Bạch Thủ Yêu Sư

Chương 715: Mục đích thật sự (2)

Chương 715: Mục đích thật sự (2)


Thất hoàng tử im lặng một lúc rồi lại đột nhiên nói: “Những người này đồng ý đi theo ta sao?”
Trong phút chốc, lão thái giám không nói nổi lời nào, một lúc sau mới nói: “Muốn bọn họ sẵn sàng góp sức thì không có khả năng lắm, nhưng lợi dụng lực lượng của bọn họ thì hoàn toàn có thể, có điều nếu như vậy thì chúng ta sẽ không thể dùng đến một số thủ đoạn vô liêm sỉ. Theo như lão nô thấy thì tốt nhất là vẫn nên đường đường chính chính đọ sức với vị Phương nhị công tử đó một trận, như vậy thì sẽ có nhiều người đến, hơn nữa mọi người cũng đều sẽ yên tâm…”
Thất hoàng tử im lặng, lộ rõ vẻ không hài lòng.
Còn lão thái giám thì cẩn thận khuyên nhủ: “Nên đối đầu như thế nào, trong lòng lão nô đã có chủ ý, đây chỉ là chuyện nhỏ mà thôi, có điều, làm như thế nào để vị Phương nhị công tử đó tham gia vào ván cờ của chúng ta mới là chuyện chúng ta phải suy nghĩ…”
Nói rồi, lão thái giảm mở cuộn giấy ra nói: “Điện hạ, mời xem…”
Thất hoàng tử chỉ liếc mắt nhìn một cái mà mắt đã sáng lên, cười lạnh nói: “Cái này còn cần chọn sao?”
Lão thái giám vội vã quỳ xuống, run rẩy nói: “Lão nô to gan, dám khuyên điện hạ tuyệt đối đừng chọn phương pháp này!”
Thất hoàng tử chau mày, ánh mắt tràn đầy sự tức giận: “Thế mà ngươi còn đưa ta xem?”
Lão thái giám nói: “Điện hạ đã dặn dò, đương nhiên lão nô phải viết ra tất cả những gì mình có thể nghĩ để đưa cho điện hạ lựa chọn, nhưng cái gì cần khuyên thì lão nô cũng nhất định phải khuyên, hai cách này đều có thể khiến cho vị Phương nhị công tử đó tham gia vào ván cờ của chúng ta, nhưng nếu chọn cách thứ nhất thì mọi người vẫn còn đường lui. Còn nếu chọn cách thứ hai thì căn bản là triệt để không nể mặt mũi, sợ rằng không có kết quả tốt…”
“Dựa vào hắn mà cũng có tư cách nói mặt mũi với ta sao?”
Thất hoàng tử nhướn mày, mặt mày nham hiểm.
Có điều một hồi lâu sau, hắn ta lại đột nhiên thở dài nói: “Thôi bỏ đi, ta nghe ngươi hết!”
Lão thái giám như giật mình, dường như không thể ngờ được rằng lần này Thất hoàng tử lại dễ khuyên bảo như vậy.
“Nhưng ta cũng có một điều kiện!”
Thất hoàng tử chầm chậm mở miệng ra, nghiêm túc nhìn lão thái giám, nhỏ giọng: “Người duy nhất ta tin tưởng được ở trên thế giới này chính là ngươi, cho nên trước mặt ngươi ta cũng không giấu giếm gì. Ta với ngươi đều biết, nếu như muốn lấy long châu từ trong cơ thể ta, chỉ có lão nhị Phương gia đó mới có thể làm được. Ta cũng nhìn ra được, lão nhị Phương gia đó, nếu như muốn thành Nguyên Anh, thì phải có được viên long châu này. Vì vậy ngươi cảm thấy rằng rằng đây là chuyện mà tất cả mọi người đều vui vẻ, nhưng ta nghĩ thật ra không phải như vậy, ta không muốn từ bỏ viên long châu, ta chỉ muốn khiến cho Phương nhị…”
Ngừng lại một lúc, hắn ta mới nói ra được một câu: “Giúp ta luyện hóa viên long châu này!”
“Chuyện này…”
Lão thái giám nghe thấy những lời này thì vô cùng kinh ngạc: “Sao có thể như vậy được?”
“Chẳng có gì là không thể cả!”
Thần sắc Thất hoàng tử nham hiểm, lạnh lùng nói: “Chính là, nếu như hắn ta có thể lấy được viên long châu thì nhất định sẽ có cách làm cho ta hàng phục được viên long châu này, để nó chân chính làm việc cho ta... Nếu như thật sự để viên long châu này rơi vào tay hắn thì những đau khổ mà trước kia ta đã chịu đựng không phải là vô ích sao? Cho nên, ta nhất định phải khiến cho hắn ta tâm phục khẩu phục, ngoan ngoãn nghe lời, thay ta hàng phục viên long châu này, hoàn thành việc tu hành của ta…”
“Đây cũng là lý do duy nhất mà ta phải chịu nhục dưới tay hắn nhưng vẫn phải nhẫn nhịn!”
“…”
Lão thái giám không dám hé răng nửa lời, nhưng ông ta nhận ra rằng, vấn đề này e là còn rắc rối hơn tưởng tượng!


Còn sau khi trở về từ bữa tiệc, sau khi bàn bạc xong mọi chuyện, Phương Thốn trở về với cuộc sống trước kia.
Cứ như là chưa từng xảy ra chuyện gì vậy.
Nên đọc kinh thì đọc kinh, nên ngộ đạo thì ngộ đạo, lúc trêu ghẹo nữ nho sinh nên mập mờ thì cũng nên mập mờ.
Có điều trước kia vẫn hay thấy Vân Tiêu, bây giờ lại chẳng thấy tung tích đâu, nghe nói hắn không học hành cẩn thận, cả ngày ở bên ngoài tụ tập với toàn những người chẳng ra gì, đêm đêm ca hát, chơi đùa vô cùng vui vẻ khiến không ít người của Lão Kinh Viện vô cùng tức giận, đến cả Hạc Chân Chương cũng không vừa mắt, nổi trận lôi đình đi tìm hắn, nói nếu không khuyên nhủ được hắn về thì mình cũng không về nữa!
Còn đám mây đen trên đỉnh nóc Lão Kinh Viện vẫn còn ở đó.
Gần đây có một vài tin đồn truyền đến, cho dù người phản ứng của Triều Ca chậm, mới đầu tin Lão Kinh Viện với cái gọi là “chỉ để cho thế hệ đệ tử thứ hai phá giải phương pháp này coi như là tập luyện” thì cũng khó tránh khỏi sự hoài nghi, thắc mắc sao các người vẫn chưa tập luyện xong?
Mà đối với những tin đồn như vậy, biện pháp của Lão Kinh Viện chính là đánh cho người rêu rao tin đó một trận.
Có điều, kịch hay vừa xuất hiện thì đã đã có chút không khống chế được tình hình.
Các tiên sinh của Lão Kinh Viện đều rất đau đầu vì chuyện này, có người không chịu được mà đi mời viện chủ xuất quan.
Sau đó cũng là lúc vở kịch càng ngày càng thú vị, ngày hôm đó bỗng nhiên có vài người xuất hiện trước cửa của Lão Kinh Viện, có nam có nữ, có già có trẻ, trang phục cũng khác nhau, có một số người ăn mặc giống như thợ rèn, một số người thì mặc giống như người nuôi heo, nhưng có một số người lại ăn mặc rất tinh tế theo phong cách rất cổ xưa, bọn họ cùng nhau đến Lão Kinh Viện để trực tiếp bái kiến Phương nhị công tử.
Lão Kinh Viện không phải là nơi mà ai cũng có thể tùy tiện vào được, nhưng những người này mà đến thì đến các tọa sư cũng không dám ngăn cản, cùng lắm là chỉ dám nhăn nhó mặt mày, rồi nói vài câu mập mờ nhưng sau đó cũng lại bị đối phương dùng những lời mập mờ phản lại.
Vì vậy nên đành phải mời bọn họ đến đại sảnh ngồi, sau đó các đệ tử của Lão Kinh Viện sẽ đi báo với Phương Thốn.
Từ sau khi đến Lão Kinh Viện, một người hiểu chuyện sâu sắc như Phương Thốn sau khi nghe chuyện này, bèn gọi Tiểu Hồ Ly đến giúp mình thay y phục.
Lần này hắn ăn mặc rất chỉnh tề, như thể rất quan tâm đến chuyện này.
Thậm chí còn lẩm bẩm một câu: “Đúng là ta đã đánh giá quá cao họ rồi, thế mà bây giờ mới đến...”


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất