Chương 692: Ý chí của Thiên Đạo
Vân Tiêu nói: “Năng lực chủ yếu của bọn họ là phụ trách khiến người khác thành thật nghe đạo lý...”
Phương Thốn lập tức giật mình.
Hắn nể mặt đi tới ngồi xuống, nhưng cũng chỉ uống một chén rượu rồi muốn cáo từ trở về phòng nghỉ ngơi, dường như vài vị nho sĩ kia có vẻ không cam lòng, thỉnh thoảng có hành động khiêu khích, cũng may lúc này Vân Tiêu đứng lên, nói mấy câu làm dịu bầu không khí, rồi tiễn Phương Thốn đi, sau đó hắn vui sướng hàn huyên với đám người Hạc Chân Chương.
...
...
Trở lại thư đình do Lão Kinh Viện đặc biệt chuẩn bị riêng cho hắn, Phương Thốn lẳng lặng ngồi xuống.
Sau khi tĩnh lặng mấy phút, bỗng nhiên hắn cất ô công đức đi.
Ngay sau khi cất ô, đột nhiên có khí cơ không giống bình thường xuất hiện, trên chín tầng trời, đám mây dày nặng kia lập tức lăn qua lộn lại, giống như có quái vật khủng bố khổng lồ nào đó bị đánh thức, nó xoay chuyển thân hình giữa không trung, cũng không biết là ánh mắt, hay là cái gì khác đang nhìn về phía Phương Thốn ở phía dưới, ẩn chứa sức mạnh vô cùng vô tận...
Mà vào lúc này, Phương Thốn cũng ngẩng đầu lên, lẳng lặng nhìn giữa không trung.
Ánh mắt của hắn như xuyên thấu đỉnh đình, trực tiếp thấy được cái âm u, thâm trầm kia giữa không trung.
Một bầu trời như có sấm sét vô cùng vô tận, sắp ập xuống.
Một người lẳng lặng ngồi yên tại đó, dường như đang chờ sấm sét vô cùng vô tận kia buông xuống.
Nhưng...
Phương Thốn chờ đợi một lúc lâu, nhưng mây kia không biến hóa chút nào.
Nó chỉ thức tỉnh, biến hóa, nhưng không đánh xuống.
Mà sau khi Phương Thốn lẳng lặng đợi một lúc lâu, trên mặt cũng không khỏi tươi cười.
“Cuối cùng ngươi vẫn kiêng kị...”
Hắn thầm nghĩ nhanh trong lòng: “Từ Thiên Đạo Công Đức Phổ là có thể nhìn ra được, Thiên Đạo có khuynh hướng nghiêng về Nhân tộc, chẳng lẽ thật sự giống như Yêu tộc truyền, nói Nhân tộc là nhân vật chính của thiên địa sao? Bất luận như thế nào, làm việc có lợi cho Nhân tộc là có thể đạt được nhiều công đức nhất, tương tự, có thể kết luận rằng, Thiên Đạo này cực kỳ kiêng kỵ Nhân tộc có đại khí vận và người có công đức lớn!”
“Mà thế gian vạn vật, người hay vật có công đức lớn đều ở trong Lão Kinh Viện...”
“Cho nên, Thiên Đạo muốn giáng hình phạt của trời xuống, cũng không dám đánh vào chỗ này...”
“Cái này gọi là ném chuột sợ vỡ bình... không đúng, như vậy chẳng phải là so sánh mình với chuột sao?”
“...”
Nhất thời, hắn đạt được ý nguyện tỏng lòng, thật sự cảm thấy có chút thoải mái.
Trong vô thức, dường như muốn nhảy ra bên ngoài, hô to về phía bầu trời: “Ngươi dùng sét đánh ta đi, có bản lĩnh thì ngươi dùng sét đánh ta đi...”
Đương nhiên, cũng chỉ nghĩ mà thôi.
Nếu thật sự làm như vậy, không cần biết có bị Lão Kinh Viện nhìn ra sơ hở hay không, mà quan trọng là quá xấu hổ...
...
...
“Không cần suốt ngày cầm ô, cũng có thể tạm thời giữ được tính mạng!”
Sau khi xác định chuyện này, Phương Thốn lập tức thầm nghĩ: “Việc còn lại bây giờ đó là phải làm thế nào để vĩnh viễn giải quyết vấn đề này!”
Vân Tiêu từng nói, hình phạt của trời đạt đến trình độ này, trừ khi là Nguyên Anh cấp cao, nếu không thì không thể ngăn cản được.
Phương Thốn tin tưởng phán đoán của Vân Tiêu.
Mà bây giờ, mặc dù tính toán một cách nghiêm khắc thì hắn chỉ là Kim Đan cấp trung, nhưng đối hắn mà nói, đạt tới Nguyên Anh cấp cao cũng không khó.
Trước đây, hủy Ôn Nhu Hương, lại truyền “Vô Tướng Bí Điển”, công đức thật sự quá lớn.
Nhiều đến mức lúc nào hắn cũng có thể tăng tu vi và pháp lực của mình lên một cảnh giới...
Cho nên đối với hắn mà nói, vấn đề duy nhất đó là đẩy ra cánh cửa thứ sáu!
“Chỉ cần đẩy ra cánh cửa thứ sáu, ta lập tức có thể tăng tu vi lên tới cảnh giới cao nhất của Kim Đan, sau đó mượn cánh cửa thứ sáu hóa anh, mà sau khi hóa anh, có thể chuyển hóa toàn bộ công đức mình có được thành tu vi của bản thân, đạt tới Nguyên Anh cấp cao, đến lúc đó,có thể đường đường chính chính đi ra khỏi cửa lớn của Lão Kinh Viện này, sau đó chịu nhận hình phạt của trời lúc nào cũng nhìn chằm chằm trên không trung kia, thanh toán món nợ này...”
“Chỉ là, cánh cửa thứ sáu này, phải mở ra như thế nào đây?”
“...”
Phương Thốn yên lặng suy nghĩ thật lâu.
Cánh cửa thứ năm chính là kết đan, hắn dựa vào “Vô Tương Bí Điển” suy luận ra, lựa chọn phương thức kết đan, chính là bái thiên địa sông núi, mà không bái người nào cụ thể, cho nên thành tựu chân đan, không chỉ khiến cho tu vi của bản thân đột phá Kim Đan, nếu viết phương pháp tu hành này ra thì sẽ trực tiếp lay động căn cơ của Vương triều Đại Hạ, dẫn tới một loạt rung chuyển và hậu quả làm người ta sợ hãi.
“Cảnh cửa thứ năm đã như vậy, vậy cánh cửa thứ sáu sẽ như thế nào?”
“Mấu chốt chính là, mấy cánh cửa đằng trước, huynh trưởng đều để lại cho ta cơ hội và tạo hóa, liệu cánh cửa thứ sáu này còn có hay không?”
“Nếu là có, thì ở chỗ nào?”
“...”
“Tâm không thể gấp gáp, ý không thể nóng vội...”
Sau khi trầm ngâm thật lâu, Phương Thốn mới áp chế sự nóng nảy trong lòng, lẳng lặng nghĩ: “Những gì ta cần làm bây giờ, thực ra rất đơn giản!”
“Chuyện hình phạt của trời, một là lợi dụng các tiền bối ở Lão Kinh Viện một chút, dù sao mỗi ngày bọn họ đều nhàn rỗi cãi nhau với người khác cũng lãng phí thiên tư, chi bằng để cho bọn họ thử xem, xem có thể xua tan đám mây này đi hay không, chẳng may thành công thì sao?”
“Chuyện thứ hai, đó là việc tu hành của mình!”
“Thời cơ mở cánh cửa thứ sáu tạm thời không có manh mối, nhưng nên tu hành như thế nào thì vẫn có manh mối!”
“Đại đạo kinh!”
“Trước đây ta đã được Vân Tiêu truyền thụ một phần Đại đạo kinh, chỉ tiếc không được đầy đủ, mà Lão Kinh Viện này là nơi nghiên cứu Đại đạo kinh sâu nhất trên thế gian, và cũng đầy đủ nhất, chỉ cần ta có thể tìm hiểu Đại đạo kinh, bù đắp lý giải của mình về một phương thiên địa này thì không chỉ tu vi sẽ tiến bộ vượt bậc, mà chưa biết chừng... Cho dù không có tạo hoá do huynh trưởng để lại, ta cũng có thể đẩy ra cánh cửa thứ sáu!”
“...”
Lúc Phương Thốn ở trong tĩnh thất suy ngẫm, sắp xếp lại kế hoạch của mình thì bên trong Lão Kinh Viện cũng vừa bình ổn sau một phen gà bay chó sủa.
Mây trên không trung vừa mới biến hóa khiến cho trong lòng không ít đại nho của Lão Kinh Viện đều sinh cảm khái, kinh hãi.
Bọn họ cảm giác có cái gì đáng sợ đang tồn tại, lúc ẩn lúc hiện, liếc mắt nhìn Lão Kinh Viện một cái.
Thậm chí đại trận hộ viện trong Lão Kinh Viện, cũng bị kích phát một chút.