâu trước kia lệnh hắn hạ xuống, cũng cho mọi người ấn tượng như vậy.
Long Thần Vương chậm rãi dở Bí Điển ra, xem một lượt từ đầu đến cuối.
Trước kia, hắn dựa vào tu vi hơn người của bản thân, suy ra được nội dung cơ bản trong bộ Bí Điển này, nhưng bởi vì Bí Điển rốt cuộc cũng không hoàn chỉnh, không có cách nào để nhìn ra được toàn bộ chân tướng, còn đến bây giờ xem kỹ thì phát hiện ra một số vấn đề mà trước kia ông ta không nhận ra.
“Chúng ta đều bị lừa rồi!”
Hắn nhẹ chầm chậm nhắm mắt lại, sau đó là từ từ mở mắt ra.
“Là tiểu nhi Phương gia kia làm!”
Hắn hạ giọng, giọng điệu mang sự lạnh lùng đến khó tả: “Quan trọng nhất là…”
“Cho đến lúc này, ta mới chắc chắn rằng, hóa ra ta vẫn luôn bị hắn ta bỡn cợt…”
"Trong Vô Tương Bí Điển này, rốt cục nói về cái gì?"
Bên trong thành Liễu Hồ, các vị bằng hữu đồng môn chưa rời đi cũng lấy ra nghiên cứu.
Bọn họ vẫn chưa rời đi là vì trận chiến trước đây trong núi Vấn Thiên gây nên sóng to gió lớn vẫn chưa dừng lại, không ai đề phòng cuối cùng còn có thể có việc khác xảy ra không, bởi vậy ở chỗ này quan sát một thời gian, mà bây giờ đương nhiên bọn họ cũng hiểu rõ toàn bộ sóng gió trong Đại Hạ hôm nay là do Vô Tương Bí Điển - bộ sách Phương Xích tiên sư của Đại Hạ truyền lại mà ra.
Nghĩ đến chuyện Vô Tương Bí Điển bị người cưỡng ép phải giao ra, vì vậy bọn họ vẫn luôn không tiện hỏi đầu đuôi.
Lại càng không tiện nhắc giải thích nội dung bên trong.
Mặc dù là Luyện Khí Sĩ, bọn họ cũng vô cùng tò mò không biết sách này rốt cục đã viết cái gì.
Chẳng qua, lúc Vô Tương Bí Điển được bán trên khắp phố lớn ngõ nhỏ, trong thư viện cũng nhanh tay mua một quyển, bọn họ cũng không nhịn được nữa.
Chuyện đã như thế, có lấy một quyển xem qua cũng không tính là bất kính chứ?
...
...
Vì vậy, bọn họ cũng bắt đầu nghiên cứu Vô Tương Bí Điển, hơn nữa càng nghiên cứu lại càng kinh hãi.
"Ta nhìn ra bên trong này chính là võ đạo..."
Nhiếp Toàn đang cầm kinh sách nhìn như muốn dán cả mắt vào đó, vẻ mặt đầy say mê nói: "Phía trên này đã nói mượn linh luyện thể, phương pháp rèn luyện xương cốt, quả nhiên là thần kỳ không thể tả, đúng là chỉ trong phút chốc mà đã giúp lĩnh ngộ của ta đối với Vũ Kinh tăng thêm một bậc, nếu như có thể tiếp tục nghiên cứu, ta có lòng tin rằng chỉ trong năm năm, không, chỉ trong vòng ba năm, nhất định có thể đạt được Ngưng Quang Cảnh!"
Người xung quanh Nhiếp Toàn quay đầu nhìn hắn ta một cái, thấy dáng vẻ tràn đầy lòng tin của hắn ta thì lại dời mắt sang chỗ khác.
Không nên đả kích tiểu sư đệ!
"Ta thấy đây chính là thần thông!"
Vũ Thanh Ly nói: "Thần thông như vậy lại có chỗ khác với những gì được học bình thường, giống như hoàn toàn khác, lại cũng giống như có điểm giống nhau!"
"Ta thấy đây chính là cảnh giới..."
Mạnh Tri Tuyết lẩm bẩm nói: "Cũng không biết như thế nào, rõ ràng đây là lần đầu tiên nhìn thấy, mà vì sao hết lần này tới lần khác muội cảm thấy nội dung bên trong kinh nghĩa lại quen thuộc vậy?"
"Quen thuộc?"
Hạc Chân Chương hơi nghi ngờ liếc nhìn nàng ta: "Có phải Phương nhị công tử cho muội mở ra xem thử rồi không?"
Mạnh Tri Tuyết có chút hoảng, lắc đầu nói: "Không... Có lẽ không?"
Nhìn ánh mắt người xung quanh, nàng lập tức lộ ra vẻ luống cuống.
Bên kia, con vẹt Thải gia cũng đang đứng trên đầu một nha hoàn mũm mĩm, lệnh cho nàng giở sách ra cho mình.
Vừa lật, vừa tặc lưỡi nói: "Nói tới nói lui, sách này viết về cái gì?"
Vân Tiêu có Tu vi cao nhất, sau một lúc mới thở hắt ra nói khẽ: "Thật ra trong này viết một chuyện rất đáng sợ!"
...
...
"Vô Tương Bí Điển, truyền khắp thiên hạ, ít nhiều cũng có công giáo hóa, không biết sẽ tích cho ta được bao nhiêu công đức..."
Mà lúc này trong tĩnh thất, Phương Thốn che cửa sổ, giương chiếc ô cũ lên, chỉ ngồi một mình, trong lòng cũng đang suy nghĩ kỹ càng.
Bộ Vô Tương Bí Điển này vốn là từ hắn mà ra…
Hoặc nói cách khác, bộ sách này do huynh trưởng của hắn mở đường, mà sau khi hắn học được đã chép thành sách truyền khắp thiên hạ.
Mà nguyên nhân phải truyền khắp thiên hạ nằm ở chỗ sách này vốn là người trong thiên hạ viết nên.
Bởi vì một trăm lẻ tám đường tu, nội dung trong đó, luyện khí để rèn luyện cơ thể, luyện cho da thịt cường tráng, đều cực kỳ cẩn thận, pháp lực vận chuyển, xuất nhập linh khí, cùng những luận đề tuyệt diệu mà rất nhiều người thường cảm thấy khó có thể suy đoán ra, mà cho dù là người có tu vi bậc nào lấy được sách cũng đều bị hấp dẫn bởi pháp môn này, chỉ cần chăm chỉ nghiên cứu lĩnh hội, hầu như ai cũng có thể nâng cao tu vi nhất định.
Mà bởi vì tu Tam Ma Thất Thần Ấn thì có thể luyện tâm, giúp tâm thức trở nên lớn mạnh, tâm trí thoải mái, thiên tư ngày một nâng cao.
Người có tu vi cao xem sách này có thể ngộ ra được thế nào là đạo tâm trong sáng không nhiễm bụi trần.
Thậm chí, nói không chừng thật sự có những thế hệ thiên tài nào đó có thể nhờ sách này mà một bước lên trời.
Sau Tam Ma Thất Thần Ấn, chính Phương Thốn đã đẩy ra cánh cửa thứ năm, kết thành Kim Đan, ngộ ra được đáp án.
Đó chính là pháp môn Quan Tưởng Sơn Hà!


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất