Bảo Hộ Tộc Trưởng Phe Ta

Chương 116: Ngày nào đó ta thành Đế, sẽ bạo ngài nở hoa đầy mặt (1)

Chương 116: Ngày nào đó ta thành Đế, sẽ bạo ngài nở hoa đầy mặt (1)
"Vương Trung, Vương Dũng, hai người các ngươi cũng làm rất tốt." Vương Thủ Triết cũng rất hài lòng với hai vị gia tướng, sức chiến đấu không yếu, năng lực làm việc cũng tốt.
Sau đó, thưởng cho bọn họ mỗi người 10 càn kim.
Hai vị gia tướng nhất thời vui mừng quá đỗi, lần lượt quỳ tạ: "Đa tạ gia chủ ban thưởng."
Bọn họ đều là gia tướng hàng đầu trong danh sách, chu cấp có thể được hưởng mỗi năm đều không thấp, chi phí cơm áo đều có thể đạt khoảng 2 càn kim theo tiêu chuẩn mỗi năm, hơn nữa mỗi năm còn có tài nguyên tu luyện trị giá 20 càn kim cùng với bổng lộc thêm vào 12 càn kim.
So với người dân bình thường, thu nhập của bọn họ có thể xem là rất cao rồi.
Do vậy, Vương Thủ Triết vừa thưởng đã là 10 càn kim, ắt là một khoản tiền lớn. Nhất là Vương Trung, mấy ngày trước làm mồi nhữ đệ tử ngoại đạo của âm Sát Tông, hoàn thành nhiệm vụ vô cùng xuất sắc, còn được thưởng thêm 20 càn kim, thật sự là kiếm được bộn tiền.
"Làm cho tốt, cũng tu luyện cho tốt." Vương Thủ Triết khích lệ một câu, sau đó quay vào trong khoang thuyền nghỉ ngơi.
Ra tay hào phóng với bọn họ cũng là có ý nâng đỡ bọn họ. Tuy chu cấp của gia tướng không thấp nhưng tài nguyên được hưởng vẫn không sánh được với huyết mạch tộc nhân. Hai người họ đều ba mươi mấy tuổi rồi, có thể tu luyện đến Luyện Khí cảnh tầng 4 tầng 5 đều rất không dễ.
Sau đó, cả chặng đường đều yên tĩnh.
Đến cửa cống Phong Cốc, thông qua thuyền nhỏ đi từ sông về chủ trạch. Đoạn đường vừa đi vừa về này vô cùng thuận lợi, từ đầu đến đuôi cũng chừng mười ngày.
Trong thuyền ô bồng.
Vương Thủ Triết nhìn thấy sự thay đổi lớn trong Phong Cốc nông trang, hàng vạn mẫu lúa mì trùng trùng điệp điệp đã thu hoạch xong xuôi, trên bãi phơi lúa rải đầy lúa mạch đã tuốt hạt, giống như là từng triền núi nhỏ.
Bội thu rồi.
Các tá điền đều bận rộn, trên mặt tràn ngập nụ cười. Năm bội thu này sẽ khiến cho những ngày tháng sau này của bọn họ dễ sống hơn.
Hầu hết nông trang trên thế giới này đều áp dụng hình thức phân chia đảm bảo cho tá điền, sản lượng lương thực càng nhiều thì lợi nhuận mà bọn họ có thể chia được càng lớn, ngoại trừ nhà mình ăn, lương thực còn dư có thể đổi thành đại đồng để cất giữ.
Đợi gom góp đủ tiền, có thể đưa con cái đến Bình An trấn học một môn thủ nghệ, đợi con cái học nghệ thành tài thì có thể tự lực mưu sinh, thành gia lập nghiệp.
Nếu tiền góp dư ra một ít thì có thể mua mười mẫu hai mươi mẫu ruộng tốt, sau đó xây nhà trên cánh đồng, trở thành trung nông.
Có điều nếu muốn từ hộ tá điền quá độ lên hộ trung nông, tuyệt đối không phải chuyện đơn giản, cần phải tích góp vất vả và nỗ lực của một thế hệ, thậm chí hai thế hệ.
Trên thế giới này có không ít hộ tá điền đã dần chuyển thành hộ trung nông. Đồng thời cũng không thiếu hộ trung nông sa sút thành các hộ tá điền của nông trang. Chuyện này giống như là thủy triều lên xuống, trăng tròn trăng khuyết vậy, đều là hiện tượng thường thấy.
Đạo lý tương tự, trên thế giới này cũng không hiếm thế gia Huyền Vũ suy bại kiệt quệ, cuối cùng sụp đổ ầm ầm. Đồng thời cũng không thiếu thế gia Huyền Vũ không ngừng phát triển, ngày càng hưng thịnh.
Bình An Vương thị ở trong mắt những tá điền này chính là trời.
Nhưng Vương Thủ Triết lại hiểu ra trong một cái chớp mắt này, Vương thị so với từng hộ tá điền kia, hoặc là các hộ trung nông, trên bản chất không có sự khác biệt quá lớn. Mọi người đều muốn thông qua cố gắng và góp nhặt nội tình để gia đình hoặc gia tộc trở nên ngày càng tốt hơn, lớn mạnh hơn.
Thuyền ô bồng xuyên qua Phong Cốc nông trang, nương theo dòng sông uốn lượn chín khúc đến nhà chính, trên đường cũng băng qua vài thôn trang. Những thôn trang đó ít thì ba bốn mươi hộ, nhiều thì hai ba trăm hộ, phần lớn là thôn trang do hộ trung nông tích lũy, cũng có một số nông trang cỡ nhỏ.
Ban đầu, Trụ Hiên lão tổ cầm lệnh khai thác khai hoang xuống phía nam, ngoại trừ gia đình nhỏ của mình còn có một nhóm Vương thị bàng hệ trên trăm người đi theo, chỉ là nhóm bàng hệ này đã phân ly quá lâu với Vương thị chủ huyết thống, huyết mạch của lão tổ tông truyền xuống đã cực kỳ phai nhạt, rất khó xuất hiện tu luyện giả nhập phẩm.
Có điều nhóm Vương thị bàng hệ này đã theo Trụ Hiên lão tổ đóng cọc ở Bình An trấn, từng đời sinh sôi nảy nở ra. Đến nay Vương thị bàng hệ ở Bình An trấn, tổng số lượng đã vượt quá ngàn người.
Bởi vì nhân khẩu khá lớn, thậm chí trong gần một thế hệ còn xuất hiện hai hạt giống có tư chất tu luyện. Một người chính là gã sai vặt Vương Quý của Vương Thủ Triết, còn một người là thị nữ Vương Tiểu Ngọc đi theo bên cạnh Vương Lạc Y.
Trong thế giới Huyền Vũ này, huyết mạch truyền thừa là chuyện quan trọng nhất, trực mạch sẽ không thành thân với bàng hệ, bởi vì nó sẽ khiến huyết mạch Huyền Vũ của hậu duệ giảm xuống, sẽ có khả năng sinh ra con nối dõi không có tư chất Huyền Vũ.
Nếu là như thế, vậy sẽ sắp xuất hiện bi kịch.
Bởi vì con nối dõi này vốn không có khả năng cưới được thê tử có huyết mạch ưu tú, không có gia tộc nào sẽ cho con gái có tư chất Huyền Vũ của mình gả cho một phế vật không có tư chất Huyền Vũ.

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất