Bạch Thủ Yêu Sư

Chương 99. Kiếm 10.000 công đức như thế nào (2)

Chương 99. Kiếm 10.000 công đức như thế nào (2)


-Hả?
Sau khi nhẹ nhàng tháo từng búi tóc cho Phương Thốn, một nha hoàn bỗng nhiên kinh ngạc, dùng tay chọt vào người nha hoàn còn lại, hai người cùng nhau nhìn, có chút lo lắng, thương lượng:
-Sáng sớm ngày mai, nói với đầu bếp sau này chuẩn bị cho thiếu gia nhiều hạch đào tô hơn một chút, rồi lấy thủ ô làm canh, gần đây thiếu gia tu hành ở thư viện mệt mỏi nên sinh ra tóc bạc...
-Ừ, ngươi xem, ở đây cũng có một cọng...
-...
-...
Phương Thốn nghe thấy, khẽ cười nói:
-Trước kia ta không có tóc bạc sao?
-Chưa từng!
Tiểu nha hoàn nói:
-Có vài người trẻ tuổi, thân thể khỏe mạnh, thỉnh thoảng sẽ có vài cọng tóc bạc, nhưng tóc bạc của thiếu gia khác với bọn họ, tóc của ngài luôn luôn đen bóng, mượt mà, tốt hơn tóc của chúng ta rất nhiều, chưa bao giờ có tóc bạc, hôm nay lại xuất hiện một vài sợi tóc bạc!
-Tóc bạc...
Phương Thốn rơi vào trầm tư.
Hắn vô tình nhớ lại cảm giác kỳ quái lúc cứu người ra khỏi trại cướp.
Vốn dĩ hắn có một thân thể rất khoẻ mạnh, giờ lại còn có tu vi trên người thì như hổ mọc thêm cánh, càng thêm mạnh mẽ mới đúng, nhưng vì sao trước kia không có tóc bạc mà giờ này lại có? Trong nháy mắt, hắn nhớ lại những nội dung trong thiên đạo công đức phổ, từ lúc hàng yêu trong núi trở về, hắn có cảm giác kỳ quái nhưng hắn không hiểu được...
Ví dụ như hắn chém giết lão yêu lợi hại kia cũng chỉ có 800 công đức.
Hoặc như việc hắn cứu bá tánh Du Tiền trấn, rõ ràng là bọn họ không còn sống được bao lâu nhưng hắn cũng chỉ nhận được 3600 công đức.
Rốt cuộc thì công đức của Thiên Đạo công đức phổ được tính như thế nào?
Có thưởng thì sẽ không có phạt?
Sau khi phát hiện bản thân có tóc bạc, hắn như đoán được cái gì đó.
Chẳng lẽ chém giết yêu quái sẽ có công đức?
Hay là phải chém giết yêu quái gây nghiệp mới có công đức?
Vậy chỉ số của công đức không phụ thuộc vào thực lực của yêu quái, mà là dựa trên những gì nó đã gây hại cho nhân gian?
Nếu thật sự như vậy thì hắn sẽ điều chỉnh lại chuyện này, hắn chém giết yêu quái ít tạo nghiệp, thậm chí là bọn yêu quái không gây ra nghiệp chướng quá lớn, thì hắn sẽ được tính như thế nào?
Hắn nhớ tới lúc hắn truy đuổi tới sơn trại, chém giết bọn trại phỉ!
Những tên trại phỉ đó có lẽ là những người nông phu vứt bỏ cuốc xẻng, bị trại phỉ dụ dỗ đi theo bọn chúng làm chuyện xấu xa, nếu chỉ có như vậy thì Thôn Hải Bang tội đáng muôn chết, nhưng nếu trong đó có những người gia nhập không đáng tội chết thì sao?
Có một số người độc ác, nhưng bọn họ biết làm việc thiện nên sản sinh ra công đức cho bản thân, còn người thiện thì không tránh được việc lây dính tội ác.
Hắn chém giết người có tội nhiều hơn người có công đức thì hắn đạt được công đức, nhưng nếu hắn chém giết người có công đức lớn tội thì sao bây giờ?
Theo lý thuyết mà nói… hẳn là hắn bị trừ công đức của bản thân mới đúng...
Hắn ngồi ngẫm lại, hình như không phải là như vậy! "Chẳng lẽ trên tay mình cũng dính tội nghiệt đáng bị trừng phạt nhưng lại không trừ công đức, mà là phạt tóc bạc?"
Phương Thốn lẳng lặng suy nghĩ, rồi bỗng nhiên cười nhạt.
May mắn, chỉ là tóc bạc mà không phải là rụng tóc...
May mắn, hắn đã nghiệm ra được chân lý, sau này hắn chú ý nhiều hơn thì sẽ không sao!
-Nhổ đi!
Phương Thốn nhẹ nhàng cười nói, tóc bạc lập tức bị nha hoàn nhổ xuống, chuyện này không thể để cho hai vợ chồng già kia biết được.
-Phần phật rầm...
Ngoài cửa sổ bỗng nhiên xuất hiện gió lớn.
Hai tiểu nha hoàn đang muốn đi đóng cửa sổ lại thì thấy Phương Thốn lắc đầu, nói:
-Các ngươi nghỉ ngơi đi, ta hơi mệt mỏi!
Tiểu nha hoàn thu dọn đồ rồi rời khỏi phòng ngủ, nhưng Phương Thốn không nghỉ ngơi, hắn khoác áo ngoài lên người, kẹp chuôi dù cũ, trong tay cầm đèn lồng, chậm rãi đi ra ngoài, xuyên qua ánh trăng, đi qua bốn dãy hành lang gấp khúc thì tới trước đại môn của Phương phủ, hắn suy nghĩ một lúc rồi đẩy cửa ra ngoài, nhìn về phía đường cái bên ngoài.
Trước cổng lớn Phương gia có treo hai chiếc đèn lồng lớn, phát ra ánh sáng tối tăm.
Trước cửa, gió cuốn âm u, thổi tắt nến trong đèn lồng, chăm chú nhìn kỹ sẽ thấy một phụ nhân quỳ ở trước cửa.
Nàng ta mặc váy áo màu trắng, khoảng hơn hai mươi tuổi, tư dung minh diễm, nhưng lúc này, đầu tóc tán loạn, thần sắc kinh hoảng, tựa như đang suy nghĩ để giãy giụa đứng dậy, nhưng rồi lại thất bại, ngược lại nàng càng quỳ gối vững chắc hơn ở trước phủ.
Hai con sư tử đá, một trái một phải, một nghiêng đầu một nhếch miệng cười như không cười nhìn nàng, đúng là Phương trạch, không sai vào đâu được.
-Tối rồi, không ngủ mà chạy tới trước phủ quỳ thành tâm như thế làm gì?
Ngoài cửa, Phương Thốn nhìn tiểu nữ tử đáng thương lộ ra dáng vẻ chật vật, một thân yêu khí bao vây, hắn nhịn không được nở nụ cười.
Giọng nói trầm ấm vang lên trong không gian tĩnh lặng, nữ tử vội vàng ngẩng đầu thì thấy một công tử cầm đèn lồng mặc bạch bào đang đứng bên trong ngạch cửa, đột nhiên nàng cảm thấy hoảng hốt, muốn giãy giụa đứng dậy nhưng không cách nào cử động được, nàng vừa cử động thì bùm, đầu cúi xuống, lưng thẳng tắp làm người bên cạnh nhịn không được đau lòng.
Hoảng sợ trong lòng nàng đã lên đến đỉnh điểm, nàng cũng hiểu được tình cảnh hiện giờ của bản thân nên vội vàng cầu xin:
-Công tử tha mạng, tiểu yêu Hồ Oánh, là yêu quái ở Thanh Hồ Sơn, hôm nay ta mạo muội tới đây là vì có chuyện quan trọng, xin công tử tha cho tiểu yêu một mạng...
-Thanh Hồ Sơn?
Phương Thốn cũng không ngạc nhiên, mở cửa rộng hơn, nói:
-Vào rồi nói chuyện!
Nghe Phương Thốn nói, nữ tử này buông lỏng cơ thể rồi ngẩng đầu lên.
Nàng sợ hãi quay đầu nhìn tứ phía, ngoại trừ hai con sư tử của Phương trạch thì cũng không có gì khác thường cả, không có bùa chú cũng không có vũ khí, trong lòng nàng càng thêm hoảng sợ.
Nàng không dám khinh suất, vội vàng cúi đầu chỉnh đốn trang phục rồi đi theo công tử mặc bạch bào, chậm rãi đi vào bên trong Phương trạch.
Phương Thốn đưa nàng đến một hoa viên nho nhỏ, ngồi trên bàn đá, liếc mắt đánh giá nàng rồi cười nhẹ, nói:
-Ngày hôm trước, ta vừa từ núi hoang trở về, đã giết một ít bá tánh, yêu ma trắng trợn ác độc, ta nghe nói bọn họ cùng dòng với Thanh Hồ Sơn, hôm nay ngươi tới đây là muốn tìm ta báo thù sao?


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất