Bạch Thủ Yêu Sư

Chương 693: Chính đạo nhân gian

Chương 693: Chính đạo nhân gian


Cảnh tượng này khiến cho chỉ trong nháy mắt, phía trên các cung điện của Lão Kinh Viện xuất hiện thêm vài bóng người, lạnh lùng nhìn lên bầu trời.
“Vừa rồi chư vị đạo hữu cũng phát hiện đúng không?”
Ngọc Hành tiên sinh phát hiện nhanh nhất, chỉ là khi ông ta nhìn về phía không trung thì không trung chỉ có mây, không còn dấu vết gì khác: “Không biết là ai không có mắt, tới lúc này rồi mà còn có ý đồ gây bất lợi đối kia Phương nhị tiên sinh, ha ha, trước khi chúng ta mời hắn vào viện, đấy chỉ là việc riêng giữa bọn họ và Phương gia, hiện giờ hắn đã vào Lão Kinh Viện rồi mà lại đến thăm dò, đúng là có chút khinh thường người đi?”
“Lão Kinh Viện ta vốn chính là vẫn luôn bị người ta khinh thường!”
Bên kia, Ngọc Tiêu tiên sinh lắc đầu, lạnh giọng cười nói: “Hoặc là nói chúng ta tay trói gà không chặt, hoặc là nói chúng ta mua danh chuộc tiếng, chưa biết chừng chính là có người nhìn thấy lão nhị Phương gia vào Lão Kinh Viện chúng ta nên mới cố ý đến gây phiền toái lúc này...”
Ngọc Thai tiên sinh có tính tình nóng nảy nhất gầm lên giận dữ: “Ngươi có giỏi thì ra đây...”
...
...
Trong hư không, không hề có một tiếng động.
Nếu mây này thật sự bị ý chí nào đó điều khiển thì có thể tưởng tượng, lúc này ý chí kia có cảm giác...
... Rất uất ức!
“Vô Tương Bí Điển”, chỉ cần khi suy luận tới bái núi sông, thì đã thành tựu cảnh giới Kim Đan!
Như vậy, nửa sau thì sao?
Chỉ mới là nửa trước đã đủ để chấn động căn cơ của Đại Hạ, dẫn tới việc các tông bốn phương liều mạng tranh đoạt, vậy thì nửa sau liên quan đến cảnh giới cao hơn, ý nghĩa càng đáng sợ hơn, sẽ mang đến cho thế gian này những ảnh hưởng gì đây?
Mọi người đều chú ý đến vấn đề này.
Chỉ tiếc, bây giờ Phương Thốn đã gia nhập Lão Kinh Viện, đã định rằng vấn đề này sẽ không có đáp án.
Nếu “Vô Tương Bí Điển” có nhiều nội dung hơn, như vậy Phương Thốn vào Lão Kinh Viện đã định sẵn phần nội dung này sẽ lọt vào tay Lão Kinh Viện, mà Lão Kinh Viện vốn lập ra để xemtrời đất, xem thiên tượng cho tiên điện Đại Hạ, cho nên bọn họ cũng nhất định sẽ không cho phép những nội dung đó lưu truyền vào thế gian, nhiều nhất cũng chỉ ngầm chọn lựa mấy đệ tử đắc ý, rồi im lặng nhìn huyền bí bên trong mà thôi...
Mà nếu không có, việc Phương Thốn vào Lão Kinh Viện, trong thời gian ngắn cũng đã chặt đứt dã tâm và mơ ước của những người khác.
Nghe nói, ngày đầu tiên Phương Thốn gia nhập Lão Kinh Viện đã có cao nhân thăm dò, mưu đồ làm loạn, lập tức kinh động đến bảy đại toạ sư của Lão Kinh Viện, liên thủ điều động đại trận hộ viện của Lão Kinh Viện đã yên ắng mấy chục năm, nhất thời ánh sáng đại trận giống như mặt trời chói chang chiếu rọi bốn phương tám hướng, ngay cả tiên uẩn bên cạnh thành Triều Ca cũng bị đè ép xuống...
Mọi người đều hiểu rõ, đây là Lão Kinh Viện cảnh cáo bốn phương, nếu còn dám tới ngấp nghé, bọn họ sẽ không khách khí...
...
...
Mà ở trong Lão Kinh Viện, Phương Thốn cũng rất vừa lòng với cuộc sống hiện tại.
Lão Kinh Viện cũng không phải hạng người cổ hủ, ngày thứ hai Phương Thốn đến, đã sắp xếp người tới hỏi thăm.
Người được phái tới đương nhiên là Vân Tiêu.
“Bây giờ, những lão già đó quan tâm nhất chính là “Vô Tương Bí Điển”, có còn quyền sau không, vậy ngươi có hay không?”
“Ngươi đoán xem?”
“...”
Cuộc nói chuyện của hai người họ vô cùng đơn giản.
Vân Tiêu nói: “Ta không thể nói có, cũng không thể nói không, nếu nói có, không riêng chỉ Lão Kinh Viện nghĩ cách để ngươi mau giao ra, mặt khác thế lực các phương nhận được tin tức, sợ rằng cũng sẽ lập tức tạo áp lực tới đây, dù sao, đối với quyển sau của “Vô Tương Bí Điển”, tuy rằng ai cũng biết nó quan trọng, nhưng không ai dám làm càn, nhưng mà dù sao bây giờ Tiên Đế bệ hạ không ở Triều Ca, ở Thiên Ngoại Thiên...”
“Chỉ cần hắn không ở đây, thì sẽ không áp chế được dã tâm của những người đó!”
Phương Thốn rất tán thành với điều này.
Vân Tiêu lại nói: “Nhưng ta không thể nói là không có, nếu nói không có, tầm quan trọng của ngươi sẽ nhẹ đi...”
Phương Thốn cười nói: “Vậy ngươi tính nói như thế nào?”
“Thật là khó...”
Vân Tiêu than thở, sau đó cười ha ha.
...
...
Ở trong phòng Phương Thốn đối ẩm một buổi sáng, sau đó lại ngủ khò khò hai canh giờ, rốt cuộc Phương Thốn nhịn không được đuổi Vân Tiêu ra khỏi phòng, lúc đi tới đại điện của Lão Kinh Viện, hắn cũng không chỉnh y trang mà thất tha thất thểu đi vào đại điện.
Các vị lão tiên sinh coi trọng lễ nghi nhất thoạt nhìn hơi khó chịu.
Nhưng Vân Tiêu đúng lúc mở miệng nói: “Cuối cùng đã hỏi ra rồi...”
Vài vị lão tiên sinh lập tức không để ý giáo huấn hắn, nghiêm túc nói: “Như thế nào?”
Vân Tiêu cũng nghiêm túc trả lời: “Hắn chưa nói!”
Vài vị lão tiên sinh giận sôi máu, tức đến mức định ném ấm trà.
Nhưng Vân Tiêu lập tức trả lời: “Nhưng hắn hỏi ta một vấn đề!”
Các lão tiên sinh trở nên khẩn trương: “Vấn đề gì?”
Vân Tiêu nghiêm túc nói: “Hắn hỏi ta, các vị tiên sinh của Lão Kinh Viện đã xua tan mây hay chưa ...”
“Đây là vấn đề à?”
Vài vị lão tiên sinh nhìn nhau, nghĩ thầm đây không phải là hai chuyện khác nhau sao?
“Nghe qua thì quả thật là hai chuyện khác nhau...”
Vân Tiêu chậm rãi nói, sau đó nhìn về phía Ngọc Hành tiên sinh.
Ngọc Hành tiên sinh lẳng lặng ngồi xếp bằng, thật lâu sau mới bình thản mở miệng: “Hắn đã đưa ra câu trả lời!”
Vẻ mặt của mấy người khác biến đổi, cùng nhìn về phía ông ta.
“Theo ta thấy, quyển sau của “Vô Tương Bí Điển”, có lẽ là có...”
Ngọc Hành tiên sinh chậm rãi ngẩng đầu nhìn thoáng qua không trung, chậm rãi nói: “Chưa biết chừng, có quan hệ với đám mây này!”
“Từ quyển trước của “Vô Tương Bí Điển” có thể thấy, vị tiên sư kia sáng tạo ra con đường Vô Tương, vốn đã đi con đường đạo pháp thiên địa, đặc biệt là Kim Đan. Có thể xác định phương hướng này, cũng bởi vì, con đường sau này của hắn không thoát khỏi phạm trù thiên địa, trước đây ta còn tưởng rằng, vị Phương nhị tiên sinh này tuổi còn nhỏ, có thể gọi đến mây bậc này vốn có chút không hợp lý, lại cảm thấy hắn thật sự muốn ra oai phủ đầu với chúng ta, không khỏi có chút quá kiêu ngạo, cho tới bây giờ, ta đã hiểu ra...”
“...”
Vài vị lão tiên sinh khác nghe được lời này thì yên lặng, bỗng nhiên ánh mắt của Ngọc Đài tiên sinh hiện ra vẻ nghiêm túc: “Đúng vậy!”


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất