Bảo Hộ Tộc Trưởng Phe Ta

Chương 114: Thương vong và thu hoạch (1)

Chương 114: Thương vong và thu hoạch (1)
Vương Thủ Triết lập tức lấy ra cường cung và kiếm, xông ra ngoài nhanh như bay.
Đến trên boong thuyền.
Vương Định Hải cầm đoản mâu đánh cá và sợi dây thừng gai góc, chỉ huy những phụ thuyền dùng gậy trúc dài nhanh chóng đánh trên mặt nước. Hai vị gia tướng Vương Trung, Vương Dũng cũng kéo cường cung, chuẩn bị bắn ra bất cứ lúc nào.
"Thủ Triết, con tới đúng lúc lắm." Lúc sắc mặt Vương Định Hải đang nghiêm trọng, không kiềm nén được vui mừng nói:
“Là một con Đông Hải Tiễn Kỳ lạc đàn, chắc là bị thủy triều đẩy vào vùng nước cạn, không khó đối phó lắm. Con chú ý lúc nó lộ ra khỏi mặt nước, dùng tên bắn mù mắt nó."
Nói chung, độ khó đối phó của hung thú dưới nước không kém hơn với hung thú trên cạn. Khi bọn chúng ở dưới nước thường hung mãnh vô cùng, chuyện đụng lật thuyền, vỡ thuyền cũng thường xảy ra.
Vương Định Hải là "lão ngư dân" mười mấy năm, đối phó với hung thú thủy sinh ắt có kinh nghiệm của hắn. Tiếng gậy trúc đánh xuống mặt nước có thể quấy nhiễu phán đoán của hung thú thủy sinh, khiến chúng không dám dễ dàng tấn công con thuyền, đồng thời cũng sẽ khơi mào cơn giận dữ của đối phương.
Ngoại trừ loại cá hiếm, hầu hết các loài cá, cho dù là hung thú, trí tuệ tổng thể cũng kém một bậc so với hung thú lục sinh.
Lời của Vương Định Hải vừa dứt, ngoài bốn năm trượng phía bên trái con thuyền bỗng sủi bọt nước dạng lớn. Một con quái vật thủy sinh dài gần hai trượng, dũng mãnh lao ra khỏi mặt biển, hung hãn lao về phía con thuyền.
Dựa vào thị lực của Vương Thủ Triết cũng chỉ có thể nhìn thấy con hung thú thủy sinh đó có cái ngạch dài như lợi kiếm cùng với vảy lưng có dạng giống lá cờ hình tam giác, bộ dáng hơi giống với cá cờ trên Trái Đất.
Nhưng cho dù là thể hình hay là mức độ hung hãn đều vượt xa so với cá cờ.
"Phực! Phực! Phực!"
Ba tiếng dây cung bắn ra gần như vang lên cùng lúc, mũi tên nhọn lần lượt bắn trúng hung thú. Điểm khác nhau chính là mũi tên do Vương Trung, Vương Dũng bắn ra đã ghim vào trong cơ thể nó chừng ba bốn tấc. Mà mũi tên của Vương Thủ Triết lại ghim không thừa một tấc.
Khác biệt không phải từ cung tên khác nhau mà do chất lượng huyền khí bám vào trên tiễn Vương Thủ Triết dùng cao hơn một bậc.
"Súc sinh, can đảm thật."
Vương Định Hải là lão ngư dân hung mãnh nhất, cả người hắn phồng lên, huyền khí bạo phát đến cực hạn, đặc biệt dùng loại đoản mâu đánh cá chuyên giết loại cá cỡ lớn mà phóng ra, “phốc" một tiếng, đâm vào phần bụng của hung thú hơn hai thước.
"Ầm ầm!"
Nương theo tiếng sủi bọt lớn, hung thú mang theo phụ thuyền ngụp sâu vào trong nước.
Nhưng trên cơ thể nó vẫn đang cắm đoản mâu của Vương Định Hải, phần đuôi của đoản mâu buộc sợi dây thừng thô to được đặc chế.
Còn chưa để nó đi xa quá mười trượng, dây thừng đã căng cứng đến giới hạn, “răng rắc". Chiếc thuyền buôn cỡ trung này đã bị nó kéo về một phía, đầu thuyền chịu lực kéo rất lớn đã nghiêng qua.
Đây chính là kinh nghiệm kỹ năng của nhân loại trên thuyền đối phó với hung thú thủy sinh cỡ lớn, con Đông Hải Tiễn Kỳ này đã đưa ra một quyết định sai lầm. Quyết định sai lầm này ắt sẽ khiến nó mất mạng.
Sự giày vọ của đoản mâu đánh cá và lưỡi câu khiến nó đau khổ giãy giụa, liều mạng muốn thoát nhưng lại không thoát được, càng vùng vẫy thì vết thương càng nặng, dây thừng đặc chế cũng càng siết chặt trên người nó.
Thứ nghênh đón nó là cường cung tấn công từ xa của đám người Vương Thủ Triết.
Cho dù là như vậy, nhóm người Vương Thủ Triết cũng bắn một loạt tiễn vào khoảng không, con Đông Hải Tiễn Kỳ đó mới dần dần thôi vùng vẫy, ngửa bụng. Những người phụ thuyền tập trung lại chầm chậm kéo nó trở vào.
Lúc này, người chèo thuyền bị cái ngạch của nó đâm chết, thi thể đã sớm bị văng đi, bị thủy triều dâng cuốn đi phương nào. Người phụ thuyền chìm dưới nước cũng chỉ có một người được cứu lên, người khác e rằng đã bị sóng ngầm dưới nước cuốn đi, không tìm về được nữa.
Tuy rằng đã giết chết hung thú thủy sinh nhị giai nhưng lại bù vào hai mạng người, điều này khiến gương mặt của Vương Thủ Triết bao phủ một tầng khói mù.
Sĩ khí của phụ thuyền cũng rất sa sút, dù sao thì những người chết đều là đồng đội sớm chiều có nhau.
“Thủ Triết, tác chiến với hung thú thủy sinh nhị giai, hôm nay đã xem như là rất thuận lợi, đây là một trận thắng lớn.” Vương Định Hải đi qua vỗ vai Vương Thủ Triết, an ủi một câu rồi nói:
“Cho dù là tộc nhân huyết mạch và gia tướng chết trong chiến đấu cũng chưa hẳn không có khả năng.”
Vương Thủ Triết hiểu, tuy hung thú nhị giai cùng một cấp với Luyện Khí cảnh cao giai nhưng tổng thể hung thú phải mạnh chứ không kém hơn so với cùng cảnh giới.
Hơn nữa, rốt cuộc thì thế giới này vẫn khác so với Trái Đất, nhân loại trước giờ đều phải tranh giành địa bàn sinh tồn với hung thú. Bởi vì nhân loại sinh sống trên lục địa, do đó ở những nơi dừng chân của nhân loại, hung thú lục sinh đã sớm bị quét sạch, khá an toàn.
Nhưng kiểu càn quét và khai hoang này sẽ chết bao nhiêu người là điều mà không ai có thể dự đoán được.
Nhưng trong nước lại có tình hình khác.
Nhân loại không sống trong nước, giống như con sông lớn An Giang, nó có đầu nguồn hoang dã và nhiều nhánh sông, có một số nhánh sông chảy qua một số hung thủy đại trạch chưa được khai hoang, ở đó mới là thiên đường của hung thú thủy sinh.
Chính là bởi loại thủy hệ bốn phương thông suốt này, hung thú thủy sinh mới xuất hiện không ngừng trong phạm vi sống của nhân loại, bằng không hành vi bắt giết hàng năm của nhân loại đã sớm càn quét hết hung thú thủy sinh ở nơi sinh sống.

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất