Bạch Thủ Yêu Sư

Chương 669: Đại họa giáng xuống đầu (2)

Chương 669: Đại họa giáng xuống đầu (2)


Pháp môn này mở ra một con đường mà tiền nhân chưa từng biết đến, khiến cho người ta khiếp sợ khó có thể miêu tả nổi.
Có điều, rốt cuộc pháp môn này cũng do Phương Thốn cất giấu sâu bên trong Vô Tương Bí Điển, nếu chỉ là những mảnh rời rạc, bọn họ sẽ thấy được chỉ là một trăm lẻ tám mạch tu pháp trên bề mặt, rồi Tam Ma Thất Thần Ấn luyện pháp, chỉ biết tán thưởng kinh nghĩa này tuyệt diệu không thể tả được, nội dung trong pháp môn vô cùng hữu ích, mà khi người có tu vi khá cao nhận được toàn bộ quyển sách, sau đó ngộ ra pháp môn Quan Tưởng Sơn Hà…
Phương Thốn đoán chừng, bọn họ sẽ biết sợ...
...
...
Triều Ca, bên trong Lão Kinh viện!
Cái tên này đại biểu cho đây là thánh địa kinh nghĩa của thiên hạ, có vô số nho sư có tu vi cao thâm, đặc điểm lớn nhất của bọn họ chính là tò mò.
Bất luận là kinh sách gì cũng đều muốn liếc mắt xem qua.
Cho dù là sách cấm cũng sẽ muốn xem vì sao sách này lại bị cấm.
Đây chính là nơi có những kinh nghĩa chính thống nhất, nhưng những cuốn sách cấm bất chính nhất trên đời kia cũng đều ở nơi này.
Một đám người tò mò, đương nhiên không thể không tò mò bên trong Vô Tương Bí Điển ghi cái gì.
Ngoài mặt, bọn họ vẫn rất ngay thẳng, còn lên án mạnh mẽ những học sinh bên trong Lão Kinh viện, nói Vô Tương Bí Điển đó cho dù là thật cũng là thủ đoạn của phường cướp giật, Phương gia ở Liễu Hồ vô tội yếu đuối đáng thương bị người ép buộc đưa ra, nguồn gốc bất chính, người quân tử không uống nước của kẻ cướp, không ăn cơm của kẻ thù, kinh nghĩa bị người ép buộc đến mức này, các ngươi vạn lần không thể xem...
Nhưng răn dạy xong, trở lại trong nội viện, tiểu đồng liền vội vàng đưa đến một bộ Vô Tương Bí Điển.
"Ta muốn xem xem, bên trong sách này có gì tác dụng tuyệt diệu gì, đáng giá đến nỗi Long Thành gây chiến, làm ra chuyện người người đều oán trách!"
Sau đó xem kỹ lưỡng một phen, nét mặt của hắn xuất hiện mấy phen biến hóa.
Vốn là vui vẻ, sau đó lại thở dài, rồi cuối cùng lông mày thoáng chốc trở nên căng thẳng.
Bỗng nhiên thân hình hắn ta lướt đi, tay áo phiêu đãng, mang sách đi thẳng tới nơi ở của viện chủ.
Lúc đến được chỗ viện chủ đã thấy nơi này có bảy tám vị đại tọa sư rồi.
Trong tay mỗi người cầm một quyển Vô Tương Bí Điển!
Bọn họ thấy mặt nhau mà không có gì hổ thẹn, ngược lại vẻ mặt đều nghiêm trọng như nhau.
Xảy ra chuyện lớn rồi!
Là chuyện lớn đến mức rung chuyển cả nền móng quốc gia!
Sau bức rèm che phía xa, bỗng truyền ra một tiếng thở dài, chính là giọng của viện chủ: "Khó trách khi còn sống, Phương Xích tiên sư chưa bao giờ dám đưa kinh này ra, khó trách Phương gia được truyền lại, nhưng luôn không dám lộ ra, bọn họ không phải giấu giếm, mà là đang tránh tai họa, bọn họ không dâng kinh nghĩa lên, là bởi vì bọn họ không muốn nhận hậu quả ngập trời sau khi kinh nghĩa này bị truyền ra ngoài..."
"Mà Long Thành..."
Giọng nói viện chủ trở nên lạnh lùng nghiêm nghị: "Long Thành đáng chết!"
...
...
"Khó trách lúc ấy lão nhị không muốn để cho ta núi Vấn Thiên..."
"Hắn muốn tránh cho ta không bị hiềm nghi..."
Bên trong Hoàng Thành, hỗn loạn cũng sớm đã bình thường trở lại nhưng Hoàng Thần Vương vẫn đang chú ý đến việc của Phương gia, nàng đang nằm nghiêng trên giường, trong tay cầm một quyển Vô Tương Bí Điển dính không ít máu tươi, từ từ đọc, nhưng dần dần nàng ngồi thẳng lên, sau đó đôi mi thanh tú nhếch lên, thoạt nhìn, vẻ mặt có một chút khủng hoảng, dường như muốn ném sách ra ngoài.
Mà cuối cùng, nàng lại không cam lòng ném ra ngoài, lại thấp giọng nói: "Ta muốn đi Triều Ca!"
Nữ quan bên cạnh hơi kinh hãi: "Hoàng Thành mới vừa bình định xong..."
"Ngươi không hiểu đâu!"
Hoàng Thần Vương chậm rãi nói: "Xảy ra chuyện lớn rồi!"
...
...
"Ha ha, khởi giá, đi Triều Ca..."
Cũng ở Lân Thành, Lân Thần Vương sau khi thấy Vô Tương Bí Điển liền bỗng nhiên cất tiếng cười to, kêu lên: "Lão Long kia bị như vậy, đại họa như đúng là tự tay hắn gây ra, ta muốn xem xem lần này Tiên Đế còn có thể tha cho hắn ta hay không..."

...
"Đường đường là Long Thần Vương lại có thể bị Phương gia lấy làm người chịu tội thay..."
Tước Thành, Tước Thần Vương ở đây cũng lạnh giọng nói: "Lúc này không biết bao nhiêu người chuẩn bị đi Triều Ca, bỏ đá xuống giếng với hắn ta rồi..."
"Nhanh chóng khởi giá, ta cũng muốn đi bỏ đá xuống giếng cho hắn ta!"
"..."
"Kinh nghĩa thế này..."
Nữ Kiếm Tôn vốn không muốn đọc Vô Tương Bí Điển này, nàng ta là người theo đuổi kiếm pháp, ngoại trừ kiếm ra những thứ khác đều là bàng môn tà đạo.
Nhưng lúc chuyện trở nên nghiêm trọng hơn, nàng vẫn đi xem qua một chút.
Sau đó nàng trầm mặc hồi lâu.
Bỗng nhiên, nàng ta hơi hối hận, lúc ấy mình nếu sớm ra tay, hủy đi tất cả những trang giấy này...
Nhưng chậm rãi đọc, nàng ta lại thay đổi chủ ý.
Không nên hủy!
"Trong sách này đã nói, đây mới là tu hành chính đạo!"
"Chẳng lẽ vị Thần Vương kia của Long Thành kia, rốt cuộc cũng làm một chuyện tốt sao?"
"..."
"Ha ha ha ha..."
Ở Ôn Nhu Hương trong Nam Cương, trên yêu đình, bỗng nhiên Đại Yêu Tôn điên cuồng cười to.
Đám Yêu Trụ bên cạnh đều kinh hãi rét run, từ khi cổ trùng kỳ lạ Ôn Nhu Hương lan ra, danh tiếng của Ôn Nhu Hương đã bị hủy chỉ trong một đêm, mà bọn họ cũng đã lâu rồi không nghe Đại Yêu Tôn vui vẻ cất tiếng cười to như thế...
"Ta vốn cho rằng người chịu thiệt sau cùng là chúng ta..."
Đại Yêu Tôn cười, tâm tình đúng là đang rất tốt, còn giải thích cho bọn họ: "Dù sao, chúng ta vốn là do Long Thành mời đến mới tham gia vào chuyện này, kết quả lại gặp được tình cảnh như thế, thậm chí không tìm được người để trút giận, ngược lại Long Thành kia rõ ràng là kẻ thủ ác, nhưng vẫn ngang nhiên ngồi chức Thần Vương của hắn ta ở Đại Hạ, trước sau chẳng qua cũng chết mất một đứa con trai thôi, chẳng phải vẫn lời to sao?"
"Nhưng cho đến bây giờ, ta mới phát hiện..."
"Hắn ta đã không được lợi, hắn ta còn thiệt lớn..."
"Ha ha, khi ta thấy hắn ta còn thiệt hại nhiều hơn so với ta, tâm trạng lập tức tốt lên rất nhiều..."
"..."
"..."
"Sắp trở nên càng ngày càng náo nhiệt rồi..."
Cho dù là sâu trong tĩnh thất, Phương Thốn cũng như có thể cảm giác ở ranh giới Đại Hạ lúc này, phản ứng của nhiều Thần Vương cùng với Đại Luyện Khí Sĩ, càng có thể mơ hồ đoán được, Long Thành sắp nghênh đón vận mệnh của mình, vì vậy rốt cuộc hắn cũng cảm thấy những thứ này thật đáng giá.


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất