Băng Cùng Hỏa Chi Vương Tọa Sắt

Chương 38: King's Landing đêm khuya

Chương 38: King's Landing đêm khuya
Hỗn loạn là bậc thang, Petyr Baelish vốn ưa thích, hoặc có thể nói là sở trường, tạo ra hỗn loạn, rồi từ bên trong mưu lợi cho bản thân.
Mỗi lần tạo ra hỗn loạn, Petyr đều có thể khiến thực lực bản thân thêm lớn mạnh.
Hắn muốn đạt được cái gì, mà lại tốt hơn là do một tay hắn nắm giữ?
Theo lẽ thường, bị Công tước Jon, một cựu thần điển hình của Long gia, luôn chèn ép triệu kiến, Grimm, thân là hậu duệ của một cựu thần điển hình Long gia, hẳn phải kinh hoảng, trước tiên tìm đến vương hậu Cersei cầu cứu mới phải.
Vương hậu Cersei vốn dĩ không quen nhìn Công tước Jon nắm giữ hết quyền hành. Dựa theo tính cách của vương hậu Cersei, rất có thể còn xem chuyện này như một cơ hội để phát tác.
Vương hậu Cersei sẽ nghĩ: "Ngươi dám động đến ta? Cuối cùng ta cũng bắt được cái chuôi của ngươi rồi! Cơ hội đưa tới tận cửa thế này, ta sao có thể bỏ qua!"
Với trí tuệ chính trị vụng về của Cersei, có lẽ sau đó dù biết rõ đây là thủ bút của Petyr Baelish, ả vẫn sẽ âm thầm cảm ơn Petyr Baelish.
Vương hậu Cersei có thể làm lớn chuyện, nhưng cũng không thể thắng được gì từ Công tước Jon.
Vương hậu Cersei không phải là đối thủ của Công tước Jon, và chắc chắn sẽ không tự xét lại sai lầm của bản thân, mà chỉ biết trách tội người bên cạnh, đặc biệt là Grimm.
Tựa như Tyrion từng phân tích tính cách vương hậu Cersei cho Grimm, nàng thích ngươi thì đặc biệt ưa thích, nhưng một khi nàng không thích ngươi, sẽ càng thêm chán ghét ngươi.
Độ thiện cảm của Grimm có thể sẽ về không.
Ngược lại, tuy không nguy hiểm đến tính mạng, nhưng kết cục của Grimm rất có thể là bị trục xuất khỏi King's Landing, trở thành trò cười cho thiên hạ.
Lúc này, bà chủ Cersei không thể dựa vào được.
Đây chính là thế yếu mà địa vị chính trị thấp kém của Grimm mang lại.
Theo Petyr, dù sau này có bị bại lộ, thì một gã nam tước nhà quê cũng không dám trả thù hắn, càng không có thực lực để trả thù.
Petyr có lẽ cảm thấy mình cao tay hơn, dẫn đầu mà không để lộ tiếng tăm, giấu mình sau màn, đi về phía trái hay phía hữu đều có thể bảo vệ an toàn cho bản thân.
Nếu Petyr hiểu rõ Grimm hơn, động tác của hắn sẽ cẩn thận hơn một chút, mưu lược cũng sẽ cao minh hơn một chút.
Hắn sẽ không dễ dàng vận dụng thủ đoạn, hoặc là trực tiếp đặt mình vào thế ngoài cuộc.
Petyr coi Grimm như một quân cờ nhỏ có thể tùy ý đẩy ra hi sinh mà không gây ra uy hiếp nào.
Hắn đã bị xem nhẹ!
...
Grimm ngừng suy nghĩ: "Tyrion các hạ, người bạn chân thành tha thiết của ta, ta cần sự viện trợ của ngươi."
Tyrion mang vẻ mặt nghiêm túc: "Ngươi muốn làm gì?"
Grimm trước tiên bày tỏ cảm ơn: "Ta ở thành King's Landing không có con đường tình báo của riêng mình, ta cần tình báo của Lannister. Ta muốn gặp Petyr Baelish vào tối nay."
Tyrion không chút do dự gật đầu đáp ứng thỉnh cầu của Grimm, rồi nói: "Có thể sẽ đổ máu đấy. Làm lớn chuyện thì càng bất lợi cho ngươi. Đề nghị của ta là..."
Tyrion dừng một lát, tiếp tục: "Ngươi có thể tìm cớ tạm thời tránh đi. Vừa hay ngươi có thể phụ trách việc đi săn của vương hậu ở Kingswood. Sáng sớm ngày mai ta sẽ đi gặp Jaime để định trước mọi việc."
Grimm khẽ lắc đầu: "Ta không phủ nhận đây là một ý kiến hay. Có lẽ một lúc sau đám đại nhân vật sẽ quên mất một tiểu nhân vật như ta."
Grimm nhấp một ngụm rượu Hạ Nhật Đỏ rồi nói tiếp: "Có thể tránh thoát lần này, nhưng chỉ cần ta còn là sự vụ quan của vương hậu Cersei, cuối cùng ta cũng sẽ bị những kẻ có tâm nhớ thương."
Thở dài một hơi, đáy mắt Grimm lướt qua một tia sáng lạnh: "Công tước Jon vẫn là phải gặp một lần. Crabb sẽ không quên sự chiếu cố mà ông ấy đã dành cho chúng ta."
Bầu không khí có chút nặng nề, Tyrion nở nụ cười trên khuôn mặt: "À ha, câu nói kia vẫn là ngươi dạy ta. Đúng, nhớ ra rồi, Petyr lần này đã đá trúng thiết bản rồi!"
Grimm cười cười: "Tình huống xấu nhất là sau này ngươi chỉ có thể nhìn thấy ta ở lãnh địa của ta. Ở đó có rượu cúc vạn thọ và Mỹ Nhân Ngư, ngươi sẽ thích đấy."
"Nam tước Grimm, ta thật sự rất hoài nghi truyền thuyết về Mỹ Nhân Ngư..."
...
Đêm khuya, toàn bộ King's Landing chìm vào giấc mộng đẹp.
Người mặc giáp da màu đen, Grimm tựa vào một bên tường ngoài, ngắm nhìn bầu trời sao.
Trong nội viện, Anguy lặng yên không một tiếng động tiếp cận một người thủ vệ, đột nhiên ra tay, một tay che miệng thủ vệ, một tay đỡ lấy gáy, dùng sức vặn, thủ vệ ngã oặt xuống.
Đây là tên lính canh thứ năm mà Anguy giải quyết.
Xong việc, Anguy mô phỏng tiếng chim gọi, phát tín hiệu ra bên ngoài cho Grimm.
Nghe được tín hiệu của Anguy, Grimm vượt qua tường cao, lặng lẽ tiến vào trong nội viện.
Anguy tới gần Grimm, thấp giọng nói: "Đại nhân, ba trạm gác công khai và hai trạm gác ngầm đều đã giải quyết. Người của chúng ta đã thay thế vị trí của bọn chúng."
Binh lính của Grimm tộc thật sự không thích hợp với loại đánh lén ban đêm này. May mắn là có Anguy, một cung tiễn thủ bẩm sinh vừa mới gia nhập, tương đối am hiểu, nếu không thì Grimm đã phải tự mình động thủ rồi.
Grimm quyết định sẽ điều thêm một nhóm đội điều tra tới, bọn họ thích hợp với loại việc này hơn.
Anguy lại nói: "Vào trong phòng sẽ khác bên ngoài, rất dễ đánh thức lính canh bên trong. Ta đề nghị chúng ta trực tiếp leo cửa sổ..."
Grimm ngước mắt nhìn lên cửa sổ tầng ba: "Đêm nay Petyr lại nghỉ ngơi ở đây, thật đúng là thận trọng."
Grimm nghĩ Petyr Baelish không phải là đoán được mình sẽ đột nhiên "đến thăm", mà là do tính cách vốn có và thói quen của hắn.
Petyr, loại người mỗi ngày thích gây ra hỗn loạn, không có một nơi ở cố định.
Grimm nói với Anguy: "Chỉ ngươi và ta lên thôi, những người khác duy trì cảnh giới."
...
Trên giường, Petyr Baelish đang ngủ say bỗng nhiên cảm thấy một cơn gió nhẹ.
Lông mi Petyr run rẩy, rồi đột ngột mở mắt.
Petyr ưỡn thẳng lưng, nhìn hai bóng người trong phòng ngủ, trong mắt hiện lên vẻ mê mang ngắn ngủi.
Petyr bỗng giật mình, sống lưng nháy mắt toát ra mồ hôi lạnh.
Grimm ra hiệu cho Anguy thắp nến, căn phòng có ánh sáng.
Petyr híp mắt, thích ứng với ánh nến rồi nói: "Ngươi là... là ngươi!"
Grimm không hề khách khí kéo một chiếc ghế, "bịch" một tiếng, đặt bên cạnh giường.
Anguy im lặng đi đến cửa phòng ngủ, đứng thẳng.
Grimm ngồi xuống ghế: "Ta thực sự rất vui khi nhận được món quà của Petyr đại nhân, nên không để ý đến việc quấy rầy ngài vào đêm khuya. Ngài chắc hẳn rất ngạc nhiên nhỉ."
Ngạc nhiên ư? Phải là kinh hãi mới đúng.
Petyr cố gắng đè nén sự kinh hoảng trong lòng, cố nở một nụ cười tao nhã, giọng khàn khàn: "Nếu Nam tước Grimm đến thăm vào ban ngày, ta sẽ hoan nghênh hơn."
Petyr giơ tay ra, nói: "Không phiền nếu ta khoác thêm một bộ y phục chứ?"
Grimm cũng có chút bất ngờ khi thấy một người cẩn thận như Petyr lại ngủ mà không mảnh vải che thân.
Những người cẩn thận thường thiếu cảm giác an toàn, bình thường sẽ không ngủ trần. Trải qua nhiều năm thuận buồm xuôi gió, có lẽ Petyr đã mạnh mẽ hơn trong nội tâm.
Grimm không ngần ngại chút nào, làm một cử chỉ "mời".
Petyr vừa định thở phào, thì phát hiện trên tay Grimm không biết từ lúc nào đã có thêm một con dao găm lóe lên ánh sáng lạnh.
Petyr khoác thêm một chiếc áo choàng màu đen: "Ta đã nghe nói về ngươi, là một người trẻ tuổi vô cùng xuất sắc. Ta vẫn luôn muốn tìm cơ hội để làm quen với ngươi."
Petyr nhếch môi nói: "Chúng ta bây giờ cũng coi như đã quen biết, đã là bạn bè. Ta rất sẵn lòng giúp đỡ bạn bè của mình."
Grimm nở một nụ cười: "Ở đằng kia có một chiếc ghế, ngươi có thể ngồi đối diện với ta."
Nguy hiểm! Ta cảm giác được người trẻ tuổi này vẫn đang cân nhắc việc có nên giết mình hay không.
Còn lính canh của ta đâu? Hắn đã xuất hiện ở đây bằng cách nào?
Mặc dù Petyr nội tâm bối rối, nhưng hắn vẫn giữ vẻ bình tĩnh trên mặt, rất tự nhiên làm theo lời Grimm, kéo một chiếc ghế, chỉnh lại y phục, ngồi ngay ngắn đối diện Grimm.

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất