Chương 115: Thương vong và thu hoạch (2)
Con Đông Hải Tiễn Kỳ này rõ ràng là hung thú trong biển, trong tình hình vận khí không tốt bị thủy triều đẩy vào vùng nước cạn trong sông. Hơn nữa nó cũng không có kinh nghiệm đối phó với nhân loại. Biển cả rộng lớn mênh mông, trong đó ẩn giấu vô vàn giống loài hung mãnh đáng sợ, đến nay, nhân loại đều không đoán được.
Do vậy thuyền buôn thường chẳng những phải làm lớn mà còn cực kì kiên cố, hơn nữa phải lắp đặt một số loại vũ khí tấn công. Mà thành lũy trên Kim Sa đảo ắt cũng không chỉ là bố trí lộn xộn để ngăn chặn nhân loại.
Hung thú trong biển lớn đều không phải loại ăn chay.
Hơi định thần, Vương Thủ Triết nói:
“Lục thúc, nên trợ cấp thì trợ cấp, nên thưởng thì phải thưởng."
"Đó là đương nhiên rồi, dựa theo truyền thống tiêu chuẩn cao, phí trợ cấp cho mỗi người phụ thuyền đã mất là 30 càn kim, vậy tức là 60 càn kim, những chuyện này ta sẽ đích thân xử lý." Vương Định Hải đã quen chứng kiến với những chuyện như thế này, cảm xúc cũng không có quá dao động:
“Hai mươi phụ thuyền khác, phí bịt miệng và khen thưởng cho mỗi người là 2 càn kim, vậy tức là 40 càn kim, chúng ta phải bỏ ra 100 càn kim."
100 càn kim, khoản chi không nhỏ, thông thường thì tiền trợ cấp của phụ thuyền cũng khá cao.
Nhưng Vương Thủ Triết lại móc ra số tiền này rất mau lẹ, đưa thẳng cho Vương Định Hải 100 càn kim để hắn đi xử lý.
Những phụ thuyền còn sống đó vừa nghe mỗi người được 2 càn kim, nhất thời chẳng còn tâm trạng u uất gì nữa, sĩ khí tăng vọt lên không ít. Phụ thuyền là công việc mạo hiểm, tổng thể thu nhập cũng không thấp nhưng thu nhập ròng 2 càn kim được xem là một khoản lớn rồi.
Cảm xúc của bọn họ cực kỳ vui vẻ, giúp Vương Trung, Vương Dũng kéo thi thể của hung thú từng chút một đến boong thuyền.
"Chúng ta mau chóng lái thuyền, Vương Trung, Vương Dũng, các ngươi mang con hung thú này vào trong khoang thuyền. Nhanh chóng dọn dẹp boong thuyền, nơi này không nên ở lâu." Vương Định Hải lập tức ra lệnh, giải thích với Vương Thủ Triết:
“Vùng thủy vực này không phải là thủy vực đánh bắt của nhà chúng ta, mà thuộc về địa bàn của Đông Cảng Tả thị, nhanh chóng rời khỏi để tránh chuốc lấy phiền phức."
Không có gì nghi ngờ, Vương Định Hải là người đàn ông sinh sống trên vùng nước lâu dài, quyết định của hắn cực kỳ sáng suốt.
Khi thuyền chỉ mới lái đi hơn một khắc, lập tức đụng phải đoàn thuyền đánh cá của Tả thị ở phía xa, lúc này thủy triều dâng lên, vừa hay là thời cơ đánh bắt tốt nhất của thủy vực này.
Bọn họ nhìn thấy thuyền buôn cỡ trung đi ngang qua, hơn nữa đang bận rộn tranh giành thời gian hoàng kim để đánh cá, ngược lại không có ý đồ tiến lên phía trước để thăm dò. Trong An Giang, thuyền buôn, thuyền khách đến đến đi đi cũng không phải hiếm gặp.
Ngay sau đó, thuận lợi băng thẳng qua địa bàn thủy vực của Tả thị.
"Chúc mừng gia chủ." Vương Trung, Vương Dũng cũng tạm thời xử lý Đông Hải Tiễn Kỳ một phen, vui mừng bẩm báo nói:
“Con Tiễn Kỳ đó ước chừng nặng hơn ngàn cân, bỏ đi các bộ phận không thể ăn được, ít nhất cũng còn bảy tám trăm cân hơn, lời lớn rồi."
Thịt cá của hung thú nhị giai đắt hơn chừng một phần so với hung thú nhất giai, hiệu quả bổ sung khí huyết sẽ tốt hơn chút. Những bộ phận thịt cá nguyên chất này đáng giá trăm càn kim.
Da của Tiễn Kỳ cũng cực kỳ có giá trị sử dụng, sau khi luyện chế bằng thủ pháp đặc biệt có thể chế ra một số đồ lặn cao cấp, có thể gia tăng thủy độn chi thuật và phòng ngự của Huyền Vũ giả.
Cho nên bộ phận có thể ăn được, cho dù là ruột cá, gan cá đều sẽ bị ăn sạch.
Còn lại là xương cốt không thể ăn được thì có thể phơi khô rồi nghiền thành cốt phấn Linh ngư, dùng để bón phân cho Linh điền.
Tóm lại, một con Linh ngư quý giá mà hiếm có như thế này, sẽ không có bộ phận nào lãng phí cả.
Còn có bong bóng cá của Linh ngư cũng cực kỳ quý giá, sau khi xử lý hong khô đặc thù chính là Linh ngư hoa giao tiếng tăm lừng lẫy.
Đây là bộ phận quý giá nhất trên cơ thể Linh ngư, cho nữ tử sau sinh ăn sẽ phòng ngừa xuất huyết sau sinh, có tác dụng bổ sung khí huyết thể trạng.
Đương nhiên, cũng chỉ có nữ tử có huyết mạch Huyền Vũ thế gia khi sinh con mới ăn loại thức ăn quý giá như thế này, nữ tử của nhà bình thường thì vô duyên rồi.
"Nhớ sau khi xử lý ngư giao, khi bỏ vào trong tộc khố thì ghi vào sổ sách một chút, đợi khi tỷ của ta xuất giá thì sẽ làm một trong số của hồi môn." Vương Thủ Triết dặn dò.
"Đó là đương nhiên." Vương Trung cười lãnh lệnh nói:
“Linh ngư hoa giao của con Hồng Vĩ Linh Cảm mà tiên gia chủ săn giết cũng còn đó, chắc chắn đều là của hồi môn cho tiểu thư Lạc Y."
Vương Lạc Y là đích nữ của Vương thị, lúc xuất giá ắt sẽ có Linh ngư hoa giao tốt nhất làm của hồi môn.
Đồng thời, dưới tình huống bình thường, Vương Thủ Triết không cần thay thiên kim Liễu thị suy nghĩ cái này.
Bởi vì đích nữ Liễu thị gả cho Vương Thủ Triết ắt cũng có không ít Linh ngư hoa giao có phẩm chất cao làm của hồi môn, đó là một phần tâm ý của nhà mẹ đẻ đối với con gái xuất giá, hi vọng sau khi nàng sinh con sẽ hồi phục sức khỏe.
Phong tục và truyền thống của Huyền Vũ thế gia đã thâm nhập vào mỗi một nơi trong cuộc sống rồi.